Chương 48: Đúng đúng, giống như món mì cay mà ngài vừa ăn thôi
Siêu Thị Liên Thông Vạn Giới
Vân Chi Nam03-05-2025 16:46:04
"Đại Thánh, ngài không biết đâu, hồi nhỏ tôi mê xem Tây Du Ký lắm, cứ mỗi kỳ nghỉ là xem suốt ngày." Một anh đặc công ngồi cạnh Đại Thánh hào hứng nói.
"Đúng đúng, tôi cũng vậy! Không biết đã xem bao nhiêu lần!"
"Tôi còn bắt mẹ mua gậy Như Ý cho tôi nữa, nhưng bị mẹ đánh cho một trận."
"Còn tôi thì mua Cửu Xỉ Đinh Ba!"
"Nhắc mới nhớ, hồi nhỏ cứ mỗi lần xem Tây Du Ký, tôi đều phải mua một gói "thịt Đường Tăng" ăn cho thêm phần hứng thú." Một cô gái vừa dứt lời, cả siêu thị bỗng chìm vào sự im lặng đáng sợ.
Cô gái, cô có nghe rõ mình vừa nói gì không?
Ngay trước mặt Tề Thiên Đại Thánh, cô nói mỗi lần xem Tây Du Ký đều ăn "thịt Đường Tăng"? Như thế có lịch sự không?
Cô gái cũng nhận ra những gì mình vừa nói, mặt mày lộ rõ vẻ căng thẳng, sợ hãi và lúng túng.
"Khụ khụ... Đại Thánh à..." Sở Nặc nghĩ ngợi một lúc rồi lên tiếng giải thích: "Thịt Đường Tăng là một loại đồ ăn vặt ở đây, vì hồi đó Tây Du Ký quá nổi tiếng nên nhiều nhà sản xuất đã dùng nó làm chiêu quảng cáo. Chúng tôi không có ý mạo phạm."
"Đúng đúng, giống như món mì cay mà ngài vừa ăn thôi."
"Nó chỉ có tên là thịt Đường Tăng, chứ không phải thịt thật của Đường Tăng."
Mọi người thi nhau giải thích, bởi vì nói ăn thịt sư phụ của Đại Thánh trước mặt ông ấy thì thực sự là rất thất lễ.
"À... thế nó cũng là đồ chay à?" Đại Thánh im lặng một lúc rồi đột nhiên hỏi.
"Hả?" Mọi người ngơ ngác, nhưng nhanh chóng phản ứng: "Đúng, đúng vậy!"
"Cho ta một gói thử xem."
Mọi người: "..."?
Đại Thánh, lời ngài nói cũng không lịch sự lắm đâu!
Sở Nặc lặng lẽ đi đến quầy hàng bán đồ ăn vặt, lấy hai gói thịt Đường Tăng đưa cho Đại Thánh.
"Đáng tiếc, đồ ở cửa hàng các ngươi không mang đi được. Nếu không, ta thật muốn mang về cho hai sư đệ của ta nếm thử." Đại Thánh thở dài: "Đúng rồi, còn cả Tiểu Bạch Long nữa."
Đường Tăng: Lịch sự chút đi được không?
Thấy thời gian rời đi sắp tới, bộ phim vẫn chưa xem xong, Đại Thánh có chút không nỡ.
"Ôi, nếu ngày nào ta cũng đến đây chơi được thì hay biết mấy."
"Các ngươi không biết đâu, thiên giới đã lâu không có thần tiên mới phi thăng. Chúng ta trên đó sắp buồn chết rồi."
Vừa lẩm bẩm than phiền, Đại Thánh vừa vung tay, khôi phục lại toàn bộ những kệ hàng bị vỡ như cũ.
"À, đúng rồi, các ngươi vừa nói, thứ gọi là sô-cô-la này chó ăn vào sẽ chết à?" Trước khi rời đi, Đại Thánh đột ngột hỏi.