Mặc dù không giám định được người trước mặt, nhưng may mắn chính là không bị phát hiện.
Sau này dùng thần thông cũng không cần quá lo lắng.
Giang Hạo nhẹ nhàng thở ra.
Nhưng mà, tạm thời chưa biết lý do gì không giám định được người trước mắt.
Do tu vi của đối phương quá mạnh, hay là lý do khác, chỉ có thể chờ sau này thử lại.
"Hình như ngươi rất muốn ẩn giấu tu vi." Hồng Vũ Diệp nhìn Giang Hạo, thản nhiên mở miệng.
"Chẳng qua vãn bối không muốn bị người khác chú ý, hoa trong sân nhỏ không tầm thường, rất dễ mang đến mầm tai vạ."
Giang Hạo không định nói dối.
Tu vi hắn tấn thăng quá nhanh, nhất là sau khi có Thiên Hương Đạo Hoa, tấn thăng sẽ không dừng lại.
Nếu không ẩn giấu tu vi, không bao lâu nữa sẽ có vô số người để mắt tới hắn.
Đừng nói Kim Đan, dù cho Trúc Cơ hậu kỳ hoặc viên mãn tới đây, hắn chưa chắc có thể chạy thoát.
"Vậy thì cho ngươi cái này." Hồng Vũ Diệp tiện tay lấy ra một quyển sách để lên bàn, nhắc nhở:
"Nếu như hoa không được chăm sóc tốt, ngươi biết hậu quả rồi chứ?"
"Vãn bối hiểu rõ." Giang Hạo lập tức gật đầu.
Hắn liếc mắt nhìn sách trên mặt bàn.
Phát hiện phía trên không có tên, chắc không phải là công pháp bí tịch gì.
Lúc này Hồng Vũ Diệp chậm rãi đứng dậy, đi ra phía ngoài.
Lúc đi tới cửa, nàng quay đầu nhìn Giang Hạo.
Cái nhìn này mang theo lãnh ý, khiến người ta kinh hãi.
"Tiền bối còn có phân phó gì không?" Ổn định tâm thần, Giang Hạo cúi đầu hỏi thăm.
Ánh mắt của đối phương quá đáng sợ, khiến cho hắn không dám nhìn thẳng.
Phảng phất có một loại lực lượng cường đại, khiến cho người ta thấp thỏm lo âu.
Đây là một vị tu chân giả mạnh mẽ, một cái liếc mắt cũng có thể khiến người ta mất hết tinh thần chiến đấu.
"Chuyện liên quan tới ta..." Hồng Vũ Diệp vừa mới mở miệng, Giang Hạo liền lập tức nói:
"Vãn bối tuyệt đối sẽ không tiết lộ chuyện của tiền bối với bất kỳ người nào, cho dù có phải chết."
"Ngươi hãy nhớ kỹ lời ngươi nói hôm nay." Hồng Vũ Diệp liếc mắt nhìn Giang Hạo, sau đó cất bước rời đi.
"Ta sẽ thường xuyên tới đây kiểm tra sự phát triển của hoa, nếu như hoa xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ngươi sẽ phải gánh lấy lửa giận của ta." Thanh âm lạnh lùng quanh quẩn bên tai Giang Hạo.
Chờ một lúc lâu, khi thấy đối phương thực sự rời đi.
Hắn mới từ từ thở phào một hơi.
Ánh mắt vừa rồi của đối phương dọa hắn toàn thân toát mồ hôi lạnh.
Nhưng khi thấy đối phương, lòng hắn sẽ xao động, bây giờ đối phương rời đi lại bình tĩnh không lay động.
Cảm giác không được tốt cho lắm.
"Nàng để lại cái gì đây?"Giang Hạo đi đến bên cạnh bàn, cầm lấy thư tịch Vô Danh xem xét.
Sách này cũng không có bất kỳ giới thiệu vắn tắt gì, mở ra là giới thiệu linh khí, tinh thần, cơ thể, hô hấp.
Vô cùng kỹ càng.
Xem chữ viết hẳn là tiện tay bút ký, chữ viết khá đẹp.
Không quan tâm đến những thứ này nữa, Giang Hạo bắt đầu đọc cẩn thận.
Rất nhanh hắn đã phát hiện, trong này ghi lại cách khống chế hơi thở, mở rộng tinh thần, kiểm soát lực lượng như thế nào.
Chỉ cần học được, hắn có thể ẩn giấu tu vi một cách hoàn mỹ.
Thậm chí theo lý thuyết, hô hấp, khí tức lưu động, lực lượng hiển lộ rõ ràng, sự mở rộng của tinh thần, có thể suy đoán ra cảnh giới của người khác.
Không chỉ như thế, chỉ cần có thể khống chế được những thứ này, như vậy đối tu luyện thực sự là làm ít hưởng nhiều.
"Sách này có thể coi là công pháp đỉnh cấp, quả thực là bảo vật, xem ra nữ nhân này quyết tâm muốn có được Thiên Hương Đạo Hoa."
Thiên Hương Đạo Hoa là Trưởng lão Bạch Chỉ giao cho hắn, ban đầu hắn còn muốn Trưởng lão Bạch Chỉ cấy ghép đưa hoa trở về.
Bây giờ nghĩ cũng không dám nghĩ.
Đối với nữ nhân kia, hắn không đồng ý không được, chỉ có thể hi vọng Thiên Hương Đạo Hoa ra hoa kết trái chậm một chút.
Cũng hi vọng Trưởng lão Bạch Chỉ đừng mang hoa trở về.
Phản đồ nói trước mắt sẽ không hành động, nhưng điều này không thể chắc chắn.
Sau khi nghiên cứu đại khái nội dung trong thư tịch, hắn mới cầm trận đồ xem xét.
Cái này dễ dàng hơn rất nhiều.
Nhưng ban đầu phải hao phí khoảng một trăm khối linh thạch.
May mắn là hiện tại hắn có nhiều linh thạch, không cần lo lắng khoản một ngàn linh thạch bồi thường.
Thời gian còn một tháng nữa, đủ để hắn kiếm lại hơn một trăm linh thạch.
Bố trí xong trận pháp đã gần giữa trưa.
Giang Hạo vội vàng đi tới Linh Dược viên.
Linh Dược viên vẫn như thế, bình thường không có người nào đến, có người thì phần lớn cũng là vì mua sắm linh dược.
Chiếm đa số đều là Đoạn Tình thảo.
Trong thời gian này, đệ tử nội môn của Đoạn Tình nhai đều biết hắn trêu chọc Thiên Hoan các, nên thường xuyên tránh xa hắn.
Giống như sợ hắn tìm đến vay tiền.
Đương nhiên, chắc chắn không phải sợ cái này.
Mà lo lắng nếu đi quá gần hắn, sẽ làm người của Thiên Hoan các hiểu lầm rằng hai người có quan hệ rất tốt.
Tình huống này khiến Giang Hạo hiểu rõ, Đoạn Tình nhai không có uy tín bằng Thiên Hoan các.
Cũng chỉ có phản đồ mới tìm tới hắn, bất quá mỗi phản đồ đều sẽ có lý do như thường.
Bọn họ cũng sợ bị xem như con cá.
"Cá lớn đã mắc câu, hi vọng Trưởng lão Bạch Chỉ đừng vội vàng tra hỏi, nếu không..."
Không thể nào nói sự thật, nữ nhân kia mạnh mẽ dường như vượt xa Trưởng lão Bạch Chỉ.
Nhưng có lẽ Trưởng lão Bạch Chỉ cũng không hiển lộ sức mạnh rõ ràng.
Trước mắt, hai phe đều không thể trêu vào.
Dẹp bỏ hết suy nghĩ, Giang Hạo bắt đầu hỗ trợ quản lý ở Linh Dược viên.
Hôm nay, toàn bộ bọt khí đã hòa tan vào thân thể.
【 Tinh thần +1 】
【 Lực lượng +1 】
【 Sức chịu đựng +1 】
【 Dao găm +1 】
Không có tu vi, cũng không có khí huyết.
Nhưng hắn cũng không thèm để ý, bởi vì sau khi xem quyển sách kia, hắn đối với lực lượng, tinh thần dường như càng thêm nhạy cảm.
Thu thập chút bọt khí này, hắn đều có thể phát giác được sự cải thiện nhỏ, loại cảm giác này rất tốt.
Mấy ngày sau, hắn không vội vã đi bán phù lục, mà là dành thời gian nghiên cứu quyển sách kia.
Trước tiên, nhất định phải hiểu rõ quyển sách này, thông hiểu đạo lý, mới có thể hành tẩu bốn phương.
Nếu không, gặp phải cường giả hiểu rõ toàn diện, tu vi sẽ bị bại lộ.
Mỗi khi học, hắn kích hoạt Không Minh Tịnh Tâm, tiến độ đang không ngừng tăng tốc.
-