Chương 30: Cửu Mệnh Miêu Yêu

Ta Chẳng Muốn Tróc Yêu

Bạch Thái Quan 11-08-2024 05:30:35

Mắt thấy là sắp bắt được Ngô Tuấn, trong lòng nàng lại bỗng nhiên sinh ra một cỗ cảm giác nguy hiểm, thân thể lộn một vòng theo bản năng, thân thể vượt qua đỉnh đầu Ngô Tuấn, rơi vào trên nóc nhà quán rượu đối diện Túy Hương Lâu. Cùng lúc đó, một cỗ khí đen toát ra từ trên người Ngô Tuấn, chậm rãi tản ra, ở bên trong mười bước quanh người, cỏ dại sinh trưởng bên trong khe hở phiến đá dùng tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được trở nên khô héo. Mẫu Đơn toát mồ hôi lạnh, tức giận nhìn chằm chằm Ngô Tuấn: "Đừng cho rằng ta không đi qua thì không thể giết ngươi!" Ngô Tuấn nhìn về phương hướng Nhân Tâm Đường, bình tĩnh tự nhiên nói: "Bên trong mười trượng, ta vô địch cả thế gian." Trong gió đêm, đạo bào của Ngô Tuấn có chút lay động, lộ ra bộ dáng tiên phong đạo cốt, di thế độc lập. Loại bộ dáng mây trôi nước chảy này, khiến cho Mẫu Đơn không khỏi sinh ra một loại cảm giác rợn cả tóc gáy, sau khi dò xét hắn vài lần, trong lòng không khỏi có chút chột dạ. Ngô Tuấn tiếp tục nói: "Con Thỏ Yêu kia là ngươi giết?" Mẫu Đơn cố nén ý sợ hãi trong lòng, nói: "Nó nhận ra thân phận của ta, bị ta hút ra hồn phách." Ngô Tuấn khẽ gật đầu: "Xem ra ngươi thật đúng là hung danh hiển hách." Mẫu Đơn vừa muốn mở miệng, trong lòng bỗng nhiên phát giác được không đúng, Ngô Tuấn nếu quả thật lợi hại giống như hắn nói, vì sao ngay từ đầu không xuất thủ? Linh quang hiện lên, Mẫu Đơn lập tức giận dữ nói: "Ngươi đang trì hoãn thời gian!" Ngô Tuấn hơi đổi sắc mặt một chút, nói: "Trì hoãn thời gian thì thế nào, ngươi căn bản không giết được ta, viện trưởng Quốc Tử Giám Lục Ly đang ở trên đường chạy tới, ta đánh cược ông ta nhanh hơn ngươi." Trong khi nói chuyện, ở phương hướng Nhân Tâm Đường bỗng nhiên bộc phát ra một cỗ khí tức chí cương to lớn, Mẫu Đơn không tự chủ được nhìn thoáng qua bên kia, quay sang nói: "Lần này coi như số ngươi gặp may, chẳng qua Lục Ly cũng sẽ không ở chỗ này cả một đời, lần sau ta lại đến lấy mạng chó của ngươi!" Tiếng nói rơi xuống đất, thân ảnh của Mẫu Đơn hóa thành một luồng ánh vàng, nhảy vọt mấy lần ở trên nóc nhà, biến mất ở trong bóng đêm mịt mờ. Ngô Tuấn có chút thở phào nhẹ nhõm, một thân khí đen đều thu liễm. Tần Nguyệt Nhi giống như là tiêu hao quá độ, sắc mặt có chút tái nhợt, đứng ở một bên xa xa, cầm cái đuôi Mẫu Đơn để lại kia nhìn kỹ một chút, nói: "Mẫu Đơn này là Cửu Mệnh Miêu Yêu, lúc trước hoạt động ở vùng Tây Bắc, không nghĩ tới thế mà lại đến nơi này." Lúc này, Lục Ly cũng chạy tới nơi này, một thân khí tức thông thiên triệt địa to lớn, nhìn về phương hướng Mẫu Đơn biến mất, nói: "Xem ra ta đã đến chậm một bước." Ngô Tuấn thở dài một tiếng, trên mặt sầu lo nói: "Phần cừu oán này đã kết, phải nghĩ biện pháp mới được." Lục Ly hai mắt sáng lên: "Không bằng ngươi đi Kinh Thành với ta đi, Kinh Thành có trọng binh trấn giữ, cao nhân vô số, coi như lại cấp cho Miêu Yêu chín cái mệnh, ả cũng không dám đuổi đến nơi đó tìm ngươi trả thù." Ngô Tuấn trợn mắt trừng một cái: "Không cần, ta đã nghĩ ra biện pháp." Lục Ly nao nao: "Biện pháp gì?" Ngô Tuấn lười biếng nói: "Ả không phải nói muốn lấy mạng chó của ta, vậy ta nuôi một con chó là được." Lục Ly: "..." Ở dưới màn đêm, một thân ảnh thoắt thoắt băng qua núi sâu, không bao lâu, đi tới trước một chỗ hang động bí ẩn, lách mình chui vào. Thân ảnh này, chính là Cửu Mệnh Miêu Yêu bị Ngô Tuấn nhìn thấu thân phận trước đó, Mẫu Đơn. Sau khi tiến vào hang động, Mẫu Đơn thở dốc một hơi, vận công bắt đầu điều tức. Lần này ả tổn thất nặng nề, đầu tiên trúng độc của Ngô Tuấn, lại bị Tần Nguyệt Nhi dùng kiếm khí gây thương tích, đành phải thi triển thần thông huyết mạch của mình, cắt đứt một cái đuôi, chết thay một lần cho ả, mới tránh thoát được một kiếp. Vào thời điểm đang nghĩ ngợi báo thù như thế nào, đột nhiên một âm thanh vù vù vang lên, một bóng đen to lớn đẩy dây leo ở miệng hang động bước vào. Mẫu Đơn mở to mắt, nhìn thấy một gã tráng hán dáng vóc to lớn, thân người đầu báo, tóc và râu quái nón màu vàng. Thấy rõ khuôn mặt người tới, Mẫu Đơn có chút buông lỏng một hơi: "Hoá ra là Báo thống lĩnh, ta còn tưởng rằng là Lục Ly đuổi tới." Báo thống lĩnh dò xét Mẫu Đơn một phen, nói: "Ngươi làm sao cũng bại lộ?" Mẫu Đơn giải thích: "Ta gặp phải một người bắt yêu, bên người nàng có một tên tiểu tử am hiểu dùng độc, tên tiểu tử kia vô cùng giảo hoạt, ta vô tình rơi vào bẫy của hắn, bại lộ thân phận." Báo thống lĩnh tiếc nuối thở dài một tiếng: "Lần này ta ngàn chọn vạn tuyển, chọn trúng ngươi cùng với Cốt Trùng, không nghĩ tới vừa mới đến, hai người các ngươi liền liên tiếp bại lộ." Mẫu Đơn nao nao: "Cốt Trùng cũng bại lộ?" Báo thống lĩnh ủ rũ gật đầu: "Cốt Trùng đã chết, hẳn là bị lão hòa thượng Liên Hoa Tự - Tuệ Khả chém giết sau khi nhìn thấu, ài, trước đó ai có thể nghĩ tới hòa thượng Liên Hoa Tự sẽ đến Kim Hoa Huyện, đây gọi là người tính cũng không bằng trời tính đi." Trước đó không lâu, có một tin tức truyền ra, nói là địa phương thần thú Phượng Hoàng niết bàn trùng sinh ở Kim Hoa Huyện. Yêu Hoàng sau khi biết được tin tức, cắt cử gã đi ra từ thập vạn đại sơn, đến Kim Hoa Huyện tìm kiếm tung tích Phượng Hoàng. Dự định ban đầu của gã, là muốn để cho Cốt Trùng ngụy trang thành Phật Tổ, dùng pháp thuật mê hoặc nhân tâm của nó, phát động tín đồ Phật môn ở nơi đó đi khắp nơi nghe ngóng. Mẫu Đơn thì là đi đến thanh lâu, khống chế thân hào phú hào ở nơi đó, mượn dùng tài lực cùng với thế lực của bọn hắn. Nhưng mà, kế hoạch này vừa mới bắt đầu chấp hành, liền đã tuyên bố chết yểu, khiến cho gã bất đắc dĩ một trận, không khỏi than thở.