Hoàn hảo!
Thực sự là vô cùng ngon!
Trong một tô có rất nhiều mì, tương đương với một tô bán trên thị trường, nhưng Cao Đặc cảm thấy mình chỉ mới ăn có vài miếng mà đã hết rồi, trong tô chỉ còn lại một ít súp và nước sốt hảo hạng.
Có một miếng nước sốt nhỏ gần miệng bát, Cao Đặc liền không kìm được mà thè đầu lưỡi ra liếm.
Động tác cậu ta rất nhanh, sau khi vào miệng, trong khoang miệng tỏa ra mùi thơm đậm đà, rất mỹ vị.
Bên cạnh, thư ký Ninh nhìn cậu ta một cách ghét bỏ.
Cao Đặc nuốt nước bọt, ngượng ngùng mỉm cười nơi khóe miệng.
Thư ký Ninh: "..."
"Cái đó..." Cao Đặc rụt rè nói.
Thư ký Ninh cùng đại Boss liền nhìn anh.
"Có thể... gọi thêm bát nữa hay không?" Giọng Cao Đặc ngập ngừng.
"Được." Diệp Dư Chiêu không chút do dự trả lời.
Nhất thời, Cao Đặc phấn khích kêu lên."Chủ quán, cho thêm bốn bát nữa!"
Cậu ta kêu xong, có chút ngượng ngùng nhìn Thư ký Ninh, tô mì này lượng thức ăn cũng không ít, trước đó còn đã ăn hai cái trứng luộc nước trà, trước giờ cậu ta chưa bao giờ thấy đại Boss ăn ngon miệng như vậy!
Thư ký Ninh luôn quan tâm đến chế độ ăn uống của đại Boss, còn Cao Đặc thì rất sợ rằng đại Boss sẽ tức giận.
Nhưng Thư ký Ninh không nói.
Cậu ta lập tức muốn ăn thêm một bát nữa.
Bên cạnh, Diệp Dư Chiêu vẫn vô cảm, nhưng ngón tay lại gõ trên bàn, ánh mắt cũng nhìn vào bát đũa trống rỗng.
Thư ký Ninh biết rằng hiện tại có lẽ tâm trạng của anh đang rất tốt.
Nếu hôm nay quản lý Cát đến nộp báo cáo, có lẽ anh ta đã không bị "áp bức" như ngày hôm qua.
Mỹ Thực Trình Ký mê hoặc tất cả thực khách bằng một tô trắc tương miến, với một tô mì to như vậy, trừ một số trẻ em và phụ nữ thì tất cả đàn ông đều bấm bụng mà gọi thêm tô nữa.
Khi thư ký Ninh ăn xong bát thứ hai, còn không khỏi nấc lên một cách ngây ngô, trong khi trợ lý Cao bên kia vẫn đang ôm bụng nhìn say sưa.
Lúc này, Trình Nguyên Hoa cuối cùng cũng từ phòng bếp đi ra với rất nhiều túi trong tay, vừa bước ra liền cười nói: "Tôi làm thêm 20 phần, có thể mang đi."
Diệp Dư Chiêu nháy mắt, thư ký Ninh lập tức tiến lên, nhanh nhẹn nói: "Cho chúng tôi mười lăm phần, thuận tiện thanh toán luôn."
Trình Nguyên Hoa ngẩng đầu nhìn bọn họ, thấy chỉ có bốn người, liền cười: "Các người nhiều nhất chỉ có thể lấy năm phần, có muốn không?"
"Được rồi!" Thư ký Ninh không chút do dự.
Trừ bọn họ ra, những khách hàng khác đều đóng gói mang đi, hai mươi phần rất nhanh được chia ra.
Thư ký Ninh mang theo năm phần trở lại, đặt lên bàn ăn, cung kính nhìn Diệp Dư Chiêu: "Ông chủ, hiện tại trở về hay sao?"
Ánh mắt Diệp Dư Chiêu vẫn còn có chút mơ hồ, anh nhìn món trắc tương miến, rồi lại nhìn Trình Nguyên Hoa.
Thư ký Ninh lập tức gật đầu: "Được."
Nói xong, anh ta lại đi về phía Trình Nguyên Hoa.
Trợ lý Cao: "..."???
Thư ký Ninh hiểu cái gì??? Đại Boss có nói gì đâu???
Lúc này, Cao Đặc vẻ mặt mông lung, nhưng trong mắt lại lộ ra vẻ kính sợ.
Chẳng trách Thư ký Ninh lại được đại Boss coi trọng như vậy, chẳng trách tiền lương của Thư ký Ninh gấp mấy lần cậu ta, chỉ sự tri kỷ này thôi cậu ta đã kém quá xa!
Ngay sau đó, Thư ký Ninh đã trở lại cùng với Trình Nguyên Hoa.
Trình Nguyên Hoa trước kia đã từng nhìn thấy Diệp Dư Chiêu, dù sao người này cũng xuất chúng như vậy, tuy trong phòng vẫn còn người khác nhưng chỉ cần liếc mắt cũng có thể nhìn thấy người này.
Khí chất và ngoại hình của anh quá hoàn hảo!