Xuất Giá Rồi Thủ Tiết, Cuộc Sống Của Đại Nãi Nãi Thật Thoải Mái
Băng Phong Đích Trùng Tử31-07-2025 12:22:55
"Nếu không làm rình rang, trong kinh thành này, sau này ai còn nhớ đại phòng Giang gia từng có một người con trai trưởng thành, sợ là chỉ biết đến Giang Nhị Lang mà thôi."
Nghe vậy, Hà Hương vẫn lắc đầu.
"Nô tỳ chẳng quan tâm đến Giang Đại Lang, Giang Nhị Lang gì cả, chỉ cần cô nương nhà ta có nhiều tiền, túi tiền căng phồng, ăn no trắng trẻo là được."
Nói đến đây, Hà Hương nhớ ra một chuyện, đôi mắt lập tức sáng lên
"Cô nương, người nói mười tám gánh sính lễ kia đều đã mở rương, công khai hết cả rồi, chắc hẳn sẽ đều cho cô nương làm của hồi môn hết chứ?"
Nha đầu ngốc này, cuối cùng cũng nghĩ đến điểm mấu chốt rồi.
Mạnh Thanh khẽ cười: "Đương nhiên rồi. Dù Lý gia có tâm tư đó, cũng không có gan chiếm làm của riêng đâu."
Chờ đến ngày mang của hồi môn qua Giang gia, xem dáng vẻ hôm nay của Giang Đại phu nhân, nhất định sẽ khoe ra cho mà xem.
Phải biết mối hôn sự này là cưới vợ cho người chết, trong kinh thành không biết có bao nhiêu người chỉ trích sau lưng Lý gia, nói An thị và Lý Xương An ức hiếp cô nhi quả phụ, lợi dụng hôn sự của cháu gái để trèo cao.
Nếu còn chiếm riêng sính lễ mà Giang gia đưa cho, thì đúng là không còn chút mặt mũi nào nữa, chắc chắn sẽ trở thành trò cười cho cả kinh thành.
Tâm cơ của An thị, Mạnh Thanh hiểu rất rõ.
Với kiến thức của bà ta, sẽ không có hành động thiển cận như vậy đâu.
"Vậy ý của cô nương là... sau này những thứ đó đều là của cải riêng của chúng ta?" Hà Hương có chút hưng phấn.
"Có lẽ vậy..."
Thật ra trong lòng Mạnh Thanh cũng không chắc chắn.
Nàng dám khẳng định Lý gia không dám chiếm riêng, nhưng việc Giang Đại phu nhân long trọng mang sính lễ đến như vậy, nói là cưới vợ cho con trai, chi bằng nói là tranh một chút mặt mũi cho đại phòng Giang gia.
Dù cho những thứ đó sau này đều sẽ được Mạnh Thanh mang đến Giang gia, nhưng nhỡ Giang Đại phu nhân còn có tâm tư khác thì sao?
Mọi chuyện vẫn phải dựa vào chính mình thôi, không thể trông chờ vào người khác được.
Vẫn phải tích cóp thêm tiền mới được!...
Nhìn ngày thành thân đã đến gần.
An thị bỏ ra hai trăm lượng bạc, sắm sửa chút của hồi môn bình thường, chất đầy hai rương, khiêng ra.
Bà ta nói những thứ này là của hồi môn do Mạnh gia vận chuyển về kinh.
Mạnh Thanh sớm đã đoán được bà ta chỉ là làm cho có lệ, không nói là vui mừng, cũng không cảm thấy thất vọng.