Chương 537: Ký Túc Xá 1

Thập Niên 60: Nhật Ký Nuông Chiều

Ma Đậu 28-01-2025 22:28:12

Dư Dương nhìn chằm chằm Tiêu Tòng Diễn, Tiêu Tòng Diễn cũng nhìn lại bằng một ánh mắt sâu xa. Trong mắt hai người hiện lên sóng ngầm mãnh liệt mà chỉ có họ mới biết được. Rất nhanh đã đến lượt Cố An An, người ở phía trước phụ trách là một đàn chị sinh viên năm ba, cô ấy nhận lấy học bạ và thư thông báo trúng tuyển của Cố An An, sau một loạt thủ tục thì chỉ Cố An An đến một nhóm người ở cách đó không xa. Những người kia đều là bạn học cùng một tầng trong ký túc xá với cô, được đàn chị dẫn qua đó. Sau khi tập hợp đủ mười người thì đi một lần. Bọn họ khá may mắn, vừa đến là đủ mười người nên không cần đứng đợi bên ngoài trong thời tiết lạnh giá như thế này. Ký túc xá của đại học Thủy Mộc đều là tòa nhà cũ. Nghe nói sau khi khôi phục thi đại học đã yêu cầu bên trên cấp chi phí chuẩn bị xây ký túc xá mới, nếu không thì sau mấy đợt tuyển sinh nữa sẽ không đủ chỗ ở. Chuyện tốt như vậy tất nhiên là không đến lượt mấy người Cố An An. Nhưng vận may của họ cũng không quá tệ, hiện tại phòng ký túc xá được chia thành phòng tám người và phòng sáu người, cô may mắn được phân đến phòng sáu người. Ít người ở thì dễ thân thiết hơn, dù cô không thường xuyên ở lại trường học nhưng cũng từng nghe ở nhiều người sau này sẽ có nhiều phiền phức. Học phí hoàn toàn được miễn, nhưng chi phí ăn uống vẫn phải tự lo, tuy nhiên giá cả khá rẻ. Phòng sáu người thì mười tám đồng một năm, còn phòng tám người thì mười lăm đồng một năm. Chuyên ngành của Cố An An được phụ cấp hai mươi đồng mỗi tháng, mười tám đồng này cũng không phải chuyện gì khó khăn. Nhưng đối với những người có điều kiện gia đình không tốt mà nói, ba đồng đã là một con số không nhỏ Phòng ngủ do trường học sắp xếp. Nếu có học sinh muốn bí mật đổi phòng thì chỉ nói chuyện với dì quản lý ký túc xá một tiếng để thay đổi danh sách đăng ký là được. Đây cũng được xem là một quy định khá có nhân tính. Dù sau cũng là năm đầu tiên khôi phục thi đại học, rất nhiều thứ còn đang trong giai đoạn nghiên cứu tìm tòi. Phòng ngủ cũng thế, tám người hay sáu người đều do mọi người tự mình lựa chọn, có lẽ cũng có thể giảm bớt mâu thuẫn. "Mỗi tầng ký túc xá có một nhà tắm lớn, mỗi tuần sinh viên được phát hai phiếu tắm. Thời gian mở cửa buổi trưa từ mười một giờ đến một giờ, buổi tối từ bảy giờ đến chín giờ. Ngoài thời gian này thì nhà tắm sẽ đóng cửa. Một số sinh viên thích sạch sẽ sẽ cảm thấy số phiếu tắm này không đủ, mọi người có thể bí mật mua lại từ những bạn học không cần dùng nhiều phiếu." Chị gái khóa trên phụ trách hướng dẫn tân sinh viên giới thiệu về những nơi cần chú ý: "Đây là phòng tắm. Khi mùa đông đến có khá nhiều người cần lấy nước nên phải xếp hàng khá lâu. Nếu điều kiện cho phép thì tốt nhất nên mua hai cái ấm nước, không cần phải phiền phức đi lấy nước." Mùa đông không tắm rửa nhưng dù sao vẫn phải ngâm chân. Còn phải rửa mặt, uống nước, cũng không thể dùng nước lạnh được. Một bình nước thật sự không đủ dùng. Mấy người Cố An An nhìn theo hướng đàn chị đang chỉ, những người ở phòng tắm đang xếp hàng ra tới bên ngoài. Không ít đàn chị còn đang cầm theo sách vở, thật sự không hề bỏ qua cơ hội học tập nào. "Vị bạn học này, không biết là có hạn chế thời gian lấy nước hay không?" Một vị phụ huynh không yên tâm hỏi. "Cháu đang chuẩn bị nói đây." Đàn chị kia cười cười: "Thời gian lấy nước ở phòng tắm là một giờ trưa đến chín giờ tối, trong khoảng thời gian này bên ngoài cũng không có nước. Nhưng nếu mọi người muốn mua ấm nước thì có thể lựa chọn ra phía trước nhà nơi chúng ta vừa mới đi qua. Bên đó thường có vài sinh viên sắp tốt nghiệp bán đồ cũ. Ấm nước của bọn họ cũng rất tốt, giá cả cũng rẻ hơn rất nhiều so với mua trong tiệm." "Ở lại trường học đúng là bất tiện, cái gì cũng có giới hạn. May mắn là đã mua nhà cho con và Hướng Văn, nếu không thì muốn uống chén nước mà bỏ lỡ thời gian thì ngay cả nước trong bình cũng không có mà uống, còn phải mặt dày đi xin người ta." Miêu Thúy Hoa cảm thấy may mắn nói nhỏ: "An An, hay là để bà nội mua cho con thêm mấy ấm nước để trong phòng ngủ." Hai ấm không đủ, ba ấm bốn ấm mới được. "Nội, con cũng không thường xuyên ở lại trường. Hơn nữa con chỉ có hai cánh tay, nội mua nhiều ấm nước như vậy con cũng không xách hết được." Cố An An biết bà nội đang lo lắng cho mình, nhưng cô vẫn cảm thấy ở ký túc xá thì sinh hoạt như mọi người vẫn tốt hơn, tóm lại là không nên làm quá.