Thập Niên 70: Mỹ Nhân Thanh Niên Trí Thức Có Hệ Thống
Mạn Thu25-12-2024 05:37:27
Gia cảnh Hạ Hồng Mai bình thường, theo cách nói của cô ta, người trong nhà cũng không thương cô ta, cô ta lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?
Tần Chi dừng bước.
Hình như cũng vào lúc đó, Hạ Hồng Mai luôn ở bên cạnh cô nói tốt về Tưởng Vệ Đông, còn thường xuyên hẹn bọn họ cùng lên núi hái nấm.
Cuối cùng, lại luôn để cô và Tưởng Vệ Đông ở một mình.
Lấy hiểu rõ của Tần Chi đối với Hạ Hồng Mai, chuyện không có gì tốt chút với cô ta, cô ta sẽ không nhiệt tình như vậy.
Cho nên, cô ta nhận ủy thác của ai, hoặc là ai sai khiến?
Tưởng Vệ Đông thì sao?
Anh ta ngay từ đầu chính là bị sai khiến tiếp cận cô, hay là sau đó mới bị người tìm tới?
Còn gia đình cô thì sao?
Tần Chi tiếp tục đi về phía chân núi, vừa từ sâu trong trí nhớ tìm ra từng chút từng chút tình cảnh ở chung với người nhà.
Chị gái là đứa con đầu tiên trong nhà, từ trước đến nay được cưng chiều, cô và em trai là cặp song sinh, trọng tâm trong nhà nghiêng về con trai.
Bởi vì vấn đề quan niệm, điều này đối với mọi người xem ra rất bình thường, cô cũng không cảm thấy có chỗ nào không đúng.
Cha mẹ cũng không bạc đãi cô, cô và em trai có cơ hội được giáo dục giống nhau, chị gái em trai đối xử với cô cũng không kém.
Lúc có người bắt nạt cô, bọn họ cũng đều đứng ra bảo vệ cô.
Chị gái và em trai nhận công việc của cha mẹ, cô lại phải xuống nông thôn, trong mắt cô, cô chỉ là không được thiên vị, chứ không phải không được yêu.
Bắt đầu từ khi nào, cô không cảm nhận được sự quan tâm của người nhà?
Cho đến lúc Tần Chi nằm trên giường ngủ, vẫn còn chìm trong hồi ức không ra được.
Có lẽ là ngày có suy nghĩ đêm có mộng, Tần Chi ở trên giường lăn qua lộn lại một hồi lâu sau mới ngủ được, lại mơ tới chuyện xảy ra ngày cô sống lại.
Sau khi biết con trai và con dâu tương lai không tới, trong lòng Tần Chi cũng có hơi trống trải.
Cô lấy ra một hà bao màu đỏ thêu phượng trình tường từ trong túi, thứ đặt bên trong, là ngọc bài cô bỏ ra tất cả tiền tiết kiệm mua được trong cửa hàng đồ cổ.
Đây là quà gặp mặt cô vốn chuẩn bị cho con dâu tương lai.
Tần Chi cười khổ lấy ngọc bài ra, khe khẽ thở dài.
Cộc cộc cộc!
Tiếng gõ cửa truyền đến, mặc dù biết không có khả năng, đáy lòng cô vẫn sinh ra một tia ảo tưởng, có thể là con trai dẫn theo con dâu tương lai trở về hay không.
Cô bước nhanh tới cạnh cửa, vẻ mặt tươi cười mở cửa, ngoài cửa là một người phụ nữ xa lạ.
Quần áo người phụ nữ trang trọng, trang điểm tinh xảo, nếu không có nếp nhăn đuôi cá rõ ràng ở khóe mắt, căn bản không nhìn ra tuổi.
Là người phụ nữ đó!
Tần Chi vốn đang ngủ say bắt đầu bất an, trán hơi chảy mồ hôi.
"Cái gì mà cô chính là tôi?" Tần Chi nắm lấy cánh tay người phụ nữ, kéo người ra cửa,"Đầu óc không rõ ràng cũng không thể đến nhà người khác nổi điên."
"Đi nhanh lên!"
"Cô dám động thủ với tôi!" An Văn giận dữ,"Cô biết tôi là ai không?"
"Cô là ai, hỏi mẹ cô đi, hỏi tôi làm gì!" Tần Chi kéo người ra cửa, chuẩn bị mở cửa đẩy người ra.
"Cô!" An Văn thiếu chút nữa bị tức điên!
Không phải nói tính cách Tần Chi thành thật phúc hậu, không thích tranh chấp với người khác sao?
Người trước mắt sức lực cực lớn, một lời không hợp đã động thủ là ai?
Mắt thấy mình sắp bị đuổi ra ngoài, An Văn nóng nảy, mục đích cô ta tới nơi này còn chưa đạt thành.
"Cô không biết sao, hai chúng ta từ nhỏ đã bị ôm nhầm rồi!"
Nghe vậy, Tần Chi thu tay lại, đồng thời buông kiềm chế An Văn ra, mặt không chút thay đổi nhìn cô ta, chờ cô ta tiếp tục nói.
An Văn lại trầm mặc, chuyện này không giống với tưởng tượng của cô ta, cô ta vốn muốn hung hăng nhục nhã chèn ép Tần Chi, lại cho cô chút tiền, để cô nói gì nghe nấy với mình.
Hiện tại, cô ta lại trở thành phe bị động.