Tác giả: Tịch Lệ
Địa Phủ có Phán Quan định tội, trần gian có hồn chủ giải oan. Bởi vì Phán Quan thường xuyên làm việc sai sót cho nên có rất nhiều oán hồn chạy thoát. Nhưng nếu có càng nhiều oán hồn chạy thoát, sẽ đánh thức một thế lực u tối tỉnh lại. Thế lực u tối ấy đang ngủ sâu dưới vạn trượng Suối Vàng. Một khi thế lực ấy tỉnh lại, trần gian nhất định bị tắm máu thành sông. Một câu chuyện về ánh trăng đêm mùng bảy, ánh trăng bị nguyền và câu nói “Trăng khuyết trên cao nhuộm máu đỏ, ác linh hiện thế diệt nhân gian.” Khi ánh trăng mùng bảy ấy nhuộm đỏ toàn phần, là khi trần gian sẽ vĩnh viễn không còn ánh sáng, vĩnh viễn biến thành địa ngục. “Chẳng sợ Địa Ngục, chỉ sợ nơi giống Địa Ngục nhưng lại không phải Địa Ngục!” Câu chuyện ấy tồn tại hàng ngàn năm cùng với nỗi lo sợ của người đứng đầu ba cõi. Vậy nên họ đã tạo ra một hồn chủ giúp người chết giải được oan khuất. Khi không có oán linh, thế lực đang ngủ say kia sẽ không có ngày tỉnh lại, ba cõi sẽ được yên bình. Hồn chủ kia mặc một chiếc váy dài thuần đỏ, tay cầm đèn lồng soi đường cho người chết. Đối với người chết thì đèn lồng kia mới hoa lệ làm sao. Nhưng đối với người sống thì nó lại là một nỗi sợ hãi khủng khiếp. Bởi vì từ xưa tới nay, trong dân gian truyền miệng nhau về một bóng người áo đỏ, tay cầm đèn lồng đi trên đường vào những lúc chập tối, người đó chuyên bắt linh hồn con người. Đi cùng những câu chuyện đó là một bài đồng dao rùng rợn: “Đèn Lồng Bên Trong Sáng Lên Ánh Nến Chuông Gió Ngân Gọi Khách Lúc Không Giờ Nữ Tử Hồng Y Chảy Dòng Máu Quỷ Đưa Tiễn Ngươi Một Đoạn Đến Diêm Đài!” Xưa nay, một khi trẻ con lỡ nhìn thấy, cha mẹ sẽ mời thầy về trừ tà. Bởi vì bọn họ cho rằng bất cứ ai nhìn thấy bóng người đó đều sẽ phải chết.