Chương 32 - Ở cuối thôn

Thập Niên 70: Ớt Thê Chưa Lập Gia Đình Có Không Gian

Tri Lý 20-08-2024 08:24:30

Tuy nhiên đây đều là lời nói của sau này, khi vẫn đang nói chuyện thì bất tri bất giác mọi người đã đến nhà của Thẩm Vệ Quân, đây cũng chính là nhà của Thẩm Thanh Thanh - bạn thân của Thẩm Thính Hồng. "Đại đội trưởng, anh có ở nhà không?" Thẩm Đại Cường hô to. "Có ở nhà." Thẩm Vệ Quân đi từ trong phòng ra. "Đại Cường đến rồi, vào đây ngồi đi, Thanh Thanh ơi Ni Nhi đến kìa con, mau ra đây!" Thẩm Vệ Quân hô to. Không bao lâu sau, Thẩm Thanh Thanh chạy ra từ nhà chính rồi lập tức chạy thẳng đến trước mặt Thẩm Thính Hồng. "Này, tại sao tớ lại bỏ lỡ một câu chuyện đỉnh của chóp như vậy. Không hiểu sao mà tớ vừa lên núi nhặt củi thì nhà cậu đã phân gia rồi." Thẩm Thanh Thanh kích động nói. "E hèm, Thanh Thanh!" Thẩm Vệ Quân ra hiểu cho cô ấy nói chuyện cần phải chú ý hơn. Lúc này Thẩm Thanh Thanh mới chú ý tới ở đây còn có rất nhiều người chứ không phải chỉ có mỗi bạn thân của mình. "Ha ha... Ha ha..." "Không sao không sao, mọi người đều rất vui vẻ về chuyện phân gia này." Lưu Nguyệt cười nói. Lúc này Thẩm Thanh Thanh mới cười rộ lên, sau đó kéo Thẩm Thính Hồng về phòng mình để nói chuyện. Hai cô bé đi rồi, hai vợ chồng Thẩm Đại Cường và Lưu Nguyệt bắt đầu nói chuyện với Thẩm Vệ Quân về việc xây nhà. "Đại đội trưởng, hiện tại vụ thu hoạch mùa hè đã kết thúc nên chúng tôi nhanh chóng thuê nhà. Anh cũng biết tình huống của nhà chúng tôi nên hôm nay chúng tôi mới tới đây để xem anh có thể trực tiếp đánh dấu vị trí móng nhà cho chúng tôi được không?" Lưu Nguyệt nói. Bây giờ muốn xây nhà cũng không có khó khăn lòng vòng như đời sau mà chỉ cần có hộ khẩu độc lập thì sẽ có được một miếng đất để xây nhà. Rốt cuộc thì nông thôn chẳng có gì nhiều nhưng đất lại mênh mông bạt ngàn, chỉ cần không phải là nơi đang trồng lương thực thì muốn chọn chỗ nào cũng được. "Được, mọi người muốn xây nhà ở đâu?" Thẩm Vệ Quân hỏi thẳng, bởi vì do Thẩm Thính Hồng và Thẩm Thanh Thanh chơi thân với nhau nên quan hệ giữa hai nhà cũng không tệ, Thẩm Vệ Quân cũng mừng cho họ từ đáy lòng. Dù sao thì có thể đóng cửa sống một cuộc sống riêng của mình thì làm gì có ai nguyện ý muốn ở chung với người khác. Hơn nữa, gia đình họ Thẩm ở bên kia cũng không bớt lo cho nên có thể phân gia là chuyện tốt. "Mẹ, chúng ta xây nhà ở cuối thôn đi, nơi đó rất thanh tịnh." Vào lúc Lưu Nguyệt nói muốn xây nhà ở vị trí cách nhà đại đội trưởng không xa, đột nhiên Thẩm Thính Hồng thò đầu ra khỏi phòng Thẩm Thanh Thanh. Người luôn luôn cưng chiều con gái như Lưu Nguyệt nghe được lời này thì không còn do dự gì nữa, bà ấy lập tức đưa ra quyết định,"Đại đội trưởng, chúng tôi chọn vị trí ở cuối thôn, anh xem để cho chúng tôi một mảnh phù hợp." Thẩm Vệ Quân giật giật khoé miệng, chuyện quan trọng như xây nhà mà có thể quyết định qua loa như vậy. Đã gặp qua nhiều người yêu thương con gái, nhưng ông chưa từng gặp một người cưng chiều đến mức này. "Được, mọi người định xây như nào?" Thẩm Vệ Quân lại hỏi. "Lần này chúng tôi muốn xây một ngôi nhà mái ngói, tuy rằng xây nhà ở vách đất rất nhanh nhưng không trụ được lâu. Thời gian dần trôi qua thì căn nhà không lọt gió thì cũng sẽ bị dột vì mưa, đúng thật là chịu không nổi." Lưu Nguyệt nói thẳng.