Sau Khi Thiên Kim Thật Thừa Kế Đạo Quán

Sau Khi Thiên Kim Thật Thừa Kế Đạo Quán

4.5

Tác giả: Kim Trản Tử

Giới thiệu:

Tống Đàn sắp đứng vào hàng tiên ban thì đột nhiên bị kéo về thế giới thứ nhất - làm một thiên kim tiểu thư lưu lạc bên ngoài, cha mẹ không yêu, anh trai không thương, ngay cả thiên kim giả cũng dám nhục mạ công kích cô. Lười dây dưa cùng đám người nhà, Tống Đàn kế thừa sư môn rách nát của đạo quán, trở thành đương nhiệm quán chủ mới. Vì thế, cư dân mạng đột nhiên phát hiện Tống Đàn có sự thay đổi lớn: @Tống Đàn V: “Nhận xem các thể loại sự kiện siêu nhiên, trừ tà, trấn trạch, phong thủy điểm huyệt, giá cả có thể thương lượng.” Đám người ghét bỏ cô và cả người qua đường: “???” Mọi người đều chờ Tống Đàn bị bẽ mặt, ai biết rằng Tống Đàn lại ngày càng nổi tiếng, quen biết ngày càng rộng. Phú nhị đại nào đó: “Cảm tạ Tống quán chủ cứu cái mạng nhỏ của tôi, về sau có việc gì xin ngài cứ việc phân phó.” Thanh niên tài tuấn nào đó: “Đa tạ Tống quán chủ không ngại khó khăn ra tay cứu vớt, Tống quán chủ đại đức đại nghĩa.” Minh tinh nổi tiếng nào đó: “Lúc trước là do tôi tâm trí ngu muội, cầu ngài cứu tôi, chỉ cần ngài nguyện ý ra tay tương trợ, tôi về sau xin ăn chay niệm Phật, một lòng hướng thiện.” Cư dân mạng: “....Hả?” Cơ Thiện vốn nổi tiếng là công tử thông minh sáng láng, nhà giàu ba đời, lại chỉ có thú vui ăn ngon uống đẹp, xem mấy cuốn truyện bá đạo tổng tài theo đuổi kiều thê. Tận đến khi trợ lý sắc mặt cổ quái bảo: “Ông chủ, có một cô gái đến tìm ngài, cô ấy nói cô ấy là chỗ quen biết cũ của ngài, còn biết bí mật lớn nhất của ngài.” Cơ Thiện cười lạnh: “Bảo cô ta đổi chiêu khác đi, chiêu này cũ rích rồi.” Nói ra người ta cười cho, người biết bí mật của mình đã chết lâu lắm rồi, mộ cũng bị người ta đào mấy lần rồi ấy chứ. Trợ lý: “Cô ấy nhờ tôi chuyển lời tới ngài, con mèo nhỏ nhà ngươi mà không nghe lời sẽ bị cấu đầu rút ruột đấy.” Cơ Thiện mặt biến sắc, lao ra cửa sổ định nhảy xuống, “Nói với cô ta, tôi bị tai nạn xe chết rồi.” Trợ lý: “Ông chủ, đây là tầng 52 đó!!” Cô gái kia nhìn cũng hiền lành, ôn nhu, không nghĩ đến có thể khiến ông chủ vốn bình tĩnh phớt đời của hắn dọa thành cái dạng như vậy. Haiz, đúng là biết người biết mặt chẳng biết lòng. Tống Đàn: “?” Huyền học, nữ chính là thiên tài huyền môn, nam chính là thần thú thượng cổ. Toàn bộ nội dung là tưởng tượng Nữ chính: Tống Đàn Nam Chính: Cơ Thiện Một câu giới thiệu vắn tắt: Thiên tài huyền môn đã về rồi Ý nghĩa: Cứ cố gắng thì sẽ mạnh mẽ.

Danh sách chương

Chương 1:
Chương 2:
Chương 3:
Chương 4:
Chương 5:
Chương 6:
Chương 7:
Chương 8:
Chương 9:
Chương 10:
Chương 11:
Chương 12:
Chương 13:
Chương 14:
Chương 15:
Chương 16:
Chương 17:
Chương 18:
Chương 19:
Chương 20:
Chương 21:
Chương 22:
Chương 23:
Chương 24:
Chương 25:
Chương 26:
Chương 27:
Chương 28:
Chương 29:
Chương 30:
Chương 31:
Chương 32:
Chương 33:
Chương 34:
Chương 35:
Chương 36:
Chương 37:
Chương 38:
Chương 39:
Chương 40:
Chương 41:
Chương 42:
Chương 43:
Chương 44:
Chương 45:
Chương 46:
Chương 47:
Chương 48:
Chương 49:
Chương 50:
Chương 51:
Chương 52:
Chương 53:
Chương 54:
Chương 55:
Chương 56:
Chương 57:
Chương 58:
Chương 59:
Chương 60:
Chương 61:
Chương 62:
Chương 63:
Chương 64:
Chương 65:
Chương 66:
Chương 67:
Chương 68:
Chương 69:
Chương 70:
Chương 71:
Chương 72:
Chương 73:
Chương 74:
Chương 75:
Chương 76:
Chương 77:
Chương 78:
Chương 79:
Chương 80:
Chương 81:
Chương 82:
Chương 83:
Chương 84:
Chương 85:
Chương 86:
Chương 87:
Chương 88:
Chương 89:
Chương 90:
Chương 91
Chương 92:
Chương 93:
Chương 94
Chương 95:
Chương 96:
Chương 97:
Chương 98:
Chương 99:
Chương 100:
Chương 101:
Chương 102:
Chương 103:
Chương 104:
Chương 105:
Chương 106:
Chương 107:
Chương 108:
Chương 109:
Chương 110:
Chương 111:
Chương 112:
Chương 113:
Chương 114:
Chương 115:
Chương 116:
Chương 117:
Chương 118:
Chương 119:
Chương 120:
Chương 121:
Chương 122:
Chương 123:
Chương 124:
Chương 125
Chương 126
Chương 127
Chương 128
Chương 129
Chương 130
Chương 131
Chương 132
Chương 133
Chương 134
Chương 135
Chương 136
Chương 137
Chương 138
Chương 139
Chương 140
Chương 141
Chương 142
Chương 143
Chương 144
Chương 145
Chương 146
Chương 147
Chương 148
Chương 149
Chương 150
Chương 151
Chương 152
Chương 153
Chương 154
Chương 155
Chương 156
Chương 157
Chương 158
Chương 159
Chương 160
Chương 161
Chương 162
Chương 163
Chương 164
Chương 165
Chương 166
Chương 167
Chương 168
Chương 169
Chương 170
Chương 171
Chương 172
Chương 173
Chương 174
Chương 175
Chương 176
Chương 177
Chương 178
Chương 179: Toàn văn hoàn

Truyện liên quan