"Nhanh vậy đã gọi cho tôi?" Chẳng lẽ cậu lại bị cuốn vào sự kiện linh dị?
"Không, à... nói như vậy cũng không sai."
Dương Gian đáp.
"Gần đây tôi liên thủ cùng những ngự quỷ giả khác bắt một con lệ quỷ, chuẩn bị bán nó để đổi chút tiền.
Ôi, bắt được lệ quỷ?
Tô Viễn ngẩn người, rồi nhanh chóng phản ứng lại, dựa theo diễn biến của kịch bản, anh ta đã bắt được quỷ ảnh không đầu trong trung tâm thương mại đúng chứ?
"Ồ, chúc mừng cậu nhé", Tô Viễn chân thành chúc mừng, hắn có cảm giác vui vẻ khi đùi lớn nhà mình mới trưởng thành,"Cậu trở thành một ngự quỷ giả thành thục rồi, đã học được cách tự bắt lệ quỷ rồi."
"Cậu chuẩn bị bán nó? Bây giờ giá thị trường của lệ quỷ khá đắt giá, cậu phát tài rồi!"
Những lời này của Dương Gian ngược lại giúp đánh thức Tô Viễn, hắn hoàn toàn có thể bắt một con lệ quỷ cấp bậc khủng bố không cao để đi bán!
Bất kể là trong nước hay nước ngoài, có không ít tổ chức nghiên cứu lệ quỷ đều thu mua.
Dương Gian cũng không phủ nhận mấy lời Tô Viễn nói.
"Đúng vậy, tôi định bán nó, nhưng tôi không tin mấy ngự quỷ giả kia, cho nên muốn hỏi xem anh chỗ nào phù hợp không."
Thì ra là như thế, Tô Viễn nhất thời hiểu được, Dương Gian có tính cảnh giác tương đối cao, nhất là sau khi trở thành ngự quỷ giả. Có lẽ bởi vì anh ta không dễ dàng tin tưởng người khác, cũng không đặt hy vọng ký thác vào người khác, vậy nên mới có thể lần lượt sống sót trong sự kiện linh dị nguy hiểm mà đáng sợ.
Bao gồm cả đối xử với hắn cũng thế, cho tới bây giờ Dương Gian chưa từng tin tưởng, chẳng qua là nể mặt hắn cũng không có ác ý, hơn nữa vẫn lấy thái độ bình đẳng trao đổi, nếu không anh ta cũng sẽ không đồng ý đề nghị kết đồng minh.
Giữa hai người đều không tin tưởng lẫn nhau, nếu có cũng chỉ là quan hệ lợi ích, Tô Viễn hiểu được điểm này nên bản thân hắn cũng không có ác ý với Dương Gian, cùng lắm là tương đương với đầu tư trước mà thôi, hắn vẫn rất vui vẻ trợ giúp nhân vật chính trưởng thành trong phạm vi khả năng của mình.
Dù sao thì lợi vẫn nhiều hơn hại.
Mà với Dương Gian, tốt xấu gì anh ta cũng đã tiếp xúc với Tô Viễn nên độ tin cậy chắc chắn cao hơn Nghiêm Lực.
Nghĩ thông suốt điểm này, Tô Viễn lập tức trả lời: "Có, thế nào, cậu cần kênh buôn bán của tôi?"
Đương nhiên hắn biết Dương Gian không bán được quỷ ảnh không đầu, chờ đến thôn Hoàng Cương còn cần nó, nhưng chuyện này cũng không cản trở Tô Viễn đáp ứng.
Chỉ cần kéo dài thời gian rồi đợi cốt truyện phát triển.
Nếu như không sai sót, Nghiêm Lực sẽ sớm trở thành mục tiêu theo dõi do tin tức bị rò rỉ, cho nên liên lụy đến Dương Gian, rất nhanh sẽ bởi vì tin tức bị rò rỉ mà bị theo dõi, thế cho nên liên lụy đến Dương Gian, mà nguyên nhân là quỷ không đầu.
Dưới tiền đề nhận được trăm phần trăm lợi nhuận, bất cứ ai cũng sẽ mạo hiểm, huống hồ là một con lệ quỷ đã bị bắt giữ, cho nên bị theo dõi cũng không kỳ quái.
Hậu quả là Dương Gian và người của câu lạc bộ phải chịu cùng.
Tô Viễn cũng không lo lắng Dương Gian sẽ xảy ra chuyện, với năng lực quỷ vực, Dương Gian trong giai đoạn đầu có thể nói là bẩm sinh bất khả chiến bại.
Phải biết rằng, quỷ vực ở giai đoạn đầu của nguyên tác được ca ngợi là năng lực vô giải, chỉ là sau đó theo cấp bậc sự kiện linh dị tăng lên, lúc này mới dần dần trở nên bình thường.
"Tôi có thể tung tin tức giúp cậu, nhưng cậu phải biết rằng, dù sao chúng ta cũng là đồng minh, cho nên mọi việc đều phải dựa theo quy luật, nếu như cậu thật sự quyết định muốn theo con đường của tôi, vậy tôi phải thu một khoản hoa hồng nhất định."
Tô Viễn nói.
Nghe hắn nói như vậy, Dương Gian lộ ra thần sắc thoải mái, nếu Như Tô Viễn trực tiếp đồng ý, anh ta sẽ hoài nghi đối phương có ý đồ xấu gì hay không.
"Không thành vấn đề, tôi sẽ không thiếu anh đồng nào."
"Vậy thì tốt rồi, cậu chờ tin tức của tôi."
Sau khi đạt được sự đồng thuận, hai người cúp máy, Tô Viễn không khỏi nở nụ cười.
Kế tiếp, hẳn là Dương Gian muốn đi thôn Hoàng Cương, chẳng qua khi hồi tưởng lại quỷ sai trong thôn Hoàng Cương, đến giờ Tô Viễn vẫn còn cảm thấy sợ hãi.
Buổi tối, điện thoại trong phòng ngủ vang lên đúng giờ hẹn.
Các bạn cùng phòng đều đã đến địa điểm giao lưu, đó là một nhà hàng, họ chuẩn bị ăn cơm trước rồi làm quen trước một chút, sau đó lại đến quán bar quẩy.
Đương nhiên, đây là Sử Tiến làm chủ, Tô Viễn từ chối rất nhiều lần, nhưng thật sự là từ chối không xong, hơn nữa trước mắt mới thôi cũng không có chuyện gì khác, đơn giản cũng đi.
Bởi vì khoảng cách cũng không xa, cũng không cần sử dụng quỷ vực nên Tô Viễn dứt khoát bắt xe, đi đến địa điểm định vị trên bản đồ.