"Chắc chắn bác bị bệnh Alzheimer nên nghe nhầm rồi, trời cao và nhật nguyệt có thể chứng giám tình cảm của tôi với anh ấy, các bác nhìn bộ dáng vẻ thành thật của tôi giống lừa đảo lắm sao?"
"Tôi học ít, chưa tốt nghiệp tiểu học cũng không học thêm, học không nhiều, cho nên sẽ không gạt người, chỉ biết nói thật."
Nói xong, hắn giống như sợ bọn họ không tin, móc một xấp tiền giấy đỏ rực từ trong túi áo, nhét qua.
Có mấy ngàn đại dương.
"Thằng bé này! Sao bây giờ cháu mới đến chứ!"
Bác trai vốn còn muốn đuổi người bỗng giàn giụa nước mắt, kích động nắm lấy tay Tô Viễn, nói: "Cháu tới muộn quá, cũng không thể nhìn mặt cháu trai bác lần cuối, còn ngẩn người làm gì? Mau lên, mau đi vào thắp nén nhang, tiễn nó một đoạn đường cuối cùng."
Chờ ông bác thu tay về, tiền trong tay Tô Viễn cũng không còn.
Tô Viễn: "Chỉ biết nín lặng !"
Không biết có phải ảo giác hay không, khi vừa tiến vào, hắn cảm giác nhiệt độ lập tức giảm xuống, có loại khí tức âm lãnh bao phủ toàn thân, làm cho người hắn không được thoải mái.
Gần như theo bản năng, quỷ nhãn Tô Viễn nhìn chằm chằm di ảnh trên Linh Đường.
Nếu cốt truyện không sai thì đó là một quỷ sai .
Một chàng trai trẻ đẹp trai.
Về phần cái xác nằm bên trong quan tài là Phùng Tuyền cướp quan tài của người ta.
Hiện tại giữa Phùng Tuyền, quỷ sai và quỷ sai đang thai nghén trong quan tài như duy trì một sự cân bằng vi diệu, đây chính là cơ hội tốt nhất của Tô Viễn.
Thanh niên đẹp trai trong di ảnh hơi mỉm cười, tựa hồ đang nhìn chằm chằm bạn, tuy rằng hôm nay có vẻ như sóng yên biển lặng, nhưng Tô Viễn vẫn cảm giác trong lòng tê dại, lông tơ dựng hết lên.
Vô hình trung, giống như có thứ khủng bố đang nhìn trộm.
Chuyện không nên chậm trễ, không nên ở lại đây lâu.
"Hệ thống, đánh dấu cho tôi."
Hệ thống đã đánh dấu thành công, đạt được: Quỷ y.
Quỷ y?
Có giống như quỷ thọ y không?
Tô Viễn biết trong nguyên tác có người nhận được một bộ quỷ thọ y như vậy, bộ y phục kia có thể dùng để tránh né đòn tấn công của lệ quỷ, nghiêm khắc mà nói đó là một món vật phẩm linh dị.
Giống như quỷ dây thừng, nếu sử dụng quỷ thọ y lâu sẽ thật sự trở thành quỷ.
Tô Viễn không biết những quỷ tử mình đánh dấu được có giống như quỷ thọ y không, mình ký được quỷ tử có phải cùng quỷ thọ y tương tự hay không, nhưng hình như cũng chưa từng nói chỉ có một bộ quỷ y.
Chẳng qua khi Tô Viễn cúi đầu nhìn quần áo trên người mình, lại không khỏi ngây ngẩn cả người.
Bởi vì anh ta không thấy bộ quỷ y đó.
Căn cứ vào quy luật đánh dấu mà hắn phỏng đoán, nếu như đánh dấu được mảnh ghép linh dị, ví dụ như tứ chi của lệ quỷ sẽ trực tiếp thay thế một bộ vị nào đó trên thân thể hắn.
Nếu như là vật phẩm, cũng sẽ xuất hiện ở vị trí tương ứng, như chuông quỷ và nến quỷ lập tức xuất hiện trong tay.
Tương tự như vậy, quỷ y cũng thế.
Nhưng Tô Viễn cũng không có cảm nhận được quỷ y trong tay, như vậy rất có thể là trực tiếp mặc ở trên người mình.
Nhưng khi hắn kiểm tra bản thân, lại không có phát hiện quỷ y, lúc này hắn không khỏi hơi ngạc nhiên.
"Chuyện gì đang xảy ra vậy? Chẳng lẽ là hệ thống xuất hiện lỗi? Hỏng rồi sao?"
Nghĩ đến đây, Tô Viễn không khỏi có chút hoảng hốt.
Hệ thống là vật liên quan mật thiết đến sinh mạng của hắn trong thế giới linh dị này, mong đừng có chuyện gì.
Tô Viễn vận dụng linh dị năng lực của quỷ y theo bản năng, nhất thời có một luồng khí âm lãnh lạ xuất hiện rồi khuếch tán ra.
Hắn đứng ở trong Linh Đường, nhưng giờ phút này người ta cảm giác hắn giống một con quỷ.
Linh dị của quỷ y có hiệu lực, cũng không phải là hệ thống xảy ra sai sót, nó thật sự tồn tại.
Trong mắt Tô Viễn hiện lên một tia kinh ngạc, dường như đây là một bộ quỷ y cực kỳ đặc biệt, không thể nào dùng cách bình thường dò xét, ngay cả quỷ nhãn của hắn cũng không thể nhận ra sự tồn tại của nó.
Đây là một bộ quỷ y đẳng cấp linh dị rất cao.
Đáng tiếc Tô Viễn lại không có phát hiện, lúc hắn kiểm tra không thấy quỷ y, đột nhiên đôi mắt của chàng trai trên di ảnh giật giật, quỷ dị nhìn hắn.
Nếu đã xác định được quỷ y tồn tại, Tô Viễn dự định rời đi.
Thôn Hoàng Cương cũng không phải là nơi có thể ở lâu, nơi này là quỷ vực của quỷ sai, chỉ sợ ở lâu sẽ xảy ra biến cố.
Hơn nữa hắn luôn cảm thấy quỷ sai như đang nhìn mình, có vẻ không có ý tốt.
Hơn nữa Phùng Tuyền còn ở chỗ này, anh ta nằm ở trong quỷ quan, anh ta cũng có thể khống chế chút thay đổi của quỷ vực.
Nói không chừng từ khi hắn tiến vào thôn Hoàng Cương, anh ta đã biết, chẳng qua là nằm trong quan tài lén lút quan sát hắn.