Chương 16

Ma Ám

Thu Huyền Trần 09-08-2023 14:33:50

Bác Lanh ôm chặt lấy tôi cuống cuồng : - Cún! Dừng dừng để bác xuống, chóng hết cả mặt !Bữa nay bay ăn nhầm phải cái gì zậy ? Tôi vẫn giữ tay ga quay đầu lại : - Đã nói bác bám chắc vô mà ! Tới chợ rồi , bác thấy con đi lẹ chưa? Con đứng ngoài đợi nha. . - Bay đi thế bác muốn rớt tim. Quẹo vô chỗ quán nước ngồi đợi bác! - Dạ. Con biết rồi bác! Tôi vô quán nước. . Tư dưng miệng nhạt nhạt thèm điếu thuốc quá. ! mình hút thuốc có sao không? Do dự nhưng tôi vẫn ngoắc chủ quán : - Cho em ly cafe đen không đường. !với cho điếu mèo. Chủ quan tay thì lấy nhưng mắt nhìn tôi như muốn lòi ra vậy. Buột miệng tôi gắt : - Bộ lạ lắm sao mà nhìn hoài zở? Vất cho mượn cái hộp quẹt đi. ! Nhìn nhìn hoài à. Anh ta đưa cho tôi rồi đi về phía cổng chợ . Hít hà điếu thuốc mà sảng khoái vô cùng! Tôi có cảm giác đã rất rất lâu rồi mình không được như thế! Thình lình bóng đen nhảy vụt ra khỏi người tôi. . nó nhảy múa xung quanh làn khói ấy. Tôi ho sụ sụ. . Sau hồi định hình tôi tính dắt chiếc xe đi nhưng chưa trả tiền nước nên đành ngồi lại. . Tôi chợt nhớ tới nhánh tỏi . . phải rồi tôi cần có nhánh tỏi thì bóng đen kia sẽ không ốp vô người tôi được nữa. ! Nhìn ra khoảng không bóng đen kia vẫn đang đùa nghịch với khói thuốc nhả. . tay hắn vo tròn khói đó chốc chốc đưa gần lỗ mũi hít rồi lại tung lên hạ xuống như lũ trẻ xóm tôi chơi đá banh vậy. Tôi cố ngó ngó kĩ coi xem mặt nó thế nào nhưng không thể vì nó chỉ là một cái bóng giống hình người màu đen . Thậm chí tôi còn không phân biệt được đâu là đằng trước đâu là đằng sau cơ chứ. . Đảo mắt thấy bác Lanh xách rất nhiều đồ , tôi để xe ở đó vội chạy lại : - Bác bác. . có có tỏi không cho cho con. . lẹ lẹ đi! - Bác có mua đây, có chuyện gì vậyhả cún! Tôi ngoái ra sau khóc : - Bác. . ma ma nó theo con. . con sợ lắm. . bác nói má má con đi coi. . coi thầy. . Huhu . Bác Lanh đặt đồ xuống ôm chặt tôi : - Con nhai tép tỏi đi. . về bác nói má. . đừng sợ. . có bác ở đây rồi. Tôi gật gật : - Nó . . nó điều khiển con. . tóc. . tóc. . Huhu bác ơi nó đang đi tới. . Tôi run run chỉ về phía quán nước nói tới đó miệng tôi cứng ngắc lại ! Bác Lanh ấn vài tép tỏi vô miệng tôi nhai ngấu nghiến mùi tỏi cay nồng khắp trong miệng. Hà hơi vào lòng bàn tay tôi xoa lên tóc , lên khắp người. . Bóng đen vụt phía trước có những ánh đỏ chập chờn trên đầu , lấy ngón tay nó chỉ vô tôi : - Đừng nghĩ có tỏi là thoát khỏi ta. . ! Tôi ôm đầu mình hét lên : - Ông là ai tại sao làm vậy với tôi? Nói đi ! Là tại sao chứ? Bóng đen giơ ngón trỏ đưa qua đưa lại : - Đừng kích động! Rồi nàng sẽ biết ta là ai thôi! Sau câu nói đó bóng đen bỏ đi . Tôi run bần bật bóc hết củ tỏi cho đầy miệng. . Bác Lanh đỡ tôi ngồi xuống : - Cún ở đây bác đi lấy xe! Tôi nóng bừng nơi cổ họng, mùi tỏi cay xông lên khiến sống mũi cay xè. Tôi nhìn theo, bác Lanh đang đứng nói chuyện với anh chủ quán nước. Một lát bác chạy xe ra chỗ tôi : - Cún ổn chưa. . lên xe bác chở nghen! - Dạ. ! Tôi đáp rồi lên sau xe. . chỉnh lại cái mũ xoay đúng chiều tôi ôm lấy mớ đồ mà bác Lanh mua, tay cầm chặt bịch tỏi . Bóng đen lù lù đi ngang hàng với tôi. . mệt mỏi tôi nhắm chặt mắt mặc kệ . Qua hồ Bàng nó bỗng vút sang bên ghế đá , bóng đen nhạt dần nhạt dần rồi biến mất. ! Tôi nhớ ra rồi ! hồ Bàng có ma da. Ba má tôi phải nhờ ông Toàn. . ! Vậy mà tôi không nghĩ ra nữa. . là ông ta chính là ông ta. . ! Về tới nhà, bác Lanh vội vã kéo mẹ tôi vô trong buồng thì thầm. Tôi xách những bịch đồ , tiếng ba tôi gọi : - Cún! Lại giữ giùm ba con gà. ! Mang cả bình thủy xuống nữa nha! - Dạ. Con xuống liền ạ! Ba tôi làm gà nhanh thiệt loáng cái là xong ! Nồi gà hầm đặt trên bếp nước chưa sôi nên chén tiết còn để bên cạnh. . Tôi lạ thế này? Nhìn chén tiết mà cứ thèm thèm . . Màu kia đỏ đẹp quá! Vết máu bắn tung toé quanh chén trông mà hấp dẫn đến thế nhưng tôi ít khi ăn tiết gà lắm dù có được nấu chín. ! Nghĩ vậy tôi quyết định đi lên nhà trên , bước được vài bước trong đầu có tiếng nói : " quay lại " Chân tôi theo tiếng nói ấy mà từ từ lại gần liếc mắt nhìn chén tiết tôi lấy đổ vào nồi gà đang sủi rồi nhanh chóng vớt ra bỏ miếng tiết chưa chín còn nóng tôi đưa lên miệng cắn. . máu bên trong sền sệt vị tanh ngòm ngon đến lạ ... Tiếng má hét làm tôi giật bắn mình rơi cả miếng tiết : - Cún. . con làm cái gì vậy? Tôi lí nhí : - Con ăn tiết gà. . Má cúi nhặt miếng tiết tôi đánh rơi , giọng run run : - Chưa nấu chín mà ăn hả? - Con. . Má bước tới đặt tay lên vai tôi : - Vô rửa mặt đi cún! Rồi nhai tép tỏi nè! Mai đi Sài Gòn với má nghen. ! Tôi tròn mắt : - Ngày mai hả má ? Sao đi gấp vậy ạ? - À. . vô nhà bạn má !