Nghe thấy Vanak hỏi như vậy, Lumen bị trì hoãn việc học tập nên tâm tính hơi bực bội, cười một tiếng, nói:
"Anh tìm được bọn họ chưa?"
"Chưa tìm thấy." Vanak thản nhiên thừa nhận.
So với hắn và Lumen có chỗ ở cố định thì hành tung của Guxin và Medici đều rất bí ẩn, khó có thể khóa được vị trí cụ thể.
Vanak tiếp tục nói:
"Nhưng tôi có thể dùng bản thân làm mồi nhử bọn họ xuất hiện."
Câu cá sao? Con đường 'Thợ săn' gọi là gì nhỉ, gọi là con đường bậc thầy câu cá, bỏ đi... Lumen thầm trào phúng mình và Vanak hai câu, cảm xúc cũng thoải mái hơn chút.
Cậu nhìn người đàn ông có đôi mắt màu đen sắt, nghi ngờ có ô nhiễm '0-01', cũng là người muốn giết mình khi vừa thấy mặt, cậu cười nhạo một tiếng, nói:
"Mồi? Hiện tại nếu anh dám đi dạo trên đường phố Morola, Albus và Guxin cũng chẳng dám ra tay, bọn họ sẽ nghĩ đây là cái bẫy."
"Đương nhiên, chắc chắn bọn họ sẽ phái người đi thử, xem có phải anh đang lừa gạt hay không, nhưng không có nghĩa là mai phục được bọn họ."
Ánh mắt của Vanak vẫn sắc bén như cũ, giọng nói mang cảm giác giống như kim loại chà xát vào nhau, nói:
"Tôi cũng không coi bọn họ là kẻ ngốc, tôi sẽ để lại một ít dấu vết, đưa ra một ít manh mối, để tự bọn họ lần ra nơi ẩn nấp của tôi."
"Bọn họ phải tranh thủ mấy ngày này, nếu không đợi đến khi tôi phục hồi lại, kẻ phải đau đầu chính là bọn họ."
Lumen dùng giọng điệu của 'Thợ săn', cười nói:
"Khá tự tin đây, vậy vì sao anh không kiên nhẫn đợi thương thế của mình khỏi hẳn, sau đó trả thù từng người một, sao giờ lại phải mạo hiểm thiết kế cạm bẫy, thậm chí lựa chọn hợp tác với tôi?"
"Trong vòng năm ngày, nếu không tìm được tôi, hai con chuột kia sẽ lủi trở về cống thoát nước để trốn, tôi có thể giết chết bất kỳ ai trong số bọn chúng, nhưng tìm được bọn chúng không phải dễ." Giọng nói của Vanak mang theo sát ý mãnh liệt.
Lumen không hỏi tiếp, trong đầu cân nhắc một chuyện khác:
Kẻ nguy hiểm nhất Morola, nghi ngờ thần phục '0-01' này, bị ô nhiễm, đồng thời nhận được ban ân, có thực lực của bán thần giả.
Liệu thái độ hiện tại của hắn có đại biểu cho việc '0-01' không thích 'Thiên sứ đỏ' Medici và 'Hội Chữ Thập Máu Và Sắt' hay không?
Hoặc là, '0-01' phản kháng với toàn bộ những kẻ có ý đồ kiểm soát nó, thái độ của Vanak đối với mình trong lần đầu gặp mặt chính là một minh chứng, nhưng trước tình hình này, hắn lại ưu tiên nhắm vào Albus và Guxin, sẵn sàng tạm thời hợp tác với bên yếu hơn sao?
Vanak có thực lực của bán thần giả, mà còn ở sân nhà là Morola, thế mà lại có thể bị Albus, Guxin và thêm vài thành viên của 'Hội Chữ Thập Máu Và Sắt' tấn công bị thương, chật vật chạy trốn.
Quả nhiên Albus không hề đơn giản, Guxin cũng vậy, trước đó mình không dồn toàn lực để ra tay hay tập kích đối phương là quyết định đúng đắn.
'0-01' cũng có mối liên hệ nhất định với thế giới trong gương đặc thù kia, Vanak có thể xuyên qua thế giới trong gương.
Lumen nhìn Vanak vẫn đang kiên nhẫn đợi câu trả lời của mình, cậu cười hỏi:
"Tại sao lại là tôi?"
Sau khi tiến vào Morola, cậu chưa từng ra tay toàn lực, cũng chưa từng sử dụng vật phẩm mạnh trên người.
"Chúng ta cùng loại người." Đôi mắt màu đen sắt của Vanak vẫn lạnh như băng,"Hơn nữa tôi có thể cảm giác rất rõ rằng cậu không hề đơn giản."
Đương nhiên là không đơn giản rồi, trên người có nhiều ô nhiễm pha trộn vào nhau như vậy, có thể đơn giản mới kỳ quái đấy. Lumen nâng tay phải lên, vuốt cằm nói :
"Anh không sợ tôi sẽ nhân cơ hội này, tiêu diệt cả anh đang trọng thương chưa lành với Albus và Guxin hay sao?"
"Tâm phòng bị người khác vẫn nên có."
"Cậu không có năng lực đó." Vanak nói thẳng,"Hơn nữa, ở Morola, thật sự giết được tôi đâu dễ dàng như vậy."
Lumen ngả lưng tựa vào lưng ghế dựa, nửa nhắm mắt, vài giây sau, nói:
"Thời gian, địa điểm."
"Chưa thể xác định thời gian, cái này còn phụ thuộc vào việc điều tra Albus và Guxin tiến triển tới đâu, đến lúc đó tôi sẽ báo trước cho cậu biết khoảng thời gian và địa điểm dự định." Khuôn mặt góc cạnh rõ ràng man khí chất sắc bén kiên cường của Vanak hiếm khi nở một nụ cười.
Lumern mở mắt, một lần nữa ngồi thẳng dậy:
"Với thực lực của anh, vậy mà vẫn bị bọn họ tấn công trọng thương, bọn họ đã thể hiện những đặc thù gì trong chiến đấu?"
"Không phải trọng thương, chỉ gần trọng thương." Vanak nhấn mạnh,"Cái người tên là Albus kia có vật phẩm hoặc sức mạnh đặc thù, có thể tạo ra sương mù chiến tranh mà chỉ 'Thợ săn' cấp cao mới có thể làm được, còn Guxin ngoại trừ sức mạnh 'Thợ săn' rất mạnh ra, thì hắn còn có một số năng lức thuộc con đường 'Ma nữ', hắn cũng có thể lợi dung thế giới trong gương ở mức độ nhất định."
Lumen chăm chú lăng nghe, khóe miệng dần kéo lên, nở một nụ cười:
"Hợp tác vui vẻ."
Vanak gật đầu, bóng dáng của hắn dần tiêu tán trong mặt gương gợn sóng nước.
Lumen lẳng lặng ngồi ở ghế bành, thầm lẩm bẩm nói:
"Liệu đó có phải là một cái bẫy không?"
"Vanak, Albus và Guxin dùng mạng người làm đạo cụ, cố ý diễn một vở kịch, với mục đích mai phục mình chăng?
"Hoặc là, Vanak muốn nhân cơ hội này, tiêu diệt cả Albus, Guxin và mình chăng?"
"..."
Lumen nghĩ tới rất nhiều khả năng, nghĩ nhiều đến mức đầu phát đau.
"Bỏ đi, vài ngày nữa rồi ngẫm nghĩ âm mưu này sau, đối đầu với 'Thợ săn' quả thật quá phiền toái, đọc sách trước, đọc sách trước." Lumen dồn lực chú ý vào quyển sách 'Ví dụ thực tế về việc xây dựng lăng tẩm dưới lòng đất'.
Một giờ sau, cậu thỏa mãn gấp quyển sách này lại.
Mất gần một tuần, cuối cùng cậu cũng nghiên cứu xong bộ sách đầu tiên do Heraberg chỉ định, ngày mai có thể đến giáo đường tri thức để làm bài thi được rồi!
Lumen nằm xuống giường, chìm vào giấc ngủ.
Trong mơ hồ, cậu thấy một đội quân.
Thành viên của đội quân kia đều mặc áo giáp sắt đen, hành quân như vũ bão trên bình nguyên đỏ thẫm, xa xa giống như có cái gì đó đang trôi nổi.
Dựa như nhận ra ánh nhìn chăm chú của Lumen, bọn họ nghiêng đầu nhìn về phía cậu, ánh mắt dường như rất thực chất.
Nhờ đó mà Lumen nhìn thấy khuôn mặt của những binh sĩ này.
Bên dưới mũ giáp sắt đen là làn da khô quắt mà tái nhợt giống như máu thịt đã mất toàn bộ độ ẩm, dính sát vào xương đầu, bên trong hai bên hốc mắt là ngọn lửa đỏ sậm đang thiêu đốt.
Thây khô.
Đây là đội quân sinh vật bất tử sao?
Trong đầu Lumen vừa xuất hiện ý nghĩa đó, liền cảm giác được nỗi khủng hoảng, sợ hãi từ đáy lòng dâng lên, giống như đang đốc thúc cậu phải thần phục vật không biết kia.
Cậu cố gắng chống chọi lại loại cảm giác này, rốt cuộc cũng tỉnh lại.
Cậu mở to mắt, phát hiện vừa rồi chỉ là một giấc mộng, sắc trời ngoài cửa mờ mờ, ánh sáng ban mai còn chưa xuất hiện.
Đọc quá nhiều kiến thức liên quan đến '0-01', ô nhiễm nặng hơn sao? Lumen suy nghĩ vài giây, rồi cưỡng ép mình ngủ thêm đến sáu giờ sáng.
Julie đi cả đêm không về, sau khi Lumen dùng xong bữa sáng, cậu nhét mấy quyển sách vào 'Túi lữ hành', đến thẳng giáo đường tri thức.
Heraberg mặc áo choàng trắng thêu chỉ màu đồng thau đang giảng giải tình hình với một đám người mới bị lưu đày đến đây, Lumen đợi một lúc, đến khi nhóm người lưu đầy mới này rời khỏi giáo đường, mới cười cười lấy mấy quyển sách ra, nói với Heraberg:
"Ngài Đại giám mục, tôi đã đọc xong mấy quyển sách này."
"Lần này còn gọi tôi là ngài sao?" Heraberg mỉm cười trêu chọc một câu rồi nhận bộ sách, chỉ vào giá sách đồng thau tương ứng, nói: "Cậu rút một bài thi trong đó để làm đi."
Lumen đã chuẩn bị xong tâm lý, đi tới trước giá sách, tùy tiện rút một bài thi.
Cậu vừa liếc mắt tìm một cái bàn, vừa đánh giá nội dung bài thi.
Đột nhiên, ánh mắt cậu cứng lại.
Đề thứ nhất của bài thi là:
"Gần đây bạn có mơ thấy ác mộng hay không?"
Đề thứ hai là :
"Hãy miêu tả chi tiết nội dung cơn ác mộng đó."
"Đây là bài kiểm tra tình hình nắm vững tri thức sao? Không giống... Càng giống với đề kiểm tra tâm lý của Anthony và Hiệp hội bác sĩ tâm lý hơn." Lumen trầm tư suy nghĩ rồi bắt đầu loạt xoạt viết đáp án ngay tại giá sách đồng thau kia.
Cậu trả lời chi tiết toàn bộ vấn đề của bài thi.
"Làm xong rồi." Lumen có cảm giác như khi ở thôn Cordouan, đang báo với chị gái rằng mình đã hoàn thành bài kiểm tra.
"Đưa tôi xem." Heraberg vươn tay phải ra.
Sau khi nhận bài thi của Lumen, hắn kiểm tra một lượt từ đầu đến cuối, khẽ gật đầu, nói:
"Cậu không cần đọc toàn bộ sách trên ba cái giá sách này, chỉ cần quyển này, quyển này, quyển này..."
Heraberg liên tiếp chỉ bảy quyển sách, cười nói:
"Đọc xong chỗ này là ổn rồi."
Hả? Không cần đọc hết ba giá sách kia sao? Chỉ cần đọc bảy quyển sách này thôi sao? Lumen nhất thời ngơ ngác, không rõ Đại giám mục Morola dựa vào cái gì để phán như vậy.
Những quyển sách còn lại trên ba giá sách kia không quan trọng nữa sao?
Nghĩ đến nội dung bài thi vừa rồi, Lumen đột nhiên có suy đoán.
Cậu trầm ngâm nói với Heraberg:
"Được, ngài Đại giám mục."
Lumen cất bộ sách này vào trong 'Túi lữ hành', trong đầu đồng thời ước lượng thời gian cần để hoàn thành.
Nếu cậu dồn toàn bộ sức chú ý, tập trung, không bị quấy nhiễu, cơ bản có thể một ngày đọc xong một quyển, nhưng cậu không thể làm như vậy, sẽ bị nghi ngờ.
"Hai tuần, thậm chí nhiều hơn hai tuần, nhưng dựa theo cách nói của Đại giám mục Heraberg, đọc xong chỗ này là đủ, so ra vẫn tốt hơn so với dự tính ban đầu của mình phải mất nửa năm mới đọc xong ba giá sách kia." Lumen yên lặng thở phào một hơi, tâm trạng cũng tốt hơn.
Cậu bắt chước lời điên cuồng mà đôi khi Aurore và Franka nói, cười thầm trong lòng:
"Albus, Julie, Guxin, Vanak, đợi hai tuần nữa, đợi tôi đọc xong, tôi sẽ giết hết các người!"
"Chà, hiện tại phải lợi dụng 'Lời mời' của Vanak, để truy tìm tung tích phần đầu của anh bạn tay đứt từ chỗ Albus."
"Còn nữa, cũng phải thu thập thông tin từ 'Ma nữ."...
Buổi tối thứ bảy, tại khu Đường Tưởng niệm, Trier.
Franka nhìn Jenna im lặng, không nói lời nào bước vào trong phòng khách sau khi trở về từ cảng Lessel, cô hỏi:
"Trông em có vẻ không vui lắm, Julian nhất quyết phải quay trở về Trier sao?"
"Đúng vậy, hắn thật sự là người rất cố chấp." Jenna thở dài một hơi.
Thật ra em cũng vậy, mẹ của em cũng vậy... Franka thầm lẩm bẩm một câu, rồi nói:
"Đừng sốt ruột, vẫn còn chừng một tháng nữa để nghĩ cách."
"Ừ." Jenna liếc thấy Franka đã thay áo choàng Vu sư,"Chị phải thay Lumen tham dự tụ hội thần bí học kia sao?"
"Đúng vậy." Franka tung trang sức đeo tai 'Nói dối' màu trắng bạc kia lên rồi lại tiếp được nó.
So với cảm giác khó xử, thấp thỏm lo âu lúc đầu, hiện tại cô càng mong chờ hơn.
Chẳng phải việc này sẽ rất thú vị sao?