Chương 45

Dự Trữ Hàng Trăm Tỷ: Dắt Tay Ông Chồng Phản Diện Chém Ꮆiết Khắp Nơi

Nãi Đường Nãi Thỏ 19-07-2025 00:34:16

Lâu lắm không để ý đến nhóm chủ sở hữu của khu dân cư, Thư Tâm nhân lúc nghỉ trưa có thời gian để xem tin nhắn trên điện thoại. Mới mở ra mà tin nhắn đã quá nhiều đến mức điện thoại bị đứng máy, cô đành phải khởi động lại. Cuộc gọi, tin nhắn, tin nhắn WeChat đều có đến 99+, cuộc gọi và tin nhắn chủ yếu là từ các số điện thoại lạ, không cần phải nghĩ cũng biết là gia đình chú cô, sau khi cắt đứt quan hệ, cô đã chặn và xóa toàn bộ thông tin liên lạc của gia đình đó. Khi họ phát hiện không gọi được điện thoại của cô thì đã đổi sang số mới. Chắc chắn cô sẽ không nghe cuộc gọi của họ, cô không có thời gian rảnh để nghe những lời vô nghĩa, chỉ cần đổi số mới là cô lại tiếp tục chặn và xóa hết. Nhóm chủ sở hữu cũng đã bùng nổ từ lâu, trước đây cô đã kéo Ngôn Mặc vào nhóm nhưng với tính cách của anh thì chắc chắn sẽ không xem những cuộc trò chuyện vô ích trong nhóm này. Hiện tại trong nhóm toàn là những người kêu gọi sự trợ giúp từ ban quản lý, họ muốn ở nhờ trong nhà người khác một thời gian. Hôm nay, nước đã tràn vào tầng một, khu dân cư của họ là khu mới, tỷ lệ người vào ở chưa đến 50%, vẫn còn nhiều căn hộ chưa bán hết, ban quản lý có chìa khóa, những cư dân bị ngập muốn liên lạc với ban quản lý để được vào ở tạm. Nhưng không có ai trong ban quản lý trả lời, trong tình hình này, ai dám mạo hiểm mạng sống ra ngoài để giao chìa khóa chứ, mặc cho mọi người trong nhóm chửi rủa thế nào, ban quản lý vẫn không để ý. Khi không thể liên lạc được với ban quản lý, những cư dân ở các tầng thấp lại quay sang nhìn những người khác trong cùng tòa nhà. Sau khi có người hỏi về chuyện mượn nhà để ở, cả nhóm chợt im lặng, không ai còn nói gì nữa. Tối hôm đó, cơn bão lại một lần nữa mạnh hơn, những tia chớp và tiếng sấm đáng sợ liên tiếp xuất hiện. Khi ăn tối, đột nhiên đèn trong phòng tắt ngấm, qua cửa sổ ban công, có thể nhìn thấy thế giới bên ngoài chìm trong bóng tối hoàn toàn. Không có ánh đèn cũng không có ánh trăng, vào khoảnh khắc đó, cả thế giới như chìm vào bóng tối vô tận, không có chút ánh sáng nào. Một tia chớp bất ngờ xé toạc thế giới tối tăm, ánh sáng lạnh lẽo chiếu lên mặt từng người, khiến trái tim người ta dâng lên một cảm giác lạnh lẽo. Cắt điện rồi, suy nghĩ này đồng loạt xuất hiện trong lòng tất cả mọi người. Thư Tâm mở đèn pin trên điện thoại, đứng dậy kéo rèm cửa ban công trong phòng khách, Ngôn Mặc và mấy người kia thì đi đến kho chứa đồ lấy máy phát điện. Khi chọn rèm cửa, họ đã đặc biệt chọn loại có khả năng chắn sáng mạnh, đảm bảo không để ánh sáng lọt ra ngoài. Ánh sáng được khôi phục, mọi người cũng không còn tâm trạng ăn uống nữa, họ nhanh chóng kết thúc bữa tối rồi trở lại phòng của mình nghỉ ngơi. Thư Tâm nằm trên giường, mắt mở nhìn trần nhà mà không thể ngủ được, thời gian mất điện lâu hơn cô dự đoán.