Chương 44: Điều tra

Bị Bắt Trở Thành Đại Lão, Cô Chỉ Muốn Nằm Im Làm Cá Mặn

Dương Chu 03-05-2025 22:09:38

"Chẳng trách trong giờ giải lao tớ nghe thấy một vài bạn nữ phàn nàn rằng nhà vệ sinh ở tầng dưới không được phép sử dụng nữa. Hơn nữa bọn họ cố tình làm vậy, làm sao cậu biết bọn họ không nhắm vào cậu?" Lục Ninh hạ giọng nói: "Tớ cũng nghĩ đến điều này, tất cả mọi người đều không sử dụng, nhưng khi chúng ta đi đến đó thì không có biển thông báo nào, mà cũng không có ai ở đó. Bình thường cậu cũng không đụng đến ai cả, có lẽ người bị nhắm tới là tớ." Lâm Từ cau mày: "Cậu chưa từng giao tiếp với ai, sao lại có thể đắc tội người khác được chứ?" Lục Ninh ngước mắt lên, ánh mắt có chút lạnh lùng. Dù sao cũng không phải do cô chủ động đắc tội trước, đôi lúc sẽ có một số người cố tình gây rắc rối. "Tiểu Ninh, cậu có biết là ai không?" Lục Ninh rũ mắt xuống: "Không biết." Cô không hề nói dối, cô thật sự không biết ai đã làm việc đó, nhưng bản thân cô biết họ đang muốn lấy lòng ai. Nghĩ tới đây Lâm Từ rất tức giận. "Đám khốn này! Để tớ biết được là ai làm, xem tớ có xé xác bọn họ ra không! Nhưng mà bây giờ, thiết bị giám sát của tầng này bị hỏng, có vẻ đã hỏng từ lúc nghỉ hè đến giờ vẫn chưa có ai sửa, hôm nay mới là ngày học đầu tiên mà đã làm ra loại chuyện như này. Chắc chắn bọn họ đã biết những điều này!" Lục Ninh đặt tay lên tay của Lâm Từ, ra hiệu cho cô nàng đừng nói nữa. Lâm Từ quay đầu liếc nhìn Cố Thìn đang dựa vào bàn xem điện thoại, cô nàng mím môi dưới, không nói gì. Sau khi mấy người cùng nhau ăn xong, Lục Ninh và Lâm Từ đều muốn quay về. Cố Thìn ép Lục Ninh uống thuốc xong mới cho đi. Nhưng Lục Ninh rời đi chưa quá năm phút thì quay lại. Ngồi xuống ghế và nhìn hai người. "Trước đây các cậu không hề nói với tôi rằng muốn làm bác sĩ ở trường học." Cố Tử cười không biết xấu hổ nói: "Không phải là em muốn cho chị một bất ngờ sao?" Lục Ninh nhìn chằm chằm Cố Thìn: "Anh cũng muốn cùng cậu ta đùa giỡn sao?" Cố Thìn nhìn cô đáp: "Đừng giận mà, tức giận không tốt cho vết thương." Lục Ninh: "..." Cố Tử vội vàng đi tới: "Sao có thể là đùa giỡn? Bọn em tới đây là để bảo vệ chị. Nhìn xem, chị vừa trở về đã bị thương rồi." Lục Ninh: "Đây là chuyện ngoài ý muốn." Cố Thìn nhìn cô, rất tự nhiên chuyển chủ đề: "Em có biết ai làm em bị thương không?" Lục Ninh nói thẳng: "Tôi không biết, chuyện này anh không cần lo lắng." Chuyện này mà để hai người họ biết là ai làm thì chẳng phải hỏng hết sao? "Tôi không phải là một đứa trẻ cần người kề kề bên cạnh bảo vệ. Chỉ có hai người đến đây thôi đúng chứ. Bọn họ không đi theo phải không?" Cố Thìn và Cố Tử nhìn nhau, đồng thanh nói: "Chỉ có hai người thôi." Lục Ninh đứng dậy, nhìn chằm chằm hai người, có chút giận dữ nói: "Kết thúc học kỳ này, hai người hãy quay về đi. Tôi không vô dụng như mấy người nghĩ, hai người có thể đừng ở lại đây làm bác sĩ của trường được không?" Cố Tử nhanh chóng trả lời: "Bảo bối, chị nói đúng! Nhân tiện, chị có quen giáo viên mà trước đây đã đưa đồng phục trường cho chị không?" Lục Ninh gật đầu: "Hoắc tiên sinh, tôi đã gặp anh ấy vài lần rồi." Cố Thìn nhìn cô: "Hoắc Tân Ngôn đến từ nhà họ Hoắc ở thủ đô." "Hiểu rồi." "Tại sao anh ta lại đến đây để làm giáo viên?" Lục Ninh cũng khó hiểu: "Tôi không biết, sao anh không thử điều tra xem?" Cố Tử nhanh chóng gật đầu: "Đừng lo lắng! Chị cứ tập trung vào việc học, phần còn lại để bọn em lo." Lục Ninh nhìn cậu ta, sau đó lại quay đầu nhìn Cố Thìn: "Lão Bát, anh trông chừng Lão Thập Nhị, đừng để cậu ta gây sự nữa." Sau đó quay người bỏ đi. Cố Tử: "???" "Sao anh lại nhìn em? Em đâu phải loại người tùy tiện đi gây rắc rối đâu?" Cố Thìn vẻ mặt thờ ơ: "Ừ." Cố Tử: "..." —————— Khi Lục Ninh quay trở lại tòa nhà giảng dạy, cô cố tình đi đường vòng qua cầu thang bên kia và quay trở lại lớp 9. (Hết chương)