Thay Chị Vào Hào Môn, Tôi Được Cưng Chiều Hết Mực [Thập Niên 90]
Tuyết Đào Tửu Tửu28-06-2025 13:31:01
Dì Trương tức giận đến cực điểm, không thể nhịn được nữa. Bà ta sợ giọng mình lại bị Thẩm Huệ Huệ át mất, lập tức hét lớn: "Tôi được Tô tiểu thư tuyển vào, bình thường chỉ phụ trách chăm sóc cả nhà Bạch phu nhân, việc khác tôi không làm!"
Đừng có mơ đến chuyện sai khiến bà ta giặt quần áo nấu cơm cho hai kẻ nhà quê, chúng không xứng!
Xung quanh yên tĩnh, giọng nói của dì Trương đinh tai nhức óc, thậm chí còn tạo thành tiếng vọng.
Thẩm Huệ Huệ hơi nhướng mày, Tô tiểu thư? Bạch phu nhân?
Hai người này là ai?
Nhưng bây giờ rõ ràng không phải là lúc hỏi chuyện này. Ngay khi giọng nói của dì Trương vừa dứt, Thẩm Huệ Huệ đã che tai rồi rúc vào lòng Tú Phân, làm ra vẻ bị dọa sợ.
Dì Trương đột nhiên hét lớn, đừng nói Thẩm Huệ Huệ, ngay cả Tú Phân cũng bị dọa giật mình.
Thấy con gái sợ hãi nép vào lòng mình, Tú Phân đau lòng không thôi, hơi bất mãn nói: "Dì Trương yên tâm. Chúng tôi có tay có chân, tự sống được, sẽ không làm phiền dì."
Thẩm Huệ Huệ đáng thương nói với Tú Phân: "Mẹ, con không bảo dì ấy làm việc, con chỉ tò mò hỏi thôi..."
"Mẹ biết. Huệ Huệ ngoan, không sợ." Tú Phân dịu dàng nói.
Qua lần phá đám này của Thẩm Huệ Huệ, sự bối rối và xấu hổ của Tú Phân vừa rồi đã sớm tan biến không còn dấu vết.
Lúc này, trong mắt bà chỉ có đứa con gái đáng thương của mình. Bà không ngừng vỗ nhẹ lưng cô an ủi.
Dì Trương nhìn hai mẹ con này, đặc biệt là dáng vẻ yếu đuối đáng thương của con nhóc tóc ranh kia, trong lòng tức muốn nổ tung.
Rõ ràng là con nhóc này châm chọc bà ta trước, còn to gan lớn mật muốn sai khiến bà ta, bà ta chỉ giải thích một chút thôi, sao lại giống như bà ta đang bắt nạt người khác vậy?
Nhưng giây tiếp theo, không chờ dì Trương kịp phản ứng, Thẩm Huệ Huệ lại ra chiêu.
"Mẹ, ở nhà mình, chúng ta có thể đi lại tùy ý, muốn đi đâu thì đi. Nhưng đồ ở đây, con không dám đụng vào." Thẩm Huệ Huệ nói, kéo tay Tú Phân: "Hay là chúng ta đi thôi, ở đây lạ quá, con không dám vào..."
Tú Phân nghe vậy, nhìn xung quanh.
Vừa mới vào cửa, hoa mấy trăm, phù điêu mấy nghìn... Đừng nói Huệ Huệ là một đứa trẻ, ngay cả bà cũng bị dọa nên đi đứng mất tự nhiên, lại sợ mình mạnh tay, bất thận làm hỏng đồ ở đây.
Lúc này nghe Thẩm Huệ Huệ nói vậy, bà không những không phản bác mà còn rất đồng cảm.
Tuy không phải là người thông minh nhưng bà cũng có khả năng phán đoán cơ bản.
Biết được bố mẹ ruột mình là người có tiền, nhưng bản thân lại không nhận được chút giúp đỡ nào, Tú Phân đã ý thức được điều gì đó.