Chương 13: Mộ Dung Phục bi phẫn
Đại Tống Hoàng Triều, Thiếu Lâm Tự.
"Đại Tông Sư trong miệng Thiên Cơ Lâu có phải đang ở chùa của chúng ta không?"
Huyền Từ phương trượng nhìn xuống các cao tăng đời chữ Huyền của Thủ Toạ La Hán Quyền ở dưới, ánh mắt vô cùng kích động.
Thiếu Lâm Tự sau khi được hắn tiếp quản thì ngày càng sa sút.
Bây giờ thậm chí còn không có ai đạt đến Nửa Bước Tông Sư, hắn là người có tu vi cao nhất nhưng cũng chỉ mới là Tiên Thiên Hậu Kỳ.
"Bẩm phương trượng, ta đã ra lệnh cho cả chùa điều tra, chắc chắn sẽ có kết quả nhanh thôi.
Huyền Nan hồi đáp.
Huyền Từ gật đầu, tiếp tục nói: "Theo yêu sách của Thiên Cơ Lâu thì Mộ Dung Bác đã giả chết sau đó trốn đi, việc ở Nhạn Môn Quan 30 năm trước nhất định là do hắn."
"Truyền lệnh cho tất cả đệ tử tục gia, toàn lực tìm kiếm Mộ Dung Bác."
Trong mắt Huyền Từ có sát khí hiện lên.
Thiếu Lâm Tự bắt đầu xuống dốc là vì cuộc đại chiến tại Nhạn Môn Quan 30 năm trước.
Trong cuộc đại chiến đó rất nhiều cao thủ đời trước của Thiếu Lâm Tự bị giết.
Bỗng nhiên có một tiểu sa di chạy vào một cách hốt hoảng.
"Không xong rồi phương trượng, Huyền Khổ Sư Thúc bị kẻ cắp xông vào chùa đả thương rồi."
(Huyền Khổ: Sư phụ Kiều Phong)
"Cái gì?"
Huyền Từ cùng các cao tăng đời chữ Huyền khác cũng kinh hãi vô cùng.
Một khắc sau ai nấy đều thi triển khinh công để bay vút ra khỏi phòng.
Một màn này cũng xảy ra khắp trên Ngũ Cường Hoàng Triều.
Đại Minh Thiếu Lâm Tự, Phương Chứng hạ lệnh điều ra cả chùa.
Đại Đường, Đại Thanh, Đại Nguyên...
Thậm chí một vài miếu nhỏ cũng mở cuộc điều tra, muốn truy tìm vị cao thủ Đại Tông Sư kia.
"Thiếu Lâm Tự không hổ là ngàn năm cổ tháp, nội tình thâm hậu."
"Truyền lệnh: Phong cho Thiếu Lâm Tự ngàn mẫu ruộng tốt, thêm vạn lượng Hoàng Kim để xây dựng lại chùa chiền."
Hoàng đế Đại Đường ban một đạo thánh chỉ xuống, muốn xây dựng quan hệ tốt với Thiếu Lâm Tự.
Mặc dù không chắc Đại Tông Sư kia sẽ ở Thiếu Lâm Tự này của mình nhưng cứ tạo mối quan hệ tốt trước là được.
Đợi đến khi mình bắt đầu tranh bá thiên hạ thì mong Đại Tông Sư đừng là địch nhân của mình là được rồi.
Về cơ bản thì sau khi tin tức có một Đại Tông Sư ẩn nấp trong Thiếu Lâm Tự thì hoàng đế của Ngũ Cường Hoàng Triều đều ban một đạo thánh chỉ để ban thưởng Thiếu Lâm Tự.
"Truyền lệnh đến Lục Phiến Môn, toàn lực truy nã phản tặc Mộ Dung Phục!"
Đại Tống Hoàng Triều còn hạ một mật chỉ đến Lục Phiến Môn.
Cùng lúc đó, tại đô thành Tây Hạ.
"Tiểu Nhân Âm Hiểm Bảng?"
"Thiên Cơ Lâu, bản công tử không đội trời chung với ngươi!"
Mộ Dung Phục lúc này đang cải trang thì nghe tin tức mình bị lên bảng, rống to bi phẫn.
Hắn không ngờ việc bản thân vừa trợ giúp Tây Hạ đối phó với Đại Tống, vừa đem tin tức của Tây Hạ mật báo cho Đại Tống lại bị người khác kể ra ngoài.
Loại hành vi thế này thì cả Tây Hạ cùng Đại Tống đều không chứa được bản thân.
Tâm huyết mà hắn tích góp cả đời bỗng chóc tan thành bọt nước.
Đáng hận hơn là, Thiên Cơ Lâu kia chỉ nói sự tích của bản thân ra, mà không nói những chuyện âm hiểm của người khác.
Đây chẳng khác nào là nhằm vào bản thân mình.
"Không thể ở lại Tây Hạ được nữa!"
Mộ Dung Phục tuy giận nhưng chưa đến mức đánh mất lý trí, nhanh chóng chạy trốn.
Đúng như dự đoán của hắn, chỉ một lát sau Đoàn Diên Khánh liền dẫn theo Tứ Đại Ác Nhân cùng các cao thủ Nhất Phẩm Đường đến đây.
"A a... Tức quá, tên tiểu nhân khốn khiếp Mộ Dung Phục nhà ngươi, có ngon thì đừng chạy."
Nam Hải Thần Ngạc giận đến mức không kềm được, vung vẩy Ngạc Ngư Tiễn, phá huỷ vài toà núi giả.
"Lão đại, chúng ta đi sau tên Mộ Dung Phục kia một bước rồi."
Diệp Nhị Nương nói với Đoàn Diên Khánh.
"Hắn chạy không được xa, đuổi theo cho ta!"
Đoàn Diên Khánh ra lệnh, mang theo thủ hạ rời đi. ...
Đại Minh Hoàng Triều, Hộ Long Sơn Trang!
"Thiên Cơ Lâu, tốt nhất ngươi đừng làm hư chuyện tốt của bản Thần Hầu."
Vẻ mặt của Thiết Đảm Thần Hầu Chu Vô Thị âm trầm vô cùng.
Việc hắn làm thì đến nay chỉ có một mình hắn biết.
Ngay cả Bất Bại Ngoan Đồng Cổ Tam Thông đều không biết y bị lừa nữa mà.
Hình tượng của hắn vẫn là một người trung can nghĩa đảm, ngay cả hoàng thượng Đại Minh cùng những nghĩa tử này đều chưa thể phát hiện ra.
Nên khi thấy tên mình bị xếp vào Tiểu Nhân Âm Hiểm Bảng thì hắn vô cùng bất ngờ.
"Thiên Cơ Lâu này rốt cuộc có lai lịch ra sao mà có thể biết được những việc này."
Giờ khắc này Chu Thiết Đảm không thể không cẩn thận.
"Bái kiến nghĩa phụ!"
Lời của Đoạn Thiên Nhai khiến Chu Thiết Đảm tỉnh lại.
"Tra được không?"
Chu Vô Thị nghiêm mặt rồi hỏi.
Đoạn Thiên Nhai đáp: "Bẩm nghĩa phụ."
"Tên Bối Hải Thạch kia chính là sư gia của một người tên là Trường Nhạc Bang tại Đại Mạc, hài nhi phải hi sinh rất nhiều con cờ mới có thể tra được thân phận của hắn."
Bỗng nhiên Thiên Cơ Lâu chui ra, sau đó tiết lộ nhiều sự tình khiến cả Cửu Châu dậy sóng.
Những hiệp khách trên Tiểu Nhân Âm Hiểm Bảng đều được Hộ Long Sơn Trang điều tra kỹ càng, xác nhận thật giả.
"Ngay cả Đại Mạc cũng có tai mắt của Thiên Cơ Lâu sao."
Chu Vô Thị chấn động vô cùng.
Năng lực tình báo cỡ này thì thậm chí còn đáng sợ hơn Hộ Long Sơn Trang bọn hắn nhiều.
Ngay cả bọn hắn cũng chỉ mới mở rộng mạng lưới tình báo sang Đại Mạc trong hai năm gần đây thôi.
Hơn nữa còn rất sơ khai.
Rất nhiều cao thủ tại Đại Mạc cũng chỉ thu thập được vài tin tức cơ bản mà thôi.
"Còn Đế Thích Thiên thì sao? Lại là thần thánh phương nào đây?"
Chu Vô Thị không tin người lên Tiểu Nhân Âm Hiểm Bảng mà lại là một tiểu nhân vật trong võ lâm được.