Đối với đại bạch hổ, nguyên chủ cực kỳ sợ hãi không muốn đến gần, càng đừng nói đến chuyện thử trị liệu cho anh, sợ mình không cẩn thận lại thành thức ăn trong miệng hổ, hoặc là bị đại bạch hổ xé xác thành từng mảnh nhỏ.
Cho nên cô ấy mới mạo hiểm rời khỏi khu vực an toàn, sau đó lại gửi tin nhắn cầu cứu cho Hoắc Tùng Thâm, ý đồ muốn chạy trốn một lần nữa.
Nhưng mà Liên Thanh Nhuy biết rằng, mặc dù đại bạch hổ bị hội chứng cuồng hóa không thể khôi phục lại hình người, nhưng năng lực tự khắc chế của anh lại rất mạnh, thẳng cho đến bảy tám năm sau chứng bệnh của anh mới đạt đến cấp năm, cũng chính là lúc lý trí của con người không thể áp chế được hung tính của loài thú, bất cứ khi nào cũng có thể cuồng hóa và công kích người khác.
Lúc đó, Hoắc Tùng Thâm đã trưởng thành đến cấp độ SS, vì để vĩnh viễn diệt trừ hậu họa, để không có ai sẽ uy hiếp đến vị trí của anh ta nữa nên lại một lần nữa lẻn vào tinh cầu ZK-001, ý đồ giết chết Hoắc Hàn Diệp, nhưng rồi anh ta bị thất bại, thậm chí còn bị trọng thương.
Cách này không được thì lại chuyển qua cách khác, Hoắc Tùng Thâm dùng đến thuốc cấm, kích thích toàn bộ mấy trăm tên thú nhân cấp S và cấp A bị hội chứng cuồng hóa cấp năm trở xuống ở trên tinh cầu này trở thành cấp năm trở lên, ngoài ra mấy dị thú cấp cao ở trên tinh cầu này cũng bị ảnh hưởng trở nên hung hăng gấp bội, lâm vào trạng thái giết chóc không lý trí, toàn bộ tinh cầu xảy ra một hồi bạo loạn quy mô lớn nhất từ trước đến nay.
Sau trận đại loạn này, mấy thú nhân cấp cao, dị thú cấp cao trên tinh cầu này gần như bị chết sạch.
Hoắc Hàn Diệp cũng chết trong trận chiến đó.
Anh là tự nguyện buông tha hy vọng sống của mình, nếu như còn sống cũng chỉ còn lại dục vọng giết chóc cưỡng ép chi phối, vậy thì sống còn có nghĩa gì đây?
Kể từ đó, toàn bộ đế quốc Long Hạ chỉ còn lại một vị thiết vũ dực hổ cấp bậc SS là Hoắc Tùng Thâm, địa vị của anh ta trong Hoắc gia cũng không ai có thể thay thế được.
Đối với một nam chính vì mục đích thượng vị mà có thể tâm ngoan thủ lạt không trừ một thủ đoạn nào, Liên Thanh Nhuy hoàn toàn không thể tán thành tam quan như vậy được. Thậm chí cô còn cảm thấy tiếc hận vì kết cục bi kịch của Hoắc Hàn Diệp, vị anh hùng xả thân cứu được mấy chục tỷ dân chúng này.
Bởi vì tên của nguyên chủ cũng gần giống với tên của Liên Thanh Nhuy nên cô mới có thể chọn quyển tiểu thuyết này để xem.
Sau khi nguyên chủ chết đi, Liên Thanh Nhuy cũng không xem kỹ nội dung phía sau, chỉ đại khái đọc lướt qua một chút. Cơ bản nội dùng đều nói về đủ loại kỳ ngộ cùng với mấy chuyện tình gió trăng của Hoắc Tùng Thâm, xuất phát từ sự tò mò về vận mệnh của vị anh hùng Hoắc Hàn Diệp nên cô mới nhảy ra phía sau đọc những nội dung có liên quan đến Hoắc Hàn Diệp.
Mà sau khi xem đến kết cục bi kịch của Hoắc Hàn Diệp, trong lòng cô nghẹn lại, hoàn toàn không còn tâm tư để đọc tiếp, cô liền trực tiếp nhảy đến phần kết cục của tiểu thuyết để xem.
Kết cục là Hoắc Tùng Thâm công thành danh toại, trở thành thú vương mạnh nhất tinh tế, vợ đẹp cùng với một đống tình nhân mỗi người một vẻ vây quanh bên người, mà vợ của anh ta có dáng dấp giống với Liên Thanh Nhuế mấy phần.
Hoắc Tùng Thâm hoàn toàn không hối hận khi đã tự tay giết chết Liên Thanh Nhuế. Trong mắt anh ta, cho dù anh ta không tự tay giết chết cô thì cô cũng sẽ chết ở trên tinh cầu ZK-001. Hoắc Hàn Diệp cũng vậy, sau khi mức độ hội chứng cuồng hóa của anh đạt đến cấp năm, tuổi thọ của thú nhân sẽ giảm đi rất nhiều. Vốn dĩ anh đã không còn sống được thêm mấy năm nữa, vậy thì Hoắc Tùng Thâm cũng giúp cho bọn họ được kết thúc cuộc đời thống khổ này sớm hơn một chút mà thôi.
Nhưng Hoắc Tùng Thâm vẫn cảm thấy vô cùng tiếc nuối, bởi vì người phụ nữ mà anh ta thích đầu tiên kia là vợ của người đàn ông mà anh ta không thể chiến thắng được, chính là thứ duy nhất mà anh muốn nhưng lại không có được.
Liên Thanh Nhuy nghĩ, cô xuyên đến thời đại này, còn trở thành Liên Thanh Nhuế, có lẽ là bởi vì cô cực kỳ bất mãn với kết cục của nguyên chủ cùng với Hoắc Hàn Diệp.
Trời cao đã cho cô cơ hội để thay đổi vận mệnh của nữ phụ pháo hôi Liên Thanh Nhuế.
Cũng cho cơ hội để thay đổi vận mệnh bi kịch của Hoắc Hàn Diệp.
Nhưng mà vấn đề đặt ra chính là, hình như cô xuyên qua mà lại không mang theo cái gì gọi là bàn tay vàng!
Về phần cái gì đó gọi là dị năng hệ mộc và hệ trị liệu, Liên Thanh Nhuy sau khi tìm tòi đã đau khổ phát hiện ra, nguyên chủ năm nay mới vừa mười tám tuổi, chính là một học sinh cấp ba vừa mới tốt nghiệp, còn chưa học đại học, mấy chương trình chuyên ngành dành cho dị năng giả căn bản là chưa được học, chỉ biết được một chút da lông bên ngoài mà thôi.
Cái mà nguyên chủ có thể làm bây giờ chính là đưa dị năng hệ mộc vào trong thực vật, để cho mấy loại thực vật dưới cấp B tăng tốc sinh trưởng...