Quyển 1 - Chương 26

Xuyên Nhanh: Công Lược Các Nam Chính Bằng Mẹ Quý Nhờ Con

Miêu Tình Thạch 17-07-2025 07:28:44

"Sao nào, nàng đau lòng à?" Cao Dương ghé sát vào tai nàng, ngửi hương thơm trên người nàng với vẻ tham lam, cất giọng sâu xa,"Hôm nay nàng mặc áo trắng như thế này vì bắt chước Vân Châu à? Tiếc là trong mắt Lý thám hoa chỉ có Vân Châu, vừa vào cung là đã tìm tới nàng ta." "Mấy tháng nay, hắn ta có tìm tới nàng không? Hắn ta phớt lờ, vứt bỏ nàng, nàng còn đau khổ chờ hắn ta làm gì chứ?" Lòng Chúc Bạch Thược hỏi hệ thống,"Ngươi xác định người này không có hứng thú với chuyện phòng the thật chứ không phải người mắc hội chứng khao khát da thịt hay là nghiện tình dục?" [... ] Hệ thống cũng rất là sốc, nó chỉ đành giải thích: [Có khi nào là vật cực tất phản hay không? Khí vận chi tử ghét phụ nữ lâu quá, ai ngờ đụng phải một người hắn không ghét như ký chủ, chẳng phải là hắn nên trân trọng ký chủ sao?] Cao Dương xoay người Chúc Bạch Thược lại, hai người đứng đối mặt nhau, nhìn đôi mắt đỏ hoe và vẻ mặt đau đớn khôn cùng kia, lòng hắn vừa lạnh lùng vừa thấy khó chịu. Cao Dương vươn tay gỡ từng ngón tay thon dài trắng nõn đã siết chặt, bấu vào lòng bàn tay tới nỗi nhỏ máu ra, sau đó ép nàng đan mười ngón tay với mình. "Đi theo trẫm đi, nhé?" Cao Dương cảm thấy từ khi hắn chạm vào Chúc Bạch Thược, hắn có hơi mất kiểm soát. Hắn là đế vương trên vạn người, đã quen với việc coi bản thân là nhất, đây là lần đầu tiên nói chuyện với một cô gái với giọng điệu thương lượng như thế. Hai mắt Chúc Bạch Thược rưng rưng, nước mắt đong đầy sóng sánh, khóe mắt đỏ ửng hệt như đập nát đóa hoa thược dược rồi thoa lên, khiến nốt ruồi lệ nơi khóe mi nàng càng thêm quyến rũ. Cao Dương quan sát nàng ở cự ly quá gần, hắn cảm thấy mình như bị mê hoặc, ánh mắt hắn tối sầm đi, hắn cúi đầu hôn lên nốt ruồi kia như mong muốn trong lòng mình. Chúc Bạch Thược không thể chịu được kích thích như thế, người nàng nhũn ra, ngất trong lòng Cao Dương. Cao Dương giật mình, hiếm khi hắn mới kinh sợ như thế, hắn vươn tay ôm lấy nàng, bấy giờ Cao Dương mới giật mình phát hiện ra nàng gầy đến nhường nào. Rõ ràng đêm đó, vóc dáng thướt tha, đường cong động lòng người của nàng vẫn còn in sâu trong đầu hắn, sao bây giờ nàng lại gầy đi nhiều đến thế... Cao Dương vừa đi ra ngoài vừa lạnh lùng nói,"Người đâu, mời thái y tới!" Trong phút chốc, người người bắt đầu bận rộn. Trong vườn hoa, sau khi tỉ tê tâm sự, Công chúa Vân Châu dựa vào lòng Lý Thắng Gia như không xương, nũng nịu nói,"Lý lang, dù bây giờ ngươi đang ở cạnh ta, ta cũng đau lòng, ta luôn thấp thỏm, luôn lo lắng cho tương lai của chúng ta." Lý Thắng Gia hôn trên trán Công chúa Vân Châu, vẻ mặt yêu chiều không tả xiết,"Công chúa, nàng đừng đau lòng, thấy nàng đau lòng như thế, lòng ta càng đau hơn." Sau đó hắn ta xoay người Công chúa Vân Châu lại đối diện với mình, nghiêm túc nói,"Công chúa yên tâm đi, chờ ta về, ta sẽ nói rõ với nàng ấy để hủy hôn ước, lấy thân trong sạch cưới Công chúa." Ánh mắt của Công chúa Vân Châu đầy dịu dàng ướt át, lòng nàng ta cảm động khó cưỡng,"Lý lang..." Thấy đôi môi đỏ khẽ nhếch lên, Lý Thắng Gia lại cúi đầu hôn Công chúa. ... Lúc Chúc Bạch Thược tỉnh lại, nàng đang nằm trên chiếc giường chạm trổ tỉ mỉ, Hỉ Nhi ngồi bên cạnh hầu hạ. "Hỉ Nhi..." "Tiểu thư! Tiểu thư, cuối cùng ngài cũng tỉnh rồi!" Hỉ Nhi mừng rỡ, vội vàng chèn cái gối mềm sau lưng Chúc Bạch Thược, cẩn thận cho Chúc Bạch Thược dựa vào rồi mới chạy đi rót nước trà cho nàng. Nhìn bài trí xa hoa và xa lạ trong phòng, vẻ hoang mang hiện lên trong mắt Chúc Bạch Thược,"Đây là đâu?" Hỉ Nhi khựng lại trong giây lát, đầu tiên là cho nàng uống, rồi mới khẽ nói: "Tiểu thư, chúng ta đang ở hoàng cung." Chúc Bạch Thược vừa nghe đây là hoàng cung, nàng lập tức nhớ tới những gì Cao Dương đã làm trước khi hôn mê, nàng như bị sét đánh trúng, máu trong người dồn lên não, mặt nàng đỏ bừng như bị thiêu đốt.