Chương 20: Đúng là con cháu nhà họ Khương

Đại Lão Trở Về, Không Diễn Vai Thiên Kim Giả Nữa

Kỵ Trứ Miêu Đích Tiểu Ngư Càn 13-06-2025 20:35:28

Tuy nhiên, trước khi anh ấy kịp hành động, cô em gái nhỏ vốn tưởng như yếu ớt đã nhanh chóng giơ tay lên, gọn gàng bắt lấy cổ tay của Bạch Thục Cầm. Hành động bất ngờ này không chỉ khiến anh ấy mà ngay cả Bạch Thục Cầm cũng sững sờ, dường như không ngờ cô lại dám phản kháng. Theo bản năng, bà ta giật tay lại. Nhưng không ngờ rằng, dù Quan Hủ Hủ chỉ nắm nhẹ, lực tay lại không hề nhỏ, khiến Bạch Thục Cầm không thể rút tay ra ngay được. Cô cứ thế giữ chặt tay bà ta, lạnh lùng nhìn xuống, giọng điệu dửng dưng: "Đừng quên, tôi không còn là con gái nhà họ Quan nữa, tôi cũng sẽ không để bà đánh mắng mình thêm lần nào." Nói xong, cô dứt khoát buông tay. Bạch Thục Cầm vốn đang giãy giụa, không ngờ cô lại đột ngột buông ra, khiến bà ta loạng choạng ngã về phía sau. "Mẹ!" Quan Nhị Nhị hoảng hốt kêu lên, vội vã đưa tay đỡ lấy Bạch Thục Cầm, suýt chút nữa thì bà ta ngã nhào xuống đất. Sau đó, cô ta quay đầu trừng mắt nhìn Quan Hủ Hủ, vẻ mặt đầy khó tin: "Chị! Dù sao mẹ cũng là người đã nuôi chị khôn lớn, sao chị có thể động tay động chân với mẹ chứ? Chị... chị quá đáng quá rồi!" Dù là trong tình huống này, Quan Nhị Nhị vẫn kiên trì diễn vở kịch "kẻ đáng thương bị phụ bạc". Dù sao thì, một người dám ra tay với người mẹ nuôi đã dưỡng dục mình, ai cũng sẽ cảm thấy cô ta là kẻ vô ơn bạc nghĩa. Quan Hủ Hủ thực sự đã quá chán ghét kiểu giả tạo của Quan Nhị Nhị, cô hất cằm, không chút khách khí phản pháo: "Vậy mắt nào của cô nhìn thấy tôi ra tay với bà ta? Nếu mắt cô mù thì cũng đừng có tưởng ai cũng mù như cô." Khương Hoài đứng bên cạnh nghe vậy, đáy mắt đầy ý cười thú vị. Ban đầu anh ấy còn tưởng em gái mình ngoan ngoãn dễ bắt nạt, không ngờ khi phản kích thì không nể nang chút nào. Không tệ, đúng là con cháu nhà họ Khương. Anh ấy càng nghe càng hứng thú, nhưng Bạch Thục Cầm lại tức giận đến đỏ bừng mặt. Bà ta đã nuôi lớn con bé này, bà ta muốn đánh nó thì nó phải ngoan ngoãn đứng yên cho bà ta đánh! Thế mà bây giờ, không những nó dám chống trả, mà còn dám mắng cả Nhị Nhị?! Cơn giận bốc lên đầu, bà ta chẳng màng đây là địa bàn của nhà họ Khương, đẩy mạnh Quan Nhị Nhị ra rồi lao về phía Quan Hủ Hủ. "Con nhỏ chết tiệt! Con đĩ nhà mày..." Quan Hủ Hủ mặt không cảm xúc lùi lại một bước, chuẩn bị ra tay, nhưng lại không ngờ có một bóng dáng nhanh hơn cô một bước, chắn ngay trước mặt cô.