Chương 47: Cô ấy không bị bệnh

Huyền Học Trung Y, Bắt Mạch Đoán Mệnh Livestream

Diêm Hạ Vũ Lạc 08-03-2025 11:25:31

"Đủ kiểu giải thích khiến đầu tôi quay cuồng, tôi cũng không phân biệt được đúng sai, tóm lại chỉ cần còn chút hy vọng, chúng tôi sẽ cố chữa trị cho con gái!" "Chúng tôi đã bán xe bán nhà, đưa con gái đi điều trị nhiều phương pháp, giá không hề rẻ, nhưng hiệu quả thì không ra sao. Chúng tôi đã dốc toàn bộ tài sản, nhưng vẫn chỉ có thể nhìn con gái ngày càng yếu đi, con bé liên tục rụng tóc, ngủ nhiều, ăn uống ngày càng ít, toàn bộ cơ bắp cũng teo lại, đến cuối cùng không thể đứng dậy được. Làm cha thấy vậy, thật sự rất lo lắng!" "Sau khi mất việc, chúng tôi mất đi nguồn thu nhập, tiền tiết kiệm cũng nhanh chóng cạn kiệt. Để tiếp tục chữa trị cho con gái, chúng tôi đành phải livestream bán hàng. Nói thật, tôi thấy làm việc này có chút xấu hổ, nhất là khi bạn bè và đồng nghiệp cũ nhìn thấy, tôi thật sự không biết giấu mặt đi đâu! Nhưng livestream bán hàng kiếm tiền nhanh, đã giúp con gái tôi sống đến bây giờ." Để chứng minh điều này là sự thật, Hà Cảnh lấy điện thoại ra, cho Bạch Miên xem tài khoản của mình, đó là một tài khoản bình thường với 40. 000 người theo dõi, người theo dõi không hoạt động nhiều, gần như không có ai bình luận dưới video. Hà Cảnh tự giễu cười: "Hơi ít ỏi nhỉ, nhưng thường xuyên có những người tốt bụng vào livestream tặng tiền, đều nhờ mọi người thương." Thấy Hà Cảnh bày tài khoản trước camera, Què Ca cảm thấy nghi ngờ, xích lại gần Bạch Miên, thì thầm bên tai cô: "Cẩn thận đấy, có khi người này đang điều hành tài khoản bán thảm*, đến livestream của cô để bán thảm, kéo fan?" *Bán thảm: Giả nghèo giả khổ, đóng vai nạn nhân, tỏ vẻ bị hại, đáng thương để tăng thương cảm của mọi người Mặc dù Hà Cảnh không nghe rõ, nhưng cũng đoán được hai người đang nói gì, ông ấy nổi giận, vỗ bàn đứng dậy lớn tiếng: "Tôi biết hai người đang nghĩ gì về tôi, tôi muốn nói với mọi người, không phải như mọi người tưởng tượng đâu! Mọi người nghĩ chúng tôi muốn livestream hả? Vợ chồng tôi từ bỏ công việc sĩ diện, hàng ngày xuất hiện trên livestream, là vì cái gì? Không phải vì để chữa bệnh cho con gái chúng tôi sao!" "Mọi người yên tâm, tôi đến hôm nay không phải vì fame, cũng không cần sự quyên góp của cư dân mạng! Tôi chỉ muốn nhờ đại sư giúp bắt mạch cho con gái tôi, xem con tôi mắc bệnh gì, còn có cơ hội chữa trị không. Chúng tôi đã tìm bác sĩ nhiều năm, thực sự không muốn tiếp tục trên con đường chữa bệnh dài dằng dặc này nữa!" Ông Húc Hoa bị lời nói này đả động sâu sắc, không khỏi hỏi: "Hà Cảnh, cậu đã tìm bác sĩ nhiều năm, có thử qua Đông y chưa?" Hà Cảnh rõ ràng không còn hy vọng, ông ấy vẫy tay với Ông Húc Hoa: "Cảm ơn ý tốt của ông, nhưng tôi nghĩ không cần đâu. Mấy năm nay, con gái tôi đã xem qua cả Đông y lẫn Tây y, không ai có thể đưa ra kết luận chính xác, chúng tôi đành phải tìm đại sư đoán mệnh." Ông Húc Hoa vẫn không bỏ cuộc: "Không thử sao biết được, thế này đi, để tôi bắt một lần mạch được không? Tôi không thu phí khám đâu!" Nghe thấy không lấy phí, Hà Cảnh không tiếp tục phản đối nữa, Ông Húc Hoa đi đến bên cạnh xe lăn, đặt tay lên cổ tay của Hà Họa Phiến, bắt mạch một hồi. Mọi người giữ im lặng, chờ đợi Ông Húc Hoa phát biểu, nhưng bắt mạch đã lâu, ông vẫn chưa lên tiếng. Bạch Miên đi đến bên cạnh sư phụ, phát hiện sư phụ thường ngày luôn điềm tĩnh, bây giờ hiếm khi lộ vẻ ngạc nhiên, cô nhẹ giọng nhắc nhở: "Sư phụ?" "À," Ông Húc Hoa rút tay lại, do dự nói,"Mạch của đứa trẻ này rất rối loạn, tôi hành nghề nhiều năm, chưa từng thấy mạch nào như thế..." Hà Cảnh không bất ngờ, nhếch môi: "Tôi đã nói rồi, bác sĩ không thể xác định con gái tôi mắc bệnh gì, tôi thấy, chúng ta đừng lãng phí thời gian, trực tiếp để đại sư bắt mạch đi!" Cùng với lời nói của Hà Cảnh, tất cả mọi người đều dõi mắt về phía Bạch Miên, Bạch Miên nắm lấy cổ tay gầy guộc của cô gái, đặt hai ngón tay lên, tập trung lắng nghe mạch đập. Bỗng nhiên, Bạch Miên dùng ánh mắt sắc bén quét qua mọi người, nói lớn: "Cô ấy không bị bệnh."