Cao Cẩn lúng túng vì vấn đề này, ấp úng không trả lời được. Ông Húc Hoa thở dài: "Hầy, đây đúng là một kế hoạch xảo quyệt, khiến cho việc phản kích bằng đường chính đáng gần như không thể. Lòng người quá hiểm ác. Trong cuộc đời này, hai chữ bình an là quan trọng nhất. Đặc biệt là những người trẻ tuổi như các cháu, phải biết tự bảo vệ mình, cẩn thận mọi thứ không bao giờ thừa."
Mọi người đều tiếc hận cho Tằng Lỵ, cũng đã mặc định rằng cô ấy phải chịu sự bất công này. Tằng Lỵ đột nhiên cắn môi, đập bàn, nói: "Ai nói cháu không làm gì được ông ta? Cháu cũng có thông tin về ông ta!"
Ánh mắt của đám đông hóng hớt xung quanh lập tức sáng lên, mọi người nhao nhao bảo Tằng Lỵ vạch trần.
"Rốt cuộc là thông tin gì? Nhanh đưa ra đi!"
"Tôi đoán chắc là có bao tiểu tam, loại tổng giám đốc có tiền này chắc chắn nuôi rất nhiều gái."
"Thế thì sao chứ, là vấn đề đạo đức, chúng ta cũng không thể quản. Phải có tin gì to hơn, công bố một cái là hắn táng gia bại sản cơ!"
Tằng Lỵ không để ý đến những tiếng ồn ào xung quanh, cô ấy mở khung chat trò chuyện với bạn thân, tìm kiếm một cái gì đó trong lịch sử trò chuyện.
Cao Cẩn cảm thấy hơi lo lắng cho Tằng Lỵ, bà nắm tay Tằng Lỵ, nhẹ nhàng khuyên: "Cháu à, cháu phải suy nghĩ kỹ, cháu chỉ là một người làm công bình thường, còn hắn là tổng giám đốc của một công ty lớn. Nếu cháu đắc tội với hắn, thì sẽ không dễ chịu đâu."
Tằng Lỵ đẩy tay Cao Cẩn ra, kiên quyết nói: "Tổng giám đốc thì có gì đáng sợ, đã chân trần không sợ mang giày, cháu chỉ là một người làm công, cùng lắm thì chuyển thành phố sống thôi. Dù thế nào, hôm nay cháu phải xử lão già này. Cháu giúp ông ta, mà ông ta còn hại cháu, vậy cũng đừng trách cháu không nể mặt. Cháu cũng không cần tình bạn nhiều năm nữa đâu, hôm nay cháu phải khiến ông ta toi đời!"
Nói xong, Tằng Lỵ đặt màn hình điện thoại trước camera của Bạch Miên, phát trực tiếp nội dung trò chuyện với bạn thân của mình.
Số lượng người xem trực tuyến trong phòng livestream vốn đã có hơn 50. 000, sau khi Tằng Lỵ công bố thông tin, số lượng mắt xem đã ngay lập tức tăng lên hơn 70. 000.
"Không cần phải dùng tên giả, tôi sẽ nói thẳng," Tằng Lỵ nói với tốc độ rất nhanh,"Công ty mà cha bạn tôi sáng lập tên là Phong Thông, chuyên sản xuất nước trái cây Pure Juice. Đúng vậy, chính là nước trái cây Pure Juice mà mọi người đều uống trong dịp Tết, loại nước trái cây quảng cáo là 100% làm từ trái cây tươi, dưới đây tôi sẽ cho các bạn xem quá trình sản xuất ra nó..."
Tằng Lỵ mở một đoạn video mà bạn thân đã gửi cho mình. Trong đoạn ghi hình, một chiếc xe tải chở trái cây đã hơi hư hỏng vào nhà máy, những trái cây này rõ ràng đã bị thối rữa và mốc. Sau khi vào nhà máy, trái cây được đổ vào một cái hồ lớn, xung quanh hồ có các loại côn trùng bay lượn, tưởng tượng cũng nghĩ ra được cảnh giòi trắng bò lúc nhúc.
Công nhân trong nhà máy rõ ràng đã quen với cảnh này, họ vô cảm đổ trái cây hỏng từ hồ vào máy ép lớn, nghiền loạn hết thành nước, ở phía bên kia, nước trái cây đậm đặc chảy vào hồ chứa, sau khi trải qua một số công đoạn nữa, rồi đóng gói tinh xảo, nước trái cây hỏng này sẽ nhanh chóng xuất hiện trên bàn ăn khắp cả nước.
Sau khi phát video xong, Tằng Lỵ lại mở đoạn âm thanh mà bạn thân gửi cho mình...
"Lỵ Lỵ ài, hôm nay mình đi tham quan nhà máy của gia đình, thấy đám côn trùng này tự dưng mắc ói quá, không trách sao từ nhỏ cha tớ không cho tớ uống nước trái cây tự sản xuất, sau này cậu cũng đừng uống nữa nhé!"
Sau khi tiết lộ thông tin, số lượng bình luận trong phòng livestream bỗng nhiên tăng vọt.
[Ôi ôi ôi, nước trái cây tươi ép gì chứ, rõ ràng là nước giòi ép!]
[Không xem nổi nữa, má, tởm quá, tôi out trước đây. ]
[Sao chủ phòng không cảnh báo trước? A a a mắt tôi!]
[Trời ơi, ai hiểu không? Tôi vừa uống nước táo Pure Juice vừa xem live, đúng là hóng drama mà tự dính vào mình. ]
[Gớm quá, tôi phải báo cho cả nhà, đừng mua nước trái cây Pure Juice nữa. ]
[Lần này bạn thân chắc chắn biến thành kẻ thù rồi!!!]