Chương 11: Tốc độ thăng cấp ngày càng nhanh (1)

Toàn Dân Chuyển Chức: Tử Linh Pháp Sư! Ta Tức Là Thiên Tai

Man Đồ Đích Trư 21-07-2024 04:28:00

Ngọn lửa linh hồn! Đây là kỹ năng công kích duy nhất hiện tại của hắn. Ngọn lửa màu xanh giống như dịch chuyển tức thời, trong nháy mắt xuất hiện trên người Mèo lông xám cấp 2. Mèo lông xám cấp 2 phát ra một tiếng kêu thảm thiết, thân thể co giật hai cái, trực tiếp ngã xuống đất tử vong. Đối mặt với kỹ năng tăng cường công kích lên 10 lần, Mèo lông xám chỉ còn nước bị hạ gục trong nháy mắt. [Đánh chết Mèo lông xám cấp 2, kinh nghiệm +20] Mèo lông xám chết rồi, nhưng nhìn bề ngoài, nó không có một chút dấu hiệu bị lửa thiêu đốt. Lâm Mặc Ngữ hiểu rõ, giống như miêu tả kỹ năng, Ngọn lửa linh hồn sẽ công kích linh hồn của mục tiêu. Kỹ năng này thuộc về hệ công kích tinh thần. Trong lòng lại lần nữa chấn động, hệ công kích tinh thần có một điểm đặc biệt chung, đó chính là bỏ qua phòng thủ. Bất kể phòng thủ vật lý của ngươi mạnh bao nhiêu, phòng thủ nguyên tố cao bao nhiêu, đều không thể chống lại công kích hệ tinh thần. "Chức nghiệp ẩn giấu quả thực lợi hại, chỉ có hai kỹ năng, nhưng đều vô cùng mạnh." "Cho dù không có thiên phú tăng cường, Tử linh pháp sư cũng sẽ không yếu hơn bất kỳ một chức nghiệp truyền thuyết nào." Lâm Mặc Ngữ có phán đoán của riêng mình, có thể không toàn diện không khách quan, nhưng hắn tin tưởng phán đoán của mình tám chín phần không sai. Một đạo ánh sáng từ trên người phóng ra. Lên cấp rồi. Tất cả thuộc tính lại lần nữa tăng thêm 10 điểm, tinh thần lực tăng thêm 20 điểm. Kỹ năng Khô lâu chiến sĩ cũng tăng lên cấp 3. Bốn chỉ số thuộc tính lại lần nữa tăng thêm 10 điểm, sau khi tăng cường chính là tăng thêm 100 điểm. Bốn chỉ số đạt đến con số kinh người 350 điểm. Lâm Mặc Ngữ tiếp tục sử dụng kỹ năng Triệu hồi Khô lâu chiến sĩ, liên tiếp triệu hồi ra 3 con Khô lâu chiến sĩ, khiến cho số lượng Khô lâu chiến sĩ trong phó bản đạt đến 10 con. 10 con Khô lâu chiến sĩ, giống như càn quét ngang dọc trong phó bản. [Đánh chết Vua chuột mắt xanh cấp 4, kinh nghiệm +40] [Đánh chết Sói xanh cấp 5, kinh nghiệm +50]... Quái vật cấp 5 đối mặt với Khô lâu chiến sĩ, cũng là chết trong nháy mắt. Lâm Mặc Ngữ căn bản không cần phải động thủ, chỉ cần chờ đợi thu hoạch kinh nghiệm là được. Theo tốc độ này, nhiều nhất 2 tiếng, lại có thể lên một cấp. Mà người khác, ngày đầu tiên có thể lên đến cấp 3 đã không tệ rồi, về sau chỉ có thể càng ngày càng chậm. Rốt cuộc yêu cầu của Lục Vân đối với bọn họ, một tuần lễ lên đến cấp 8 là được. Cấp 8 là có thể thi vào đại học cao đẳng. Trừ phi ngươi muốn thi vào những đại học danh giá xếp hạng top 50 toàn quốc, cái đó cần cấp 9 thậm chí cấp 10 mới được. Ở bên ngoài phó bản, mấy vị hiệu trưởng lão gia tử lại bắt đầu tán gẫu so bì. Bọn họ vây thành một bàn, pha xong trà, mặt dày mày dạn nói chuyện phiếm. "Không biết năm nay đám tiểu tử này, ngày đầu tiên có thể lên đến mấy cấp." "Ai còn nhớ kỷ lục cao nhất trước đây là cấp mấy không?" "Ta nhớ là cấp 5, Tô Thiên Tinh trước đây hay Lâm Mặc Hàm năm ngoái đều là cấp 5." "Tô Thiên Tinh và Lâm Mặc Hàm đều là chức nghiệp hiếm có, Hạ Tuyết năm nay cũng là chức nghiệp hiếm có, bọn họ hẳn là không khác biệt lắm." "Từ tốc độ lên cấp ngày đầu tiên của bọn họ, cơ bản là có thể phán đoán ra tốc độ lên cấp mấy ngày sau." "Nếu nha đầu Hạ Tuyết ngày đầu tiên không lên đến được cấp 5, vậy nha đầu đó muốn thi vào học viện Hạ Kinh liền khó khăn." Lục Vân nghe mấy người bọn họ nói chuyện, trong lòng nghĩ: "Không biết Lâm Mặc Ngữ có thể lên đến cấp mấy, chức nghiệp ẩn giấu, hẳn là sẽ không kém." Sau cấp 5, tốc độ lên cấp sẽ giảm mạnh. Ngày đầu tiên trong miệng bọn họ, kỳ thực là 12 tiếng. Mỗi người sau khi tiến vào phó bản liền bắt đầu đếm ngược, 12 tiếng sau sẽ tự động thoát khỏi phó bản. Để xem trong 12 tiếng này có thể lên bao nhiêu cấp. Bỗng nhiên, có một cỗ khí tức khổng lồ ập vào mặt bọn họ. Lục Vân vẫy vẫy tay về phía người vừa tới: "Hạ gia chủ, qua đây ngồi." Hạ Đông Dương, gia chủ Hạ gia thành phố Tây Hải, cha của Hạ Tuyết. Trên bàn còn chỗ trống, Hạ Đông Dương không khách khí ngồi xuống. "Chào mấy vị hiệu trưởng." Sau khi ngồi xuống ông ta mới chào hỏi mọi người. Hạ Đông Dương dung mạo cương nghị, không giận tự uy. Lục Vân rót cho Hạ Đông Dương một chén trà: "Hạ gia chủ là đến xem nha đầu Hạ Tuyết đúng không?" Hạ Đông Dương cười cười: "Mấy năm nay, Tiểu Tuyết đều nhờ Lục hiệu trưởng chiếu cố." Lục Vân khoát tay: "Ta cũng không làm gì, nha đầu Hạ Tuyết rất thông minh, lần này chuyển chức cũng rất thành công." Hạ Đông Dương nói: "Ta đã nghe người nhà nói. Hôm nay ta mới trở về thành phố Tây Hải, đáng tiếc không thể kịp tham gia chuyển chức của Tiểu Tuyết."