Chương 29: Chương 29

Hệ Thống Thành Tài Của Thiên Kim Ở Âm Ty

Tín Dụng Tạp 30-08-2024 08:14:19

Lý Lạc Phàm nhớ kĩ dáng vẻ của người trong ảnh, lại bay đến trước một cửa phòng đóng kín. Cô thổi một hơi vào cánh cửa phòng nghỉ, cửa phòng cọt kẹt mấy tiếng liền mở ra, lộ ra vẻ cực kỳ quỷ dị. Giờ đang là ban ngày, nếu đổi thành đêm khuya thì đây tuyệt đối là cảnh tượng ma quỷ lộng hành. Căn phòng này khá nhỏ, vừa bước vào sẽ thấy ngay một chiếc bàn lớn, phía trên bày kín đa dạng các loại sách tham khảo. Đối diện bàn sách là một chiếc tủ quần áo nho nhỏ, Lý Lạc Phàm vẫy tay mở chiếc tủ, bên trong là mấy bộ đồng phục cũ kỹ, ngoài ra đến một bộ quần áo tử tế cũng không có. Quay đầu nhìn chiếc giường đơn trong phòng, bên trên trải một tấm ga giường màu tro đen, rèm cửa sổ bên cạnh cũng là một màu xưa cũ, làm không khí trong căn phòng càng thêm vẻ trầm lặng. Lý Lạc Phàm nhẹ nhàng thở dài, chẳng trách Trương Nhã Lệ trang trí căn phòng của mình bằng gam màu vàng nhạt tươi sáng, có lẽ khát vọng sâu trong lòng cô ấy chính là ánh sáng ấm áp của mặt trời và tinh thần phấn chấn. Ngay khi cô vừa định quay người ra ngoài, tầm mắt Lý Lạc Phàm va vào một chiếc vali màu đỏ ở cửa. Cô gõ ngón tay lên chiếc vali, chiếc vali lập tức bật mở, bên trong là những chồng quần áo được sắp xếp gọn gàng, một vài quyển sách liên quan đến phương diện thiết kế, còn có một ít dụng cụ may vá nhỏ. Những bộ quần áo theo ngón tay của Lý Lạc Phàm mà lơ lửng trên không trung, mỗi một bộ đều được làm rất tinh xảo trang nhã, bên trong còn có những chi tiết nhỏ vô cùng bắt mắt. Ở vị trí góc nhỏ của mỗi bộ đều có dòng chữ ZYL nho nhỏ, vừa nhìn liền biết ngay đây là LOGO mà Trương Nhã Lệ tự thiết kế cho chính mình. Ngón tay trong suốt của Lý Lạc Phàm khẽ vẫy, một lá bùa xuất hiện giữa những ngón tay của cô, cô nhẹ nhàng vân vê, lá bùa bỗng tự bốc cháy rồi rơi vào trong vali, trong phút chốc tất cả những thứ bên trong đều bị thiêu cháy sạch sẽ, chỉ còn lại ít tro bụi. Mà đồng thời, Trương Nhã Lệ đang ngâm nga một bài hát, cắm hoa trang trí phòng của mình thì bỗng kinh ngạc phát hiện, những bảo vật mà cô ấy mang về nhà thế mà lại xuất hiện trong âm trạch của cô ấy. Nhất định là Lạc Phàm đã đốt xuống cho mình! Trương Nhã Lệ vui vẻ nghĩ, đã chết được vài ngày rồi, đây là lần đầu tiên cô ấy nhận được đồ vật đốt xuống từ dương gian. *** Bên đây Trương Nhã Lệ vô cùng vui vẻ mà thay quần áo, mà phía bên nhà Trương Nhã Lệ, Lý Lạc Phàm đã bay đến phòng của mẹ Trương Nhã Lệ, Trương Xuân Lan. Căn phòng không gọn gàng hơn phòng khách được bao nhiêu, dưới mặt đất rải rác những tấm ảnh rách nát của Trương Nhã Lệ, từ vết xé trên ảnh có thể nhìn ra lúc ấy Trương Xuân Lan đã tức giận đến mức nào. Rời khỏi bức ảnh, ánh mắt Lý Lạc Phàm rơi vào chiếc bàn đơn giản bên cạnh giường, ngăn kéo được mở ra một nửa, bên trong có khoảng tầm mười quyển nhật ký, nhìn màu sắc và độ mòn của bìa, hẳn là đã từ rất lâu rồi. Lý Lạc Phàm vẫy tay, tất cả nhật ký đều bay đến, cô dựa theo năm mà sắp xếp, tìm ra cuốn có vẻ là cũ nhất mà xem. Nhật ký: Ngày 3 tháng 8 năm 1999 Tôi không thể nhịn nổi nữa, sao lại có người không có chí tiến thủ như thế, hai đứa nhỏ cũng sắp lên ba rồi, thế mà không để bọn nó đi học chữ, bản thân không có tiền đồ thì thôi đi, còn không để bọn nhỏ có tương lai à!...