Chương 81: Nếu như Hàn Phi còn sống, sẽ mang đến cho Đại Tần thay đổi như thế nào!

Đại Tần: Từ Chiến Trường Bắt Đầu Nhặt Thuộc Tính

Vô Lượng 666 16-01-2025 20:25:26

"Ngươi đã biết Tần Vương muốn ta sống sót đến Hàm Dương, chẳng lẽ không sợ ta đem những lời ngươi uy hiếp ta nói cho Tần Vương biết?" Hàn Phi vừa ăn, vừa hàm chứa phẫn nộ nhìn Triệu Phong. "Cứ tự nhiên, đi cáo trạng đi." Triệu Phong liếc mắt nhìn, tức giận nói. Hàn Phi này đúng là bị hắn chọc giận rồi, còn dám đi mách lẻo. Thật coi như trẻ con chơi đồ hàng sao. Nhìn bộ dạng không thèm để ý của Triệu Phong, Hàn Phi cũng chỉ có thể tiếp tục mắng: "Ngươi đúng là đồ thô bỉ." "Đa tạ đã khen." "Ta chính là hạng người thô bỉ." "Nói cho ngươi biết một chuyện." "Phụ tử Thượng tướng quân nước Hàn các ngươi là do ta giết, Hàn Đô là do ta công phá, tên Hàn Vương tham sống sợ chết kia của các ngươi cũng là do ta bắt giữ." "Thế nào?" "Công lao của kẻ thô bỉ này cũng không nhỏ chứ?" Triệu Phong cười híp mắt nói. Rõ ràng là muốn chọc tức Hàn Phi. Tập hợp đại thành Pháp gia. Thì sao? Triệu Phong nhớ rất rõ một câu, tú tài gặp binh lính, có lý cũng nói không rõ. Hiện tại hắn chính là binh lính. Hàn Phi chỉ là một tú tài. Hắn áp giải còn dám làm loạn tuyệt thực, phản rồi. "Thì ra là ngươi!" Nghe Triệu Phong kể lại những chuyện này, Hàn Phi càng kinh hãi trợn to hai mắt. Cái chết của phụ tử Bạo Diên. Chết trong tay một tên lính hậu cần của Đại Tần, tin tức này hắn đã từng nghe qua. Lúc thành bị phá, ai là người phá thành, hắn không biết. Hàn Vương bị bắt, hắn cũng không biết là ai. Nhưng Hàn Phi vạn vạn lần không ngờ rằng, người làm tất cả những việc này lại chính là một người. Triệu Phong thản nhiên cười, không đáp lời. "Thôi được rồi." "Ta cũng lười nói nhảm với ngươi." "Đợi đưa ngươi đến biên cảnh, ngươi muốn sống hay chết ta cũng lười quản, bất quá mấy ngày này ta sẽ đích thân giám sát ngươi ăn uống." "Dám không ăn ta liền nhét vào." Triệu Phong cũng lười nói chuyện với Hàn Phi, đứng dậy, chậm rãi rời đi. Chỉ cần Hàn Phi không tuyệt thực, không chết trên đường mình áp giải, vậy mục đích của Triệu Phong đã đạt được. Còn về việc chiêu mộ Hàn Phi về dưới trướng? Làm sao có thể? Người ta vốn là đường đường Hàn Vương tộc công tử, quyền cao chức trọng, tại chư quốc trong thiên hạ cũng có uy danh lớn, tùy tiện đi đến quốc gia nào cũng được ủy thác trọng trách, có thể đứng hàng Cửu khanh, đây chính là năng lực của hắn. Cũng chính vì vậy. Tần Vương Doanh Chính cũng đều đối với Hàn Phi phi thường coi trọng, cũng chính bởi vì năng lực của hắn bất phàm, mà Tần quốc thiếu hụt chính là loại năng thần này. Nếu Triệu Phong mở miệng chiêu mộ Hàn Phi, chỉ sợ vế sau đều sẽ cho rằng Triệu Phong là đầu óc có bệnh. Ở tầng cấp nào làm chuyện nấy, Triệu Phong rõ ràng. "Tần quốc thật sự là có vô số nhân tài tuấn kiệt xuất hiện." "Lại có nhân kiệt như vậy." Hàn Phi ngưng mắt nhìn bóng dáng Triệu Phong, trong lòng có một loại rung động. Nhưng sau đó. Hàn Phi lại lâm vào một loại tự mình hoài nghi trầm tư. "Một cái thiên hạ này là chư quốc cắt cứ, chiến loạn vô tận tốt, vẫn là Thần Châu nhất thống, Hoa Hạ ngưng nhất tốt?" Một câu nói này. Lần nữa tại Hàn Phi trong óc quanh quẩn. "Hoa Hạ ngưng nhất, Thần Châu nhất thống." "Thần Châu không còn chiến loạn, ta Hoa Hạ tộc quần ngưng nhất." "Thật sự có thể sao?" "Tần quốc, thật sự có thể làm được sao?" "Nếu thật sự đến một ngày kia, vậy Thần Châu đại địa lại sẽ biến thành một phen cảnh tượng như thế nào?" "Chân chính tận mắt thấy một ngày kia, có lẽ, cũng là khác biệt có hùng tráng một màn đi." Hàn Phi trong lòng thầm nghĩ, không thể nghi ngờ, những lời kia của Triệu Phong cũng xung kích đến hắn. Có lẽ. Người này cũng thấp kém. Lúc đầu người người quan tâm hắn chết sống, hắn muốn một mực gồng xuống, giả vờ. Có thể có người biểu hiện hờ hững, ngược lại là đối với hắn xung kích càng lớn, để cho hắn có chút luống cuống. Thời gian rất nhanh! Bốn ngày thời gian. So Triệu Phong dự đoán còn sớm hơn một ngày thời gian, đến Vương Tiễn trú đóng đóng quân chỗ, cũng là nguyên bản Tần Hàn biên cảnh, chẳng qua hiện tại đã không có biên cảnh phân chia, bây giờ Hàn quốc đã diệt, cương vực cũng trở thành Đại Tần cương thổ. Triệu Phong dẫn thuộc hạ đi tới trước đại doanh. Một viên Quân Hầu đang trực lập tức tiến lên đón. "Quân lệnh." Quân Hầu lớn tiếng quát. Triệu Phong lập tức lấy từ trong ngực ra quân lệnh của Lý Đằng, đưa cho viên Quân Hầu trước mặt. Điều động binh mã, đều cần có quân lệnh. Dù sao lúc này vẫn đang trong thời chiến, nếu có địch nhân giả mạo, đây chính là đại kỵ, bởi vậy quân lệnh viết tay chính là bằng chứng. Lúc này nếu Triệu Phong không có bằng chứng, chắc chắn sẽ có một đám binh sĩ tinh nhuệ trực tiếp lao ra chém giết. Quân Hầu nhận lấy quân lệnh, mở ra xem. Nhìn thấy ấn ký của tướng quân và mệnh lệnh bên trên. Lập tức hướng Triệu Phong cung kính cúi người: "Thì ra là phụng mệnh áp giải Hàn Bách Quan." "Những tù nhân này giao trực tiếp cho các ngươi, hay thế nào?" Triệu Phong chỉ vào xe tù phía sau hỏi. "Giao trực tiếp cho thuộc hạ là được." Quân Hầu mỉm cười, phất tay. "Chúng binh sĩ nghe lệnh, tiếp quản xe tù, đem tất cả tù nhân đưa vào quân doanh giam giữ." Quân Hầu lớn tiếng ra lệnh. "Tuân lệnh." Binh sĩ phía sau Quân Hầu nối đuôi nhau tiến lên, bắt đầu tiếp quản. "Triệu Đô Úy." "Ngươi hãy để huynh đệ tạm thời nghỉ ngơi ở ngoài quân doanh, thức ăn thuộc hạ sẽ phái người vào trong chuẩn bị, sau đó sẽ mang ra cho chư vị huynh đệ." Quân Hầu lại nói. "Làm phiền rồi." Triệu Phong gật đầu. "Đúng rồi." "Triệu Đô Úy." "Vương tướng quân có dặn dò, sau khi ngươi áp giải tù nhân tới, lập tức vào trong quân doanh yết kiến Thượng tướng quân." Quân Hầu lại nói. "Được." Triệu Phong gật đầu. Việc Lý Đằng chỉ đích danh mình tới áp giải tù nhân, hiển nhiên là Vương Tiễn đã cố ý dặn dò. "Vừa hay, lần này cũng có thể đề xuất với Vương Tiễn chuyện ta muốn cưới con gái của hắn." "Có lẽ sẽ gặp phải rất nhiều trở ngại, nhưng không thể không làm." Nhìn quân doanh trước mắt, Triệu Phong thầm nghĩ. Nếu như không có chuyện gì xảy ra với Vương Yên, Triệu Phong tự nhiên sẽ không làm gì, nhưng đã xảy ra rồi, hơn nữa cũng đã có tình nghĩa phu thê, Triệu Phong không thể không làm. Nếu như bởi vì sợ hãi mà không dám đối mặt, vậy Triệu Phong thật uổng danh nam nhi. Một khi đã làm, Triệu Phong tuyệt đối sẽ không phủ nhận, cũng sẽ không xách quần lên rồi không nhận nợ. Hắn không phải là hạng người bạc tình bạc nghĩa. Giờ khắc này. Từng chiếc xe tù hướng về phía quân doanh mà đi. Tất cả đều được Duệ sĩ hộ tống nghiêm ngặt. Khi xe tù giam giữ Hàn Phi đi qua, Triệu Phong lập tức cảm nhận được ánh mắt cổ quái của Hàn Phi. Triệu Phong khẽ cười, tiến lên trước. "Hiện tại ta đã đưa ngươi đến nơi." "Về sau ngươi muốn tuyệt thực hay tự sát gì đó đều không liên quan tới ta." "Hi vọng sau này còn có thể gặp lại ngươi." Triệu Phong mang theo vài phần ngữ khí trêu tức nói. "Ngươi yên tâm, ngươi chết rồi ta vẫn sẽ sống tốt." Hàn Phi trừng mắt nhìn Triệu Phong, tức giận đáp lại. Bất quá nhìn bộ dạng này của hắn căn bản không có tức giận, nhìn về phía ánh mắt của Triệu Phong ngược lại có vài phần thiện ý, giống như nhìn tri kỷ. Mấy ngày nay. Triệu Phong không có việc gì liền tới kích thích Hàn Phi, cũng khiến Hàn Phi thay đổi chủ ý muốn tự sát. Có lẽ. Cũng là trong lòng Triệu Phong có chỗ suy nghĩ. Nếu như vị tập đại thành giả Pháp gia được ghi lại trong lịch sử này có thể sống sót, sẽ mang đến cho Đại Tần này thay đổi như thế nào. Hoặc có lẽ. Trong lòng Triệu Phong có ý nghĩ của riêng mình, không đành lòng để Hàn Phi chết đi. ...