Chương 43: Người bị tình nghi.

Bị Bắt Trở Thành Đại Lão, Cô Chỉ Muốn Nằm Im Làm Cá Mặn

Dương Chu 03-05-2025 22:09:38

Lục Ninh mặt không đỏ tim không đập nhìn chằm chằm hai người. Anh họ xa? Nói là vệ sĩ từ xa còn nghe được. Những người đến bảo vệ từ xa gọi tắt là vệ sĩ từ xa. Lâm Từ tạm thời tiếp nhận mối quan hệ này, nhưng không tin tưởng cho lắm. Bây giờ nhìn dáng vẻ hiện tại của Lục Ninh không thích hợp để nói chuyện. "Tiểu Ninh, tớ đi cùng cậu ra phía sau thay quần áo." Lục Ninh gật đầu, Cố Tử cầm lấy chiếc áo khoác đã ướt sũng mà cô vừa cởi ra. Chưa đi được hai bước, cửa phòng y tế bị đã mở ra. Nghe thấy tiếng động, mấy người theo bản năng quay đầu lại. Sau lưng anh là mặt trời chói lóa, Lục Ninh nheo mắt lại nhìn khiến gương mặt kia dần trở nên rõ ràng. "Hoắc tiên sinh?" Hoắc Tân Ngôn bước vào, đưa đồ đang cầm trên tay cho cô, ánh mắt ngạc nhiên rơi vào chiếc băng gạc trên trán. Ở giữa còn có vệt máu đỏ thấm ra trên miếng băng gạc. "Thầy Hoắc." Anh rũ mi mắt xuống nhìn cô sửa lại xưng hô rồi quay người rời đi. "..." "..." "..." "Đây là ai?" Cố Tử ngơ ngác hỏi. Lục Ninh nhìn chiếc áo đồng phục mới tinh được đựng trong chiếc túi cầm trên tay. "Thầy giáo tiếng Anh mới." "Thầy giáo?" Lâm Từ có chút khó hiểu nhìn bộ quần áo trong tay cô nói: "Thầy Hoắc lấy quần áo mới ở đâu ra vậy? Thôi, mặc vào trước đi, cứ mặc quần áo ướt như vậy thì cậu sẽ bị cảm mất." Hai người đi về phía sau thay quần áo, Cố Thìn nhìn chằm chằm chỗ Hoắc Tân Ngôn vừa đứng, hơi nhíu mày. Cố Tử cũng không nhịn được đi tới nói: "Giáo viên mới này từ đâu tới vậy? Không phải thầy giáo của lão đại chúng ta đều đã điều tra qua rồi sao? Chưa nghe nói có giáo viên mới tới." Cố Thìn không lên tiếng, sửng sốt một hồi mới thốt ra một câu nói: "Hình như từng gặp anh ta ở đâu rồi." Cố Tử nói: "Hả? Anh từng gặp? Vừa nãy không phải lão đại gọi anh ta là Hoắc tiên sinh sao? Chắc hẳn là trước đây đã từng gặp." Nghe vậy, Cố Thìn giống như nhớ ra gì đó, lấy điện thoại ra. Nhân tiện nhắc nhở Cố Tử nói: "Cậu đổi lại xưng hô đi, bây giờ lão đại là học sinh, đừng tạo thêm phiền phức cho cô ấy." Cố Tử gật đầu. "Vậy em nên gọi là gì bây giờ, em muốn gọi một cái tên đặc biệt một chút, không nhàm chán giống mấy anh." Cố Thìn: "..." Cố Thìn không để ý cậu ta nữa mà mở tấm ảnh cũ trong điện thoại ra. Quần áo bên trong của Lục Ninh đều ướt sũng, phải thay sang quần áo của Cố Thìn, quần áo bên ngoài thay bằng đồng phục mà Hoắc Tân Ngôn mang tới. "Tớ hiểu rồi, hôm nay đều là sinh viên mới vào trường, nhất định là được phát đồng phục, bộ đồng phục này hẳn là dư ra. Nói ra, thầy Hoắc trông có vẻ đáng sợ nhưng thực ra cũng rất chu đáo." Lục Ninh nghe tri kỉ miêu tả Hoắc Tân Ngôn như vậy, không nhịn được phổ cập cho cô nàng một chút thông tin về Hoắc Tân Ngôn. Hai người ra ngoài, Cố Tử đi tới nói: "Bảo bối, có chỗ nào không thoải mái sao?" Lâm từ: "..." Lục Ninh: "..." Cách xưng hô này... Lục Ninh thở dài, lười tranh cãi với cậu ta, nếu cô mà phản đối cách xưng hô này chắc hẳn cậu ta có thể nghĩ ra cái tên càng kì quặc hơn, cô cũng không phải chưa từng bị cậu ta gọi như vậy, cũng không sao hết. "Không sao hết." "Hai người còn chưa ăn cơm, không cần xuống căng tin nữa, tôi nhờ người mang cơm lên cho hai người, trước tiên thì ngồi xuống nghỉ ngơi đã." Cậu ta kéo Lục Ninh tới sô pha, bỏ áo khoác của cô ra phía sau. Lâm Từ ngồi xuống nhìn sang Lục Ninh nói: "Cậu có nghi ngờ ai không?" Lục Ninh biết rõ cô nàng muốn hỏi cái gì nói: "Không." Lâm Từ có chút kinh ngạc nói: "Liệu cái xô nước lúc chúng ta bước vào nhìn thấy có phải là để bắt nạt cậu không?" (Hết chương)