Chương 43: Còn lối kia, vô hình, dẫn đến "thế giới khác

Siêu Thị Liên Thông Vạn Giới

Vân Chi Nam 03-05-2025 16:46:04

Nhưng cuối cùng, anh ta cũng ăn đến 6 cái bánh bao, lại còn chan thêm nước dùng của nồi lẩu mini, no đến mức mắt trợn ngược, làm Sở Nặc suýt nữa phải gọi bác sĩ. "Dương Thái, những gì tôi sắp nói có thể hơi kỳ lạ, nhưng hy vọng anh sẽ ghi nhớ." "Quay về rồi, nhất định phải cố gắng thu thập nhiều vật tư nhất có thể, đặc biệt là quần áo giữ ấm cho mùa đông, và hãy để ý đến các thông báo chính thức." Sở Nặc suy nghĩ một lát, quyết định nhắc nhở Dương Thái về những gì có thể xảy ra trong tương lai. Thực ra, cô cũng không biết liệu việc này có làm thay đổi tiến trình của thế giới kia hay không, nhưng thế giới mà Mộc Mộc từng kể quá tàn khốc. Nếu có thể, Sở Nặc hy vọng tương lai của Dương Thái sẽ không gặp phải những điều đó. Sau khi Dương Thái rời đi, các nhân viên nhanh chóng kiểm tra camera giám sát tại khu vực trước cửa siêu thị. Kết quả cho thấy, camera không ghi lại được bất cứ thứ gì, thậm chí cửa siêu thị cũng không hề mở. Cánh cửa siêu thị giống như có hai lối vào. Một lối có thể nhìn thấy, kết nối với thế giới thực. Còn lối kia, vô hình, dẫn đến "thế giới khác". Sở Nặc lập tức kiểm tra giao diện trên máy tính, quả nhiên, [Giao diện giao dịch] đã hiển thị {Đã mở khóa 4}. "Phải hoàn thành bao nhiêu giao dịch nữa thì mới có thể mở khóa toàn bộ chức năng đây?" Sở Nặc vừa lẩm bẩm vừa chụp màn hình giao diện đã cập nhật, rồi lưu lại. Mọi người chờ đến tận sáng, nhưng không có thêm khách hàng nào khác đến. Các nhân viên của chính quyền hiện đang chia làm ba ca thay nhau giám sát siêu thị, mỗi ca kéo dài 8 tiếng. Siêu thị nhà họ Sở cũng chính thức ngừng kinh doanh, chính quyền hứa sẽ bồi thường, nhưng số tiền cụ thể vẫn chưa được thỏa thuận. Nhân viên của siêu thị cũng được chính quyền hỗ trợ, họ nhận được tiền bồi thường và trợ cấp thôi việc. Hiện tại, cả gia đình họ Sở không được rời khỏi siêu thị và cũng không cần đi làm, nên họ dọn dẹp lại tầng bốn để sinh sống. Tầng bốn của siêu thị vốn được thiết kế như một căn hộ. Ban đầu, ông bà nội Sở sống ở đây. Sau khi ông bà về quê, tầng này trở thành ký túc xá cho nhân viên siêu thị. Tuy nhiên, hai năm gần đây không còn nhân viên nào ở lại, nên nó bị bỏ không. Tầng bốn được bố trí giống như khách sạn, mỗi phòng đều có nhà vệ sinh riêng, tổng cộng có 8 phòng. Ở giữa là cầu thang, đầu cầu thang đối diện với phòng khách và ban công, bếp nằm cạnh ban công.