Tác giả: Vũ Lạc Song Liêm
Lâm Tịch là một nhân viên văn phòng 996 đúng chuẩn con nợ của tư bản, ngày nào cũng cắm mặt vào máy tính, vậy mà ở cái thành phố đắt đỏ này, đến cái nhà vệ sinh cũng không mua nổi. Một hôm, trên đường từ quán nhậu với đồng nghiệp về, nàng bỗng dưng được add vào một nhóm chat kỳ lạ. Trong nhóm toàn là những con bệnh ảo tưởng sức mạnh, suốt ngày nói chuyện xuyên không như thật. Nào là xuyên về cổ đại, tận thế, phế xã hội nguyên thủy, có người còn khăng khăng mình xuyên vào tiểu thuyết! Admin của nhóm tuyên bố, chỉ cần làm nhiệm vụ cho mấy bệnh nhân này, giúp họ hoàn thành tâm nguyện sau khi xuyên không là sẽ được trả công xứng đáng. ... Có người tag nàng, nói mình đã xuyên không, nhờ nàng giúp đến xem cha mẹ họ sống thế nào, thù lao là mười lạng vàng. Lâm Tịch tưởng có người đang đùa, nàng đồng ý, và rồi giây tiếp theo, trước mặt nàng trống rỗng xuất hiện mấy thỏi vàng hình củ lạc... Tiếp đó, trong nhóm liên tục có những người kỳ lạ tag nàng. Có người nói mình đang ở thế giới tận thế hoang tàn, nhờ nàng đi xem kẻ đã hại chết mình có bị báo ứng hay không, thù lao là một lọ dung dịch trị liệu gen. Có người nói mình đang ở thế giới nguyên thủy, nhờ nàng giúp tìm chú mèo mình nuôi, thù lao là những viên đá quý xinh đẹp, thuần thiên nhiên không ô nhiễm. Có người nói mình đang ở thế giới cổ đại, nhờ nàng vạch trần nguyên nhân cái chết thật sự của mình, đưa hung thủ ra trước công lý, thù lao là những cuốn sách cổ đã thất truyền và các tác phẩm hội họa của danh gia. Nhìn lướt qua bảng giá thù lao mà họ gửi... Lâm Tịch: "Được, tôi đi, tôi đi, tôi đi hết!" Một câu tóm tắt: Thật sự có người xuyên không sao? Lập ý: Tích cực hướng về phía trước.