Chương 34: Ăn được sao?

Livestream Tinh Tế: Từ Hành Tinh Hoang Thành Đào Nguyên

Ngô Nãi Tiểu Hải Đồn 13-07-2025 16:17:34

"Cô Khúc, cô vừa nói gì vậy ạ?" Hoa Vân hỏi. "Không có gì đâu, nếu sau này em có chuyện gì cần giúp thì cứ đến tìm tôi. Tôi không có tài cán gì lớn, nhưng ít ra cũng có thể nói giúp được đôi câu." Khúc Vận nói. "Vậy thì cảm ơn cô Khúc ạ." Hoa Vân đáp. Nhưng... chuyện này có phải chỉ đơn giản là "nói giúp đôi câu" không? Nếu không phải viện trưởng Huệ Viên và Trần Kiều Kiều từng nói với cô thì cô có lẽ đã tin lời Khúc Vận thật. Khúc Vận không phải người bình thường, bà là con gái của gia chủ hiện tại của Khúc gia. Trong nhà họ Khúc, ý kiến của bà có sức ảnh hưởng vô cùng lớn. "Đi thôi, tôi muốn tận mắt xem Đào Nguyên Tinh chế biến món ăn như thế nào!" Khúc Vận hào hứng nói. Ngoại trừ buổi livestream đầu tiên, bà đều theo dõi tất cả các livestream sau đó của Hoa Vân. Chỉ tiếc rằng cơ hội rút thăm trúng thưởng duy nhất đã không thuộc về bà. "Tôi theo dõi livestream của em rất thường xuyên, nhưng phòng phát sóng của em đông người quá, tôi chưa từng trúng lần nào! Cuối cùng cũng có cơ hội được thưởng thức rồi!" Khúc Vận cười đùa. "Vậy lát nữa em sẽ trổ tài cho cô xem!" Hoa Vân vui vẻ đáp. Lần này, Học viện Ẩm thực tổ chức chuyến tham quan, toàn bộ chi phí đều do trường hỗ trợ, và cô cũng sẽ nhận được một khoản thù lao. Lúc này, Hoa Vân lấy ra từng gói nhỏ màu sắc khác nhau. "Đây là gì vậy?" Khúc Vận tò mò hỏi. Những túi nhỏ đều chứa bột mịn, khiến bà không thể đoán ra đó là gì. "Đây đều là bột nghiền từ các loại thực vật mà em tìm được. Mỗi loại có tác dụng khác nhau, lát nữa chúng ta sẽ dùng đến." Vừa nói, Hoa Vân vừa trộn các loại bột theo một tỉ lệ nhất định. "Thực vật sao?" Khúc Vận nhặt một túi nhỏ lên xem. Bà vừa mở ra thì... "Khụ khụ!" "Cô Khúc, cẩn thận!" Hoa Vân vừa lên tiếng nhắc nhở thì đã quá muộn. "Không sao, chỉ là... cái này ăn được sao?" Khúc Vận không nhịn được mà hoài nghi. "Đây là một loại gia vị, gọi là bột tiêu." Hoa Vân giải thích."Thực ra nó được làm từ một loại dị thực vật, quả của nó được nghiền thành bột." "Em đang nói đến... dị hồ tiêu?" Khúc Vận lập tức nhận ra. Bà biết rất rõ về loại cây này. Dị hồ tiêu là một loài dị thực vật có khả năng tấn công, nó sẽ bắn tung quả của mình ra, sau đó kích nổ để gây sát thương lên mục tiêu. Khúc Vận nhìn chằm chằm vào gói bột tiêu trong tay, không thể tin nổi. "Em chắc chắn cái này ăn được sao?" Lúc xem livestream, bà thường nghe Hoa Vân nói rằng rất khó tìm được gia vị, nhưng bà không ngờ gia vị mà cô ấy tìm được lại là từ dị thực vật! "Chắc chắn ăn được! Em đã kiểm tra bằng máy móc của học viện rồi." Đây cũng là điều khiến Hoa Vân băn khoăn. Theo lý thuyết, loại quả này đáng lẽ phải chứa năng lượng ức chế hoặc năng lượng bạo động, nhưng cô không phát hiện được gì cả, máy kiểm tra cũng không báo bất thường. "Em đã xử lý qua nó rồi sao?" Khúc Vận biết rằng các sinh viên của Học viện Thực vật đều có thể thanh lọc thực vật nên bà mới đặt ra câu hỏi này. "Không, em có thể khẳng định rằng nó vốn không chứa năng lượng ức chế hay năng lượng bạo động. Khi ăn vào cũng không gây hại cho cơ thể." Hoa Vân quả quyết. "Thật sự có loại thực vật như vậy sao?" Khúc Vận lần này hoàn toàn bất ngờ. Thông thường, nếu không có người chăm sóc, hơn 99% thực vật trong tinh tế sẽ biến dị. "Theo những gì em biết, dị hồ tiêu có tính công kích, nhưng không gây chết người." "Em nghĩ nó không giống với các loại thực vật bị biến dị khác. Nó chỉ tự thích nghi với môi trường và tiến hóa theo cách của riêng nó, thay vì bị tác động và biến đổi bởi các yếu tố ngoại cảnh." Những loài cây bị biến dị khác đều bị ảnh hưởng bởi môi trường, còn dị hồ tiêu thì không, điều này tạo nên một sự khác biệt rất lớn. "Tôi sẽ tìm người kiểm tra thử." Nếu thực sự có một loại thực vật tự tiến hóa mà không bị nhiễm yếu tố nguy hiểm thì đây sẽ là một phát hiện quan trọng đối với toàn bộ tinh tế. "Vậy còn những gói bột này thì sao?" Khúc Vận chỉ vào những túi bột khác bên cạnh."Chúng cũng là gia vị từ dị thực vật à?" "Có loại giống, có loại không." Hoa Vân cười, tay vẫn không ngừng trộn bột. "Thơm quá đi!" Khúc Vận tròn mắt kinh ngạc. Hoa Vân chỉ đơn giản trộn các loại bột gia vị lại với nhau, vậy mà một mùi hương hấp dẫn đã lan tỏa khắp không gian. "Đây chính là điều kỳ diệu của chúng." Hoa Vân mỉm cười. Sau đó, cô tiếp tục pha chế một loại gia vị ướt. "Đây là gì vậy?" Khúc Vận quan sát. Khúc gia luôn tự hào là dòng họ ẩm thực lâu đời nhất tinh tế, thế nhưng bà cảm giác mình đang dần tụt lại phía sau so với Hoa Vân. "Gia vị để ướp thịt." Với số lượng người thế này, nấu ăn kiểu truyền thống quá phiền phức, tốt nhất là ướp sẵn thịt để tiết kiệm thời gian. "Ướp thịt?" Khúc Vận lẩm bẩm. Bà từng thấy thuật ngữ này trong các tư liệu cổ. Hoa Vân gật đầu, sau đó lấy thịt ra bắt đầu cắt thành từng khối nhỏ. "Cái này tôi làm được, để tôi giúp em." Khúc gia đã nghiên cứu ẩm thực của Lam Tinh cổ đại từ rất lâu, nhưng vẫn chưa tìm ra phương pháp chính xác. Mãi cho đến khi họ xem được livestream của Hoa Vân, họ mới phát hiện nhiều công đoạn của cô ấy có sự tương đồng với những tư liệu cổ còn sót lại. Nhờ vậy, họ đã học hỏi được không ít điều! Hoa Vân không ngăn cản, chỉ hướng dẫn Khúc Vận cắt thịt theo kích thước phù hợp. Chẳng bao lâu sau, Trần Kiều Kiều dẫn nhóm sinh viên trở về, trên tay đầy ắp rau củ: hẹ, cải thảo, cà rốt... đủ loại. Những loại rau này đối với kiếp trước của cô là vô cùng phổ biến, thậm chí nhiều người còn ăn đến phát chán. Nhưng trong thế giới này, chúng lại trở nên vô cùng quý giá. Nhưng cảnh tượng tiếp theo khiến Khúc Vận kinh ngạc... Một nhóm sinh viên cầm cà rốt, nhai rôm rốp, ăn rất nhiệt tình. "Mấy em đang làm gì vậy?" Khúc Vận ngạc nhiên. "Kiều Kiều nói cà rốt có thể ăn sống, bọn em thử một miếng... không ngờ lại ngon thế này!" Cà rốt giòn giòn, ngọt thanh, ăn còn ngon hơn nhiều so với các loại canh trong tinh tế. Cả nhóm sinh viên đồng loạt gật đầu, nếu không phải vì sắp được ăn món chính của Hoa Vân, có lẽ họ đã ăn mãi không dừng lại. "Thật sao? Cho tôi thử một miếng!" Khúc Vận mỉm cười, vừa nói xong, một sinh viên đã vội vàng đưa cho bà một củ cà rốt. Hoa Vân cảm thấy có gì đó không ổn. Chắc chắn... lượng cà rốt trong vườn cô đang dần cạn kiệt. Một trăm mẫu đất, nghe có vẻ rất rộng, nhưng phần lớn cô dùng để trồng lương thực chính. May mà khí hậu của Đào Nguyên Tinh khá ổn định, cộng thêm công nghệ hiện đại có thể mô phỏng môi trường thích hợp. Nếu không, cô chỉ có thể dùng dị năng để kích thích thực vật phát triển. "Đợi đến khi mọi người ăn thử đồ ăn của Vân Vân, chắc chắn sẽ không còn nhớ đến cà rốt nữa!" Trong rất nhiều loại rau củ, Trần Kiều Kiều không thích cà rốt lắm. Cô ấy thích củ cải trắng hơn—khi nấu chín sẽ mềm mịn và ngọt lịm. Nhưng không ai để ý đến lời của Kiều Kiều. Không phải vì họ không tin, mà là vì họ đang ghen tị. Tất cả những người có mặt hôm nay đều từng xem livestream của Hoa Vân. Nếu có một người duy nhất khiến họ ghen tị nhất, thì đó chính là Trần Kiều Kiều! "Vẫn là chị Vân lợi hại nhất! Rau củ trồng ra đều có thể vượt qua kiểm tra chất lượng ngay lập tức!" Thẩm Vũ Trạch vừa nhai cà rốt vừa trầm trồ. Lúc nãy, khi cả nhóm hái rau, họ vô tình kiểm tra chất lượng bằng máy quét, nhưng không hề có bất kỳ cảnh báo nào! Điều này làm họ suýt nghi ngờ thiết bị bị hỏng! "Tất nhiên rồi! Các cậu có biết Vân Vân mạnh cỡ nào không?" Trần Kiều Kiều tự hào vô cùng."Được rồi, bây giờ tôi sẽ hướng dẫn mọi người cách sơ chế rau củ!" Mấy ngày nay, cô đã học được không ít kỹ năng từ Hoa Vân, cho nên bây giờ cô cũng có thể dạy lại cho người khác. Vậy là Trần Kiều Kiều bắt đầu hướng dẫn nhóm sinh viên xử lý rau củ. Cùng lúc đó, nhóm của Nhan Quân Hữu cũng trở về. Họ đã săn được hai con Trường Nhĩ Thú và còn một con Mai Hoa Thú. "Loài này chưa từng thấy trong livestream của cậu, không biết có ăn được không?" Nhan Quân Hữu đưa con Thú Mai Hoa cho Hoa Vân. "Cái này... !" Đôi mắt của Hoa Vân sáng lên đầy bất ngờ. Con vật này rất giống loài hươu trong kiếp trước của cô! "Trường Nhĩ Thú cứ để mọi người xử lý đi!" Trang chủ của cô đã có video hướng dẫn cách xử lí Trường Nhĩ Thú, chỉ cần làm theo cũng không quá khó. "Được, vậy Mai Hoa Thú cứ giao cho tôi!" Nhưng rồi Hoa Vân chợt nhớ ra điều gì đó. "À đúng rồi, Trường Nhĩ Thú không cần phải cắt thành miếng nhỏ. Chỉ cần làm sạch nội tạng, lột da là được!"