Chương 49: Hẹn Gặp Ở Huyện Xuân Hòa

Xuyên Thành Nữ Phụ, Ta Luyện Đan Kiếm Tiền Nuôi Con

Đao Dược Bút 13-08-2025 11:56:07

Trong số năm đại tiên môn ở đại lục Trung Nguyên, từ xưa đến nay Quan Tinh Tông là tông môn luôn giữ thái độ trung lập, rất ít khi hỏi đến chuyện đời. Các đệ tử môn hạ đều lấy việc xem sao đoán mệnh làm kế sinh nhai. Môn nhân tuy ít nhưng nhờ tông môn từng tiên đoán chuẩn xác mấy lần xảy ra đại kiếp trong Tu Tiên Giới mà giữ vững địa vị không thể lay chuyển trong chốn tiên môn. Mấy ngày trước, sao trời biến động, lại là lần biến động lớn nhất trong ngàn năm qua khiến chư vị cao tầng Quan Tinh Tông không khỏi kinh động. Chưởng môn cùng chư vị trưởng lão suốt đêm đo lường tính toán, thậm chí còn mời cả các vị tiền bối ẩn cư xuất sơn. Cả tông môn dốc sức tính toán suốt ba ngày ba đêm không ngừng nghỉ, cuối cùng kết quả được một vị trưởng lão mừng rỡ đưa lên cho chưởng môn. "Sao trời báo hiệu một tia sinh cơ, đại kiếp thiên địa tới đây có thể hóa giải! Nếu muốn nắm bắt tia sinh cơ này thì cần phải luyện chế một pháp bảo..."... Ở huyện Khánh Vĩnh, nghe nói hồ yêu Yến Châu đang được cứu chữa tại huyện nha, sau khi tinh thần Tống Ly hồi phục liền đi thăm nàng ấy. Trong phòng mùi thuốc thơm ngào ngạt, muội muội của Yến Châu đã túc trực ở đây suốt một ngày một đêm. Tỷ tỷ nàng ấy cũng là bị tai bay vạ gió, nghe mấy người bình an từ trên Túc Sơn trở về kể rằng vị đại năng nhập vào người tỷ tỷ nàng ấy hận Yêu tộc đến tận xương tủy. Cho dù trong lòng nàng ấy có bất bình thay cho tỷ tỷ mình đến đâu thì cũng chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt. Đây là nghiệp chướng mà Yêu tộc nợ Nhân tộc, sinh ra đã là Yêu tộc, nàng ấy cũng không thể làm gì. Lúc Tống Ly bước vào, nàng ấy đang đút thuốc cho tỷ tỷ. "Tiên sinh..." Ánh mắt Tống Ly nhìn về phía Yến Châu, giọng nói khẽ khàng. Yến Châu đã tỉnh lại, ánh mắt ngơ ngác nhìn Tống Ly. "Thật xin lỗi." Tống Ly thu hồi ánh mắt: "Vừa nãy ta nhận nhầm ngươi thành người khác." Yến Châu im lặng không nói gì, trong lòng tràn ngập bất đắc dĩ. Tống Ly bước đến: "Ta cũng là luyện đan sư, để ta xem giúp ngươi." "Làm phiền đạo trưởng." Yến Châu khẽ gật đầu. Trong lúc bắt mạch cho Yến Châu, Tống Ly phát hiện sau trận chiến ở trên Túc Sơn, kinh mạch bị tắc nghẽn trong người Yến Châu đã được Kỷ tiên sinh làm cho thông suốt, từ nay về sau nàng ấy tu luyện sẽ thuận lợi hơn nhiều, học thuật pháp của Hồ tộc mà Kỷ tiên sinh từng dùng cũng dễ dàng hơn. Sau đó, chuyện của hai tỷ muội hồ yêu có thể giao cho Tiết Trác đang làm việc tại huyện nha huyện Khánh Vĩnh. Khi Phan Nha dẫn theo ba người Tống Ly chuẩn bị rời đi, một bóng người đuổi theo. "Tống đạo hữu, Lục đạo hữu, Tiêu đạo hữu!" Dương Sóc từ xa chạy tới, xem ra sau mấy ngày tĩnh dưỡng, tinh thần hắn đã khá tốt. "Nghe người trong huyện nha nói các ngươi là người của Liên Minh Tán Tu, không ngờ chúng ta lại có duyên như vậy, ta cũng sắp đến huyện Xuân Hòa nương tựa Liên Minh Tán Tu!" Lục Diễn khẽ kinh ngạc: "Ngươi không định vào năm đại tiên môn sao? Có cơ duyên Kỷ tiền bối ban tặng, với tư chất của ngươi hoàn toàn có thể gia nhập năm đại tiên môn mà!" Dương Sóc cười vang: "Nếu là trước kia thì ta sẽ không chút do dự gia nhập tiên môn, nhưng trải qua chuyện lần này, ta đột nhiên nhận ra con đường tu đạo vốn không nên bị ràng buộc, thế giới vô biên này còn rất nhiều địa phương chờ ta đến khám phá, còn biết bao chuyện đời chờ ta trải nghiệm." "Chắc đây chính là hồng trần tiên đạo người đời vẫn nói, làm tán tu tự do cũng tốt, nếu chỉ chăm chăm vào tài nguyên và cơ hội của đại tiên môn thì e rằng bản thân cũng không nhận ra mình đã bỏ lỡ điều gì." "Dương đạo hữu lý giải thật sâu sắc, quả nhiên tâm ý ta với ngươi như một!" Lục Diễn cười: "Vậy chúng ta hẹn gặp ở huyện Xuân Hòa!" "Gặp lại ở huyện Xuân Hòa." "Gặp lại ở huyện Xuân Hòa." "Gặp lại ở huyện Xuân Hòa."... Đến phủ quận trưởng nhận lấy linh thạch và Thiên Linh Quả, trên đường trở về, trong xe ngựa, Lục Diễn thò đầu nhìn bản đồ Tống Ly đang cầm trong tay. "Đây là bản đồ Kinh sư mà, ngươi xem cái này làm gì?" Lần này chưa đợi Tống Ly trả lời, Tiêu Vân Hàn ngồi ở bên cạnh đã lên tiếng. "Bia Trường Sinh Kỷ Sư." "Đúng rồi! Bia Trường Sinh Kỷ Sư là ở Kinh sư mà, nhắc tới cái này thì lúc nhỏ ta cũng thường đi bái đấy!" Lục Diễn vỗ đầu, nhớ ra rồi. Ánh mắt Tống Ly nhìn sang: "Nhà ngươi ở Kinh sư à?" "A, đúng..." Ánh mắt Lục Diễn đảo quanh, tổng bộ Thương hội Nguyên Bảo đóng ở Kinh sư, hắn vừa nãy nói chuyện hấp tấp quá nên quên mất điều này. "Vậy thì tốt rồi, ta định sau khi Trúc Cơ sẽ đến Kinh sư tế bái, tiện thể đến nhà ngươi thăm Lục Ngọc đạo hữu, xem bệnh tình của hắn thế nào rồi." Tống Ly nói tiếp. Lục Diễn cảm thấy trán mình toát mồ hôi. "Hay là thôi đi, nhà ta vừa nhỏ vừa cũ, lại nằm ở vùng ngoại ô hẻo lánh, chỉ sợ không thể chiêu đãi các ngươi chu đáo được..." Không cần Tống Ly đáp lời, Tiêu Vân Hàn nhìn thấy bộ dạng này của hắn, lạnh lùng mở miệng: "Nói dối." Mồ hôi Lục Diễn càng chảy nhiều hơn. Vì sao hắn phải che giấu thân phận? Bởi vì từ nhỏ đến lớn bên cạnh hắn có rất nhiều bằng hữu, nhưng đều là bởi vì tiền mới nịnh bợ hắn. Hiện giờ hắn khó khăn lắm mới bằng thực lực của mình kết giao được hai bằng hữu tốt, hắn không muốn tình cảm này vì tiền tài mà bị biến chất. Đặc biệt là Tiêu Vân Hàn, mượn lời Tinh Vũ đạo nhân, tên này đã vì thanh kiếm của hắn mà trở thành chó săn linh thạch. Nếu bọn họ biết hắn là Nhị công tử của Thương hội Nguyên Bảo, chắc chắn thằng nhãi này là người đầu tiên biến chất! Hiện tại, ánh mắt Tống Ly làm Lục Diễn rất khó chịu, hắn quyết định to gan phản bác nàng. "Tống Ly, ngươi quan tâm đến ca ca ta như vậy không phải là muốn làm tẩu tử của ta đấy chứ?" Tống Ly bình tĩnh lật sách: "Sao hả, nhà ngươi cần ta gả đến để xung hỉ sao?" Lục Diễn câm nín, hiệp này hắn thua thảm hại. Phan Nha nhìn Lục Diễn, vẻ mặt hoàn toàn là cười trên nỗi đau của người khác. Ngớ người rồi chứ, chính ngươi chủ động trêu chọc nàng đấy. Lục Diễn lập tức chuyển hướng tấn công, hai tay ôm trước ngực: "Phan ca, ngươi còn cười nữa à? Chúng ta bị bắt đến thư viện Thiên Ẩn, thế mà ngươi không tìm chúng ta, lại không nghĩ đến việc cầu viện, tình thế của chúng ta rất nguy cấp đấy!" "Cầu viện cái gì, ta dẫn các ngươi đi ra ngoài là để rèn luyện, nếu đi vài bước lại phải cầu viện thì hóa ra tiểu tử ngươi còn chưa cai sữa sao?" Phan Nha lười biếng trả lời. Lục Diễn lại thua một hiệp nữa. ... Trở lại huyện Xuân Hòa, ba người báo cáo tình hình rèn luyện với Tinh Vũ đạo nhân xong liền bị Phan Nha sai đến Ngũ Vị Các làm việc. Vừa vào cửa, bước chân Tống Ly không tự chủ được mà lùi lại. Nàng không nhìn nhầm, trên cửa Ngũ Vị Các có thêm một tấm bảng. "Kiện Vị Tiêu Thực Đan là đan dược cấp hai thượng phẩm, được Thương hội Nguyên Bảo chứng nhận." Bên cạnh tấm bảng là giấy chứng nhận của Thương hội Nguyên Bảo. Cho dù là Tống Ly thì giờ phút này cũng không hiểu đầu cua tai nheo ra sao. Sau khi đi vào hỏi chuyện một tiểu nhị, nàng mới biết được nữ nhi của tông chủ Trường Minh Tông và đệ tử mới của tông chủ vì chuyện Kiện Vị Tiêu Thực Đan mà đến Ngũ Vị Các. Nghe xong, khóe miệng Tống Ly giật giật. Nữ nhi tông chủ là Cừu Linh, nàng có ấn tượng. Trong nguyên tác, đây chính là tên ngốc đã chắp tay nhường vị trí tông chủ cho nữ chính. Còn đệ tử mới của tông chủ, nàng càng có ấn tượng hơn. Kia chẳng phải chính là nữ chính Từ Diệu Nghiên trong nguyên tác đó sao? Chắc hẳn Cừu Linh cũng không thể ngờ rằng theo nguyên tác, Từ Diệu Nghiên trở thành tông chủ Trường Minh Tông chưa được mấy ngày, Trường Minh Tông đã bị nam chính tiêu diệt. Ai bảo đây là truyện tu tiên cường thủ hào đoạt, ngược luyến tình thâm, truy thê hỏa táng tràng chứ... Tống Ly cũng không hề tức giận vì Cừu Linh bôi nhọ Kiện Vị Tiêu Thực Đan của mình. Có người bình thường nào mà lại so đo với kẻ ngốc đâu?