Mạt Thế Buông Xuống: Mèo Cưng Của Lão Đại Hóa Người Rồi!
Tựu Ái Cật Môi Quả16-02-2025 15:55:46
Cách bố trí của các biệt thự ở ngoại ô đều gần giống nhau, xung quanh có một hàng tre hoặc những loại cây khác, trước cửa sân sẽ có một con đường đá cuội nhỏ, xung quanh con đường nhỏ đều là bãi cỏ.
Tô Căng không nỡ từ bỏ như vậy: "Trước tiên đi tìm dụng cụ, lúc chúng ta đến đây chỉ gặp vài con zombie, đều đã bị chúng ta giải quyết rồi, khu vực này rất an toàn, chúng ta chia nhau ra hành động."
Những người khác cũng không nỡ bỏ biệt thự này, biệt thự này quả thực là căn nhà trong mơ của bọn họ, hễ là đàn ông, ai cũng muốn chiếm hữu!
Bọn họ đang định tách ra hành động, Bùi Dữ lại không còn tâm trạng xem bọn họ làm loạn nữa, liền cố ý phát ra chút động tĩnh, để đám người Tô Căng phát hiện ra anh.
Tô Căng cảnh giác quay đầu lại, liền thấy Bùi Dữ đang đứng dưới gốc cây, lạnh lùng nhìn bọn họ.
Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều hiểu ra, người này chính là chủ nhân của căn biệt thự này.
Và khi bọn họ nhìn thấy khuôn mặt của Bùi Dữ, sắc mặt đều trở nên cứng đờ.
Không vì lý do gì khác, chỉ vì Bùi Dữ tuổi còn trẻ đã trở thành người giàu nhất thế giới, nhưng địa vị này cũng không phải người bình thường có thể sánh được.
Mà bọn họ cũng trạc tuổi Bùi Dữ, cha mẹ và trưởng bối trong nhà đều đang cố gắng hoặc đã hợp tác với công ty của Bùi Dữ, đều bị đem ra so sánh với anh.
Khi Bùi Dữ không hề hay biết, những cậu ấm cô chiêu này đã sớm gặp qua và nhớ kỹ khuôn mặt của anh.
Việc Bùi Dữ bán tài sản, bọn họ cũng biết, ban đầu mọi người còn đang xem Bùi Dữ là trò cười, kết quả tận thế ập đến, tài sản của bọn họ giờ bán rẻ cũng chẳng ai thèm mua!
Trong thời loạn lạc, vàng bạc và tiền mặt mới là quan trọng nhất.
Khoảnh khắc Tô Căng nhìn thấy Bùi Dữ, anh ta liền thay đổi suy nghĩ.
Anh ta đẩy gọng kính, trông rất lịch sự: "Thì ra là Bùi tổng, tôi và bạn bè chạy nạn đến đây, đang muốn tìm kiếm sự che chở của chủ nhân biệt thự, gọi mãi không thấy ai trả lời, định rời đi thì không ngờ... biệt thự này là của anh."
Bùi Dữ lặng lẽ nhìn anh ta, không đáp lời.
Hóa ra Tô Căng đã sớm quen biết anh, hơn nữa cũng giống như anh, mua bất động sản ở ngoại ô thành phố Tĩnh Hải.
Những chuyện này, kiếp trước Bùi Dữ hoàn toàn không biết.
Bị ánh mắt bình tĩnh của Bùi Dữ nhìn chằm chằm, Tô Căng có chút không thoải mái, đồng thời cũng dâng lên một nỗi sợ hãi không rõ nguyên nhân, nhưng anh ta vẫn luôn giỏi che giấu, lúc này vẫn giữ vẻ nho nhã.