Đương nhiên, cũng chủ yếu là Lý Nam Kha thực quá đẹp trai, rất dễ dàng khiến nữ hài tử không phòng bị, nếu không Hương Nhi cũng sẽ không nhiệt tình cung cấp manh mối như thế.
"Một mực ở trong phòng tiểu thư không ra ngoài?" Lý Nam Kha ngữ khí đặc biệt nghiêm túc.
"Hẳn là không có."
Lần này, Hương Nhi không dám khẳng định.
Dù sao nàng thân là nha hoàn, không thể một cả đêm nhìn chằm chằm phòng đại tiểu thư.
"Hương Nhi cô nương, ta còn có một nghi vấn, Lâm đại tiểu thư và Vạn Oánh Oánh cùng Văn Cẩn Nhi, trong bọn họ ai với ai quan hệ tốt nhất?"
Nhận ra rằng có thể từ trong miệng tiểu tì nữ ngây thơ trước mắt moi ra rất nhiều lời, Lý Nam Kha tiếp tục phát huy mỹ nam mị lực của hắn, khóe miệng nhếch lên một nụ cười mê người.
Hương Nhi gò má đỏ ửng, không có quá nhiều kinh nghiệm liền thành thực trả lời.
"Đại tiểu thư và Văn Cẩn Nhi cô nương quan hệ là tốt nhất, bởi vì Văn Cẩn Nhi cô nương là muội muội của Văn Tú Tài, khá có tài khí, cho nên rất nhiều lúc đại tiểu thư đều sẽ hướng nàng thỉnh giáo học vấn, hai người cũng thường xuyên ở thư phòng luyện chữ.
Bất quá Vạn Oánh Oánh tiểu thư, cũng không quá vừa mắt với Văn Cẩn Nhi.
Tuy rằng ca ca Văn Cẩn Nhi là tú tài, nhưng tình huống gia đình rất bình thường, Vạn Oánh Oánh bản thân chính là sinh ra phú quý, lại còn là bà con xa của quan lớn, nên rất coi thường người nghèo.
Nếu không phải nhìn mặt tiểu thư, ước chừng sẽ không để ý. Hơn nữa nàng cũng thường xuyên trêu chọc Văn Cẩn Nhi, ngay cả lần trước..."
Nói tới đây, Hương Nhi nắm chặt phấn quyền, phẫn nộ nói: "Lần trước sự kiện Tần lão đầu, kẻ đầu têu chính là Vạn Oánh Oánh!"
"Cụ thể nói xem?" Lý Nam Kha thấy hứng thú.
Hương Nhi không chút nào che giấu sự ghét bỏ đối với Vạn Oánh Oánh: "Ngày đó bọn họ ba người ở thư phòng luyện chữ, Vạn Oánh Oánh tiểu thư cảm thấy vô vị, bất cẩn đem mực nước bắn lên trên người Cẩn Nhi cô nương.
Đại tiểu thư thấy vậy, liền để Cẩn Nhi cô nương đến phòng nàng thay quần áo.
Mà lúc này, Vạn tiểu thư đột nhiên dâng lên trêu chọc tâm tư, liền lừa gạt Tần lão đầu, nói phòng đại tiểu thư có chuột, để hắn nhanh đi vào bắt.
Tần lão đầu không hoài nghi, liền tiến phòng, kết quả..."
Hương Nhi tức giận khó bình, ngực không quá nhỏ cũng phập phồng bất định."Cẩn Nhi cô nương bị nhìn thấy thân thể khóc rất dữ dội, Tần lão đầu cũng bị đánh gãy chân... Tóm lại tất cả đều do Vạn Oánh Oánh đó!"
Nghe đến đây, Lý Nam Kha đã có nhận thức sâu sắc về cái tên "Vạn Oánh Oánh" này.
Kiêu ngạo, tùy hứng, xấu xa...
Xấu xa tận xương tủy! Nhưng hắn vẫn rất thắc mắc, lại hỏi: "Tại sao đại tiểu thư của các ngươi, lại có thể kết giao với loại nữ nhân như Vạn Oánh Oánh? Còn có Văn Cẩn Nhi, thường xuyên bị trêu chọc, không nên tránh xa sao?"
"Bởi vì có thể làm bạn với đại tiểu thư, cũng chỉ có nàng ta mà thôi."
Hương Nhi bất đắc dĩ nói."Ở một nơi như huyện Đông Kỳ này, cũng chỉ có vài gia đình giàu có quyền thế, đại tiểu thư từ nhỏ đã không có nhiều bạn bè, rất nhiều người cùng lứa tuổi ở cùng nàng, đều cung kính lễ phép, hoặc mưu cầu lợi ích.
Chỉ có Vạn Oánh Oánh mới có thể chơi cùng nàng, dù sao cũng không mưu cầu gì, giữa bọn họ không có quá nhiều e ngại.
Ngoài ra, nhà Vạn Oánh Oánh có người thân làm quan lớn, lão gia cũng mặc nhiên cho phép đại tiểu thư giao du với nàng ta."
Câu này mới là trọng điểm! Trên mặt Lý Nam Kha hiện lên một tia châm biếm.
Xét từ phương diện lợi ích gia tộc mà nói, Lâm viên ngoại cũng thật sự hy vọng thấy con gái giao hảo với đại tiểu thư nhà họ Vạn.
"Còn về Cẩn Nhi cô nương..."
Hương Nhi thở dài nói."Có lẽ là vì bị người trong nhà xa lánh, ngoại trừ ca ca của nàng, những người khác trong nhà họ Văn đều không mấy đoái hoài đến nàng, tính cách cũng khá hướng nội tự ti.
Thực ra Cẩn Nhi cô nương có chút hư vinh, cố gắng muốn hòa nhập vào vòng tròn của tiểu thư bọn họ, kết giao một số người thượng lưu. Tuy nàng không nói, nhưng người sáng suốt vẫn có thể nhìn ra được.
Đây cũng là nguyên nhân Vạn tiểu thư luôn coi thường nàng."
Lý Nam Kha nghe hiểu rõ.
Triệu phú có vòng tròn của riêng mình, tỷ phú cũng có vòng tròn của riêng mình.
Trong tình huống thân phận không tương xứng mà cố gắng muốn ép buộc hòa nhập vào, kết quả chính là bị người khác chế giễu và kỳ thị như một kẻ hề.
Những thông tin này moi được từ miệng Hương Nhi, khiến Lý Nam Kha hiểu rằng, nhóm nhỏ ba bạn thân này tồn tại đủ loại vấn đề, xa không được hòa hợp như bề ngoài.
Lâm Kiểu Nguyệt tính cách cao ngạo.
Vạn Oánh Oánh tính cách điêu ngoa.
Văn Cẩn Nhi tính cách tự ti.
Lại thêm cái tên tiểu bạch kiểm Hạ Khánh Ngọc kia ở giữa xen vào, cái gọi là tình chị em đơn giản chỉ là nói nhảm.
"Sau khi Văn Cẩn Nhi chết, người nhà họ Văn có tìm đến không?"
Lý Nam Kha tiếp tục dò hỏi.
Hương Nhi có chút do dự, không biết có nên nói hay không.
Nhưng đối diện với khuôn mặt tuấn tú thực sự không cách nào từ chối của nam nhân, vẫn nói hết ra: "Có, là ca ca của Cẩn Nhi cô nương, Văn tú tài."
Không đợi Lý Nam Kha hỏi, Hương Nhi chủ động kể lại chi tiết quá trình sự việc: "Là vào ngày mồng 5 tháng 8, Văn tú tài đến cửa tìm đại tiểu thư. Đại tiểu thư nói có một số chuyện liên quan đến Cẩn Nhi cô nương, cần nói riêng với Văn tú tài, liền bảo chúng ta hạ nhân ra ngoài.
Sau đó không biết sao, chúng ta nghe thấy Văn tú tài gào thét ầm ĩ, còn có tiếng cầu cứu của tiểu thư.
Chúng ta vội vàng xông vào phòng, thấy Văn tú tài bóp cổ đại tiểu thư, miệng chửi rủa: 'Tại sao ngươi không bảo vệ tốt nàng', 'Ngươi và Vạn Oánh Oánh đều đáng chết'...