Chương 14: Cách hát đúng nghĩa (1)
Trên tàu điện ngầm về nhà, cô ấy mở điện thoại ra lướt Weibo, nhìn thấy hot search.
Tiểu Ngô tò mò ấn vào.
"Nhiệt Tâm 105 độ C Của Cậu? Bài hát này chắc là một bản tình ca nhỉ?"
"Ai dạy cậu hát kiểu này? Chẳng lẽ thí sinh tên Hứa Diệp kia không thể hát được sao?"
Tiểu Ngô tiện tay ấn vào, cô ấy cũng không hi vọng quá lớn.
Ca sĩ tên Hứa Diệp này không có tiếng tăm, cô ấy chưa nghe đến bao giờ.
Thế nhưng, sau khi đoạn video hát của Hứa Diệp vang lên trong tai nghe của Tiểu Ngô.
Cô ấy rùng mình một cái, cả người trực tiếp tê dại.
"Ai dạy cậu ấy hát thế này vậy?"
Trong lòng Tiểu Ngô cũng dâng lên suy nghĩ này.
Kiểu hát này mang theo cảm giác mênh mông, giống như thảo nguyên rộng lớn mênh mông bát ngát vậy.
Nhưng thảo nguyên rộng lớn này lại liên miên chập chùng giống như núi rừng.
Khiến cho người khác sửng sốt.
"Rõ ràng nghe rất kỳ lạ, nhưng sao càng nghe càng nghiện nhỉ."
Sau khi Tiểu Ngô xem qua một lần, nhìn thấy câu hỏi phía sau mà Nghiêm Mật đặt ra, cô ấy bật cười một tiếng.
"Lần đầu tiên nhìn thấy ban giám khảo xanh mặt vì thí sinh."
Tiểu Ngô vô cùng vui vẻ.
Bài hát này quá nghiện rồi.
"Đi xem chương trình «Những Ngôi Sao Ngày Mai» thử xem."
Có rất nhiều người giống với Tiểu Ngô, bọn họ đều ấn vào hotsreach để xem một chút.
Cứ như thế xem rồi lại xem, nhưng lại không thể thoát ra được.
Tiếng hát của Hứa Diệp thật sự quá tẩy não.
Tuy rất kỳ lạ, nhưng vẫn muốn xem thêm.
"Hứa Diệp có Weibo không?"
"Không tìm thấy, Hứa Diệp mau đăng ký weibo đi, em muốn follow anh!"
"Hình như thí sinh này có bệnh nặng gì đó."
Phía dưới chủ đề, cư dân mạng thảo luận rất nhiệt tình.
Buổi tối.
Trịnh Vũ mới làm việc xong, anh ấy lấy điện thoại ra, mở Weibo, chuẩn bị xem xem hôm nay giới giải trí có tin tức gì mới không.
Rất nhanh, anh ấy cũng nhìn thấy chủ đề kia.
"Ai dạy cậu hát kiểu này? Cái gì đây?"
Trịnh Vũ cau mày ấn vào.
"Vãi! Hứa Diệp lên hot search rồi! Lại còn đứng top ba! Có tương lai rồi!"
Trong lúc nhất thời, Trịnh Vũ vô cùng kích động.
Trước đây Hứa Diệp chưa từng lên hot search một lần nào cả, đây là điềm báo của việc sắp hot rồi!
"Quả nhiên, bài hát do thằng nhóc này sáng tác không tệ."
Khuôn mặt Trịnh Vũ tán thưởng.
Là vàng thì sẽ sáng, đến lúc Hứa Diệp ra mặt rồi.
"Nghe thử xem Hứa Diệp hát thế nào."
Trịnh Vũ ấn vào video,
Video bắt đầu phát hình.
Sau khi Hứa Diệp bắt đầu hát, nụ cười trên mặt Trịnh Vũ lập tức biến mất.
Mặt mũi anh ấy sa sầm, trợn mắt há mồm chăm chú nhìn vào màn hình điện thoại.
"Mẹ nó, ai dạy cậu hát kiểu này hả!!"
Trịnh Vũ tức giận trực tiếp mắng to.
Một bài hát hay biết mấy, sao lại hát thành thế này chứ?
Sau khi xem video xong, Trịnh Vũ cảm giác khuôn mặt đang nóng lên.
"Qua vòng kiểu này không cần cũng được."
Trịnh Vũ cầm lấy điện thoại, trực tiếp gọi đi.
"Ông chủ, dập một hotsreach cần bao nhiêu tiền?"
Trịnh Vũ trực tiếp gọi điện thoại cho ông chủ công ty giải trí Thanh Quang.
Công ty giải trí Thanh Quang là một công ty giải trí nhỏ ở An Thành, số lượng nghệ sĩ dưới trướng không nhiều, ngôi sao tuyến một cũng chỉ có một người.
Chất lượng công ty như thế này ở trong giới giải trí chỉ được coi là tôm tép.
Ông chủ công ty giải trí Thanh Quang tên là Vương Húc, năm nay đã hơn bốn mươi tuổi.
Lúc này ông ấy vừa mới về nhà, đang ngồi trên ghế sô pha chơi với con.
Nghe thấy câu hỏi của Trịnh Vũ, Vương Húc nghi ngờ hỏi: "Dập hot search? Công ty chúng ta có nghệ sĩ lên hot search rồi sao?"
"Đúng vậy ông chủ, là Hứa Diệp lên hot search rồi." Trịnh Vũ vội vàng nói.
Vương Húc kinh ngạc nói: "Đây là chuyện tốt, tôi nhớ Hứa Diệp tham gia chương trình «Những Ngôi Sao Ngày Mai» phải không, xem ra thằng bé này rất cố gắng, làm tốt lắm, đúng rồi, hot search đứng thứ mấy?"
"Hot search đứng thứ ba."
Cả người Vương Húc đều vui vẻ.
Tươi cười rạng rỡ, thần thái sáng láng, ánh mắt sáng rực.
Có tiền đồ rồi!
Công ty giải trí Thanh Quang của ông ấy lại có nghệ sĩ leo lên hot search thứ ba!
Trịnh Vũ cuống cuồng nói: "Sếp Vương, muốn dập hot search này cần bao nhiêu tiền, phải mau chóng dập xuống."
Vương Húc nghiêm túc nói: "Bậy bạ! Lên hot search là chuyện tốt, dập làm gì chứ? Chẳng lẽ Hứa Diệp đã làm ra chuyện phạm pháp gì à?"
"Không phải."
"Vậy thì làm ra chuyện không có đạo đức sao?"
"Cũng không phải."
Vương Húc hừ lạnh một tiếng, tức giận nói: "Đều không phải thì dập hot search làm gì chứ!"
Trịnh Vũ không biết nên nói thế nào, dứt khoát nói: "Sếp Vương, ông tự mình xem là biết."
"Xem thì xem."
Ông ấy cúp điện thoại.
Qua mấy phút sau, điện thoại của Vương Húc gọi đến.
Điện thoại vừa kết nối đã truyền đến giọng nói tức giận của Vương Húc.
"Ai dạy cậu ấy hát kiểu này!! Dập hot search! Phải dập!"
"Bỏ đi, không dập được, đành chịu vậy."