Liên Thanh Nhuy bước đi thật nhẹ nhàng, cẩn thận từng ly từng tí, đôi mắt không ngừng nhìn quanh trong khu rừng rậm rạp nguy hiểm rình rập khắp bốn phía.
Cây cối ở đây vô cùng cao lớn, thân cây đều có đường kính hơn một mét, mấy bụi cây dưới đất cũng tươi tốt đến lạ thường.
Sau khi nghe được từ cách đó không xa có tiếng gào thét của các loại mãnh thú truyền đến, Liên Thanh Nhuy lập tức biến sắc, lại cẩn thận từng ly từng tí thay đổi phương hướng một lần nữa.
Chỉ là trong chớp mắt, chỗ mà Liên Thanh Nhuy đã nhận định là an toàn này đột nhiên có rất nhiều sợi dây leo còn to hơn cả ngón chân cái vươn ra, làm cô bị trượt chân ngã xuống, sau đó mấy sợi dây leo đó nhanh chóng trói cả người cô lại.
Bị sợi dây leo trói chặt kéo lên treo lơ lửng, Liên Thanh Nhuy chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, vừa lúc nhìn thấy chỗ phát ra mấy sợi dây leo kia. Đó là một thân cây rất lớn cao hai mươi mấy mét có rất nhiều dây leo quấn quanh, chẳng biết từ lúc nào mà ở đó có thêm một bông hoa ăn thịt người khổng lồ màu tím, cái miệng to đỏ lòm giống như chậu máu cùng với hàm răng sắc nhọn màu xanh lá cây, còn có nước bọt đang tí tách nhỏ giọt xuống đất.
Đám cỏ xanh ở bên dưới bị nước bọt của bông hoa ăn thịt người rơi xuống, phát ra mấy tiếng "xèo" rất nhỏ rồi trở nên khô héo chỉ trong chớp mắt!
Có thể thấy được tính ăn mòn cùng độc tính của nước bọt của bông hoa ăn thịt người này mãnh liệt đến thế nào.
Liên Thanh Nhuy bị dọa đến mức mặt không còn giọt máu nào, theo bản năng phát ra tiếng kêu cứu cùng với tiếng thét chói tai: "Cứu mạng a a a..."
Tuy nhiên, khu rừng này chính là khu vực không an toàn, mấy loài dị thú cùng với dị thực vật ở khắp nơi, có ai sẽ đến nơi này chứ?
Cho dù có người ở đây đi chăng nữa, cũng rất có thể đó còn là sự tồn đáng sợ hơn!
Nơi này chính là tinh cầu ZK-001, là tinh cầu chuyên dùng để cách ly những thú nhân bị hội chứng cuồng hóa không thể biến trở lại hình người.
Ở trên tinh cầu này, ngoại trừ một số ít khu vực an toàn có thể bảo đảm được an toàn trong một phạm vi nhất định, ở những nơi khác nếu như không phải là dị thú dị thực vật thì chính là những thú nhân bị hội chứng cuồng hóa đến mức phải ở trong hình dạng thú không thể trở về hình dạng con người!
Cô vừa mới xuyên không đến thế giới này, khó khăn lắm mới có thể bắt đầu được một cuộc sống mới, chẳng lẽ cứ như vậy mà phải chết đi sao?!
Hơn nữa còn là cái chết khủng bố khi bị hoa ăn thịt người ăn thịt như vậy nữa!
Liên Thanh Nhuy không muốn chết, nhưng điều duy nhất cô có thể làm lúc này là nhắm chặt hai mắt lại, không dám nhìn cái miệng to đỏ lòm giống như chậu máu của hoa ăn thịt người đang tiến lại gần cô mỗi lúc một gần hơn kia...
Nhưng mà, cảm giác đau nhức kịch liệt khi bị nuốt vào trong miệng của hoa ăn thịt người như Liên Thanh Nhuy tưởng tượng vẫn chậm chạp không xuất hiện.
"Vèo vèo vèo..."
Mấy sợi dây leo đang trói chặt cô bị hơn mười lưỡi dao bằng băng đồng loạt cắt đứt, Liên Thanh Nhuy bị trói thành kén lập tức rơi xuống từ độ cao hơn mươi mét giống như trò chơi nhảy bungee.
Liên Thanh Nhuy theo bản năng tiếp tục phát ra những tiếng thét chói tai "A a a...". Chẳng lẽ cô vừa mới thoát khỏi vận mệnh bị hoa ăn thịt người ăn thịt, lại phải đối mặt với kiểu chết khi bị ngã xuống thành một cái bánh thịt sao?
Chỉ là không bao lâu sau, Liên Thanh Nhuy có cảm giác như mình bị một thứ gì đó có lông xù mềm mại đỡ lấy, trong tầm mắt cô nhìn xuống lúc này là một mảng trắng xóa, đợi đến lúc cô kịp lấy lại tinh thần thì đã bị mảng lông xù trắng xóa kia ghét bỏ hất lên, cả người lại một lần nữa lăn xuống đất.
Chờ cho Liên Thanh Nhuy lấy lại tinh thần một lần nữa, cô liền phát hiện trước mắt cô lúc này có thêm một con hổ lớn màu trắng dài hơn bốn mét.
Con hổ lớn màu trắng có hai mắt với hai màu khác nhau, một con mắt màu đỏ ánh vàng, một con mắt màu băng lam, trong suốt như lưu ly, nhìn vô cùng xinh đẹp. Bộ lông màu trắng bóng loáng không một vết bẩn, bộ dáng uy phong lẫm liệt, rất có thần uy của vua của vạn thú, có thể nói đây là một con hổ đẹp trai ngời ngời, đẹp nhất trong số những con hổ mà Liên Thanh Nhuy đã từng nhìn thấy!