Chương 47: Ngô Cường Quốc livestream

Kinh Doanh Khách Sạn Nhờ Rút Thẻ

Nguyệt Quan Thiên 11-11-2024 12:29:37

Ngô Cường Quốc xoay chiếc camera livestream: "Xin chào anh em, tôi lại đến nhà nghỉ rồi đây, lần này nhà nghỉ đã được sửa sang lại, phòng đẹp hơn lần trước tôi livestream nhiều." "Khụ khụ, anh em nào đã theo dõi livestream của tôi mấy ngày nay chắc cũng biết, kể từ khi tôi ngủ trên chiếc giường này, tôi đã không còn ngáy nữa. Anh em nào ở Dũng Giang thì hãy click vào liên kết trên phòng livestream của tôi để đặt phòng nhé!" Lần đầu tiên Ngô Cường Quốc bán hàng qua livestream, anh cảm thấy khá hồi hộp, nhưng anh rất nghiêm túc giới thiệu nhà nghỉ Hà Diệp, không bỏ qua bất kỳ ưu điểm nào. Ngô Cường Quốc căng thẳng nhìn chằm chằm vào dữ liệu từ hệ thống, số người xem trực tuyến đã đạt đến 10000 mắt xem: "Mã ưu đãi đã được tung ra hết rồi nhé, 3... 2... 1... lên link nào!"... "Bà chủ, làm thủ tục cho tôi nhé. Tôi mua phiếu giảm giá, có dùng được không?" Một anh chàng khoảng ba mươi tuổi bước vào nhà nghỉ. Thôi Phụng Nhất chuẩn bị làm thủ tục thì lại có một đôi tình nhân bước tới: "Chúng tôi mua phiếu giảm giá qua livestream trên Douyin, sử dụng thế nào nhỉ?" Thôi Phụng Nhất nhìn vào máy tính, hiện tại các phòng giường đôi tầng hai đều đã kín chỗ, phải đến trưa mới có một phòng trống. "Hai vị có đặt trước không? Liên kết từ phòng livestream yêu cầu đặt trước một ngày," Thôi Phụng Nhất hơi lúng túng. Đôi tình nhân trẻ có vẻ không hài lòng: "Chúng tôi đã đến tận nơi rồi, chú không thể hỗ trợ làm thủ tục giúp sao?" Chàng trai nhíu mày, mở ứng dụng xem lại liên kết và nhìn thấy dòng chữ "Đặt trước 1 ngày" được bôi đỏ, cảm thấy có chút xấu hổ, anh ta lập tức tắt điện thoại và cố tỏ vẻ bình tĩnh. "Tôi đã đặt trước rồi, số đuôi là 7864." Anh chàng ba mươi tuổi báo số điện thoại. Thôi Phụng Nhất kiểm tra lại thông tin: "Lý tiên sinh, anh đã đặt phòng giường đôi, nhưng chỉ có thể nhận phòng sau 2 giờ chiều. Tôi đã thông báo trước qua điện thoại rồi, anh có thể gửi hành lý lại quầy lễ tân trước." Thôi Phụng Nhất còn đưa thêm một tờ rơi giới thiệu các địa điểm du lịch gần nhà nghỉ Hà Diệp, trong đó có Chùa Tam Tông. "Vâng, tôi biết rồi. Tôi sẽ gửi hành lý ở đây trước," Lý tiên sinh là một du khách ba lô [1], để lại hành lý và mang theo máy ảnh ra ngoài. [1]"Du khách ba lô" (hay "backpacker" trong tiếng Anh) là cụm từ chỉ những người đi du lịch với ngân sách hạn chế, thường mang theo ba lô, di chuyển tự do và linh hoạt. Những du khách này thường ưa thích khám phá nhiều nơi khác nhau, thích trải nghiệm văn hóa địa phương và tìm kiếm những lựa chọn du lịch giá rẻ. Chàng trai trong đôi tình nhân lúc đầu thấy mình không đặt phòng có chút ngại ngùng, nhưng khi thấy anh Lý có thể nhận phòng thì lại cảm thấy không thoải mái, anh ta bắt đầu lớn tiếng: "Sao lại không cho chúng tôi nhận phòng chứ? Chúng tôi đã đến đây rồi." Thôi Phụng Nhất cố gắng khuyên nhủ, nhưng chàng trai cảm thấy mình bị mất mặt trước bạn gái, nhất quyết muốn tranh cãi, càng cãi anh ta càng cảm thấy mình đúng vì nghĩ rằng mình chỉ đang ủng hộ streamer mà thôi. Tô Hà nghe thấy tiếng tranh cãi dưới lầu, cô vội vã chạy xuống: "Có chuyện gì vậy thầy Thôi?" Thôi Phụng Nhất lắc đầu bất lực: "Họ không đặt trước nên không còn phòng trống." Tô Hà quay sang chàng trai đang tức giận nói: "Xin chào quý khách, chúng tôi yêu cầu khách đặt trước phòng..." "Nhưng hôm qua tôi thấy streamer giới thiệu nên mới mua. Dịch vụ của các người tệ thế này à? Đuổi khách luôn sao?" Chàng trai đứng thẳng người, kéo tay bạn gái và không chịu nhượng bộ. Tô Hà nhìn đồng hồ, hạ giọng nói: "Quý khách, thế này được không? Chúng tôi sẽ cố gắng sắp xếp cho quý khách nhận phòng vào lúc 3 giờ chiều. Quý khách có thể gửi hành lý lại đây, đối diện chúng tôi là Chùa Tam Tông, một ngôi chùa rất nổi tiếng về cầu duyên đấy."