Tam Nhất Linh Bạch Nguyệt Quang27-06-2025 05:57:22
"Á á á á á!!!" Cô gái hét lên một tiếng thất thanh, ném văng ly trà sữa trên tay, dạ dày cuộn lên buồn nôn, nôn ọe ngay tại chỗ.
Ly trà sữa đổ tung tóe trên sàn,"hạt trân châu" khổng lồ lăn ra, phơi bày trước mắt mọi người.
Không biết ai đó kinh hãi kêu lên: "Không phải trân châu!"
Cả quán trà sữa lập tức náo loạn!
Nhìn con mắt lăn lóc trên sàn, Yến Thù và Hách Mẫn chỉ cảm thấy lợm giọng buồn nôn. Không ít người trong quán không nhịn được cũng nôn thốc nôn tháo.
Yến Thanh chớp chớp mắt, nhìn ly trà sữa trên tay mình, lại hút thêm vài ngụm. Đúng là vị không tệ.
E là sau hôm nay quán này dẹp tiệm mất, thôi tranh thủ uống thêm vài hớp. ...
Khi Yến Tu Văn và đội của anh ta đến hiện trường, họ cho giải tán đám đông hiếu kỳ tụ tập trong và ngoài quán. Mấy nhân viên của quán bị đưa sang một bên để lấy lời khai, toàn bộ cửa hàng cũng bị lục soát kỹ càng từ trong ra ngoài.
Tiểu Trương nhìn chằm chằm con mắt dưới sàn, không khỏi rùng mình. Thực ra thì nhãn cầu cũng chẳng có gì ghê gớm, làm nghề này như họ, có nhìn thấy xác chết xong vẫn ăn ngon lành được.
Nhưng cậu không thể chấp nhận việc con mắt lại nằm trong ly trà sữa.
Càng không thể chấp nhận nổi cảnh uống trà sữa gần hết mới phát hiện bên trong có...
Chỉ nghĩ đến cảnh đó thôi đã thấy da đầu tê rần.
Cậu bất giác thấy thương cảm cho nạn nhân đang vừa bị lấy lời khai, vừa run rẩy khóc nức nở kia. Cô gái đó vừa kể lại sự việc, vừa lau nước mắt, lại không nhịn được quay mặt vào tường nôn khan, nôn đến ho sặc sụa, cảm giác như sắp ho ra cả mật.
Tiểu Trương lắc đầu liên tục, cô gái này chắc cả đời không dám uống trà sữa nữa rồi.
Nhưng vừa quay đầu sang hướng khác, cậu lại thấy nhóm ba người cũng đang được lấy lời khai.
Yến Thù và Hách Mẫn sắc mặt không tốt lắm, người đang hỏi họ chính là Yến Tu Văn.
Còn Yến Thanh đứng cạnh hai người họ, tay vẫn cầm ly trà sữa, thỉnh thoảng lại hút vài ngụm, sắp cạn đến nơi rồi.
Tiểu Trương há hốc mồm kinh ngạc, cô Yến này đúng là cô Yến, gặp phải chuyện thế này mà vẫn có thể bình tĩnh uống hết ly trà sữa.
Ánh mắt Yến Tu Văn thoáng nét kinh ngạc, thấy gò má trắng nõn của Yến Thanh khẽ động khi nhai trân châu, anh ta hỏi một câu: "Ngon à?"
Yến Thanh lúc này mới ngước mắt lên nhìn anh, ánh mắt lúng liếng, cô lắc lắc ly trà sữa trong tay khiến hạt trân châu va vào thành ly kêu lộc cộc, giọng có chút trêu chọc: "Thử không?"
Yến Thù và Hách Mẫn đứng cạnh không nói nên lời.
Yến Tu Văn nhìn vào ly trà sữa trong tay cô, rồi đưa tay lấy nó đi, giọng không nóng không lạnh: "Trẻ con đừng uống nhiều chất phụ gia."
Yến Thanh nhướng mày, gọi ai là trẻ con đấy?
Nếu tính tuổi thật, Yến Tu Văn ít nhất phải gọi cô một tiếng bà cố.
Tiểu Trương nhận lấy ly trà sữa Yến Tu Văn đưa qua, ngơ ngác hỏi: "Sếp, sao sếp lại giật trà sữa của con bé thế?"
Ánh mắt của Yến Tu Văn lập tức khiến Tiểu Trương lạnh sống lưng...
Yến Tu Văn: "Đây là vật chứng."
Tiểu Trương: "..." Tôi thấy mặt sếp giống vật chứng thì có.
Vụ việc khách uống trà sữa trân châu trong một quán "hot trend" lại phát hiện ra nguyên một cái tròng mắt người đang gây bão trên mạng. Đủ thứ tin đồn thất thiệt, phiên bản nào cũng có, lan truyền chóng mặt.
Dưới sức ép từ cấp trên, Yến Tu Văn cùng đồng đội phải thức trắng đêm để điều tra vụ án này.
Họ lật tung mọi thứ, từ nhân viên quán trà sữa, đến nhà cung cấp trân châu, rồi lần ra tới tận nhà máy thực phẩm và điều tra cả công nhân ở đó.
Rà soát cả một chuỗi dài như vậy nhưng kết quả vẫn là con số không.
Chỉ có một cái tròng mắt trơ trọi, không thể xác định được danh tính chủ nhân, hoàn toàn không có manh mối nào khác.
Hơn nữa, gần đây cũng chẳng có ai trình báo mất tích, đúng là mò kim đáy bể.