Mạt Thế Buông Xuống: Mèo Cưng Của Lão Đại Hóa Người Rồi!
Tựu Ái Cật Môi Quả16-02-2025 15:55:46
Suy cho cùng, mọi người vẫn còn lương tâm, không thể thấy họ chết ngay trước mắt mình. Hơn nữa họ có kinh nghiệm, huấn luyện một chút có thể thay thế người canh gác, còn có thể phái đi xử lý vấn đề zombie trong thành phố, một công đôi việc!
Bùi Dữ nhìn nhóm người này được cho vào, cũng đoán được suy nghĩ của họ. Sau khi nắm được tình hình của zombie, anh quyết định quay về biệt thự.
Trước đó, Bùi Dữ cởi địu cho Ôn Xu, nâng con mèo nhỏ đang mệt mỏi lên trước mặt, có chút lo lắng.
Bùi Dữ,"Em sợ à?"
Ôn Xu uể oải kêu "meo" một tiếng. Lúc này cô đúng là hơi buồn nôn. Nhìn thấy máu xanh xanh nhớt nhớt của zombie, cô thấy rất kinh tởm.
Chưa kể đến những thi thể cụt tay đứt chân trên đường, nhìn thôi cũng thấy ám ảnh.
Nhìn biểu hiện của Ôn Xu, Bùi Dữ không chắc cô có bị dọa hay không, nhưng cô rất ngoan ngoãn nằm gọn trong lòng bàn tay anh, không xù lông, cũng không hoảng sợ, chỉ là hơi uể oải.
Như vậy xem ra, anh nghiêng về việc cô không bị dọa.
Có lẽ là do không khí ở đây quá ô nhiễm?
Bùi Dữ ngẩng đầu nhìn lũ zombie cách đó vài trăm mét. Lúc này đã không còn thấy nhóm người kia nữa, chắc hẳn đã vào được nội thành Tĩnh Hải rồi.
Anh vỗ về Ôn Xu, ôm cô như dỗ dành trẻ con,"Chúng ta về thôi, về nhà xem phim hoạt hình."
Nói xong, anh lại lấy ra một gói nhỏ thức ăn khô, vừa đi vừa đút cho cô ăn.
Ôn Xu ngửi thấy mùi thức ăn khô, cũng rất thèm, nhưng mùi tanh tưởi thoang thoảng khiến cô không còn chút khẩu vị nào, chỉ nhìn thèm thuồng, nhưng không chịu ăn miếng nào.
May mà thức ăn khô này màu hồng, nếu là màu xanh lá cây, cộng thêm mùi máu zombie bay tới, cô có thể nôn ngay lập tức.
Bùi Dữ thấy tình trạng của Ôn Xu không tốt lắm, cũng không nán lại lâu, trực tiếp ôm cô về biệt thự.
Nhưng trên đường về, Bùi Dữ lại bất ngờ gặp một người khiến anh dậy sóng.
Lúc này, họ còn cách biệt thự hơn hai trăm mét, Ôn Xu đã gần như hồi phục hoàn toàn. Cô nhớ đến gói thức ăn khô vừa nãy chưa được ăn, liền quấn lấy Bùi Dữ kêu meo meo không ngừng.
Thấy sắp đến biệt thự rồi, Bùi Dữ định về nhà rồi cho cô ăn, nhưng cô quá biết làm nũng, tiếng kêu mè nheo, còn lấy đầu cọ vào anh, Bùi Dữ không nỡ để cô đói, đành dừng lại, cho cô ăn thức ăn khô trước.
Trải nghiệm kiếp trước khiến anh theo bản năng tìm một góc khuất, xung quanh toàn là cây cối, cho dù có ai vô tình nhìn qua cũng khó phát hiện ra họ.