Tô Hạ thử hái, hệ thống cũng vẫn chấp nhận.
Lúc này Tô Hạ liền vội vàng hái.
Cỏ xa tiền, ngải, kim ngân, hoàng liên... Chưa bao lâu sau, Tô Hạ đã tìm được hơn hai mươi loại dược liệu...
Nhưng mới ngắt được nhiêu đó mà trời đã sắp tối rồi.
Vì thể lực không tốt nên lúc quay về Tô Hạ vẫn không phải mang vác gì hết, hoàn toàn do Tô Lỗi mang giúp cô.
Nhưng mà, Tô Hạ cứ luôn cảm thấy, anh họ vừa rồi còn khen mình lên xuống lúc này trong ánh mắt dường như để lộ ra chút khinh bỉ-Ui ui! Anh cả có hơi quá đáng rồi đó!
Tô Lỗi vốn định rủ cô tới nhà bác cả ăn cơm, nhưng Tô Hạ liền từ chối, cuối cùng vẫn là được Tô Lỗi tiễn đến tận cửa nhà.
Căn nhà bằng đất lạnh lạnh lẽo lẽo, Tô Lỗi vừa nhìn liền cảm thấy nơi này không thích hợp để cho một cô gái ở chút nào.
"Hay là em cứ về nhà ở đi? Trong nhà vẫn còn phòng trống, em ở chỗ này lạnh lẽo như vậy không an toàn chút nào." Tô Lỗi nói.
Tô Hạ khoát tay: "Đều là người trong thôn có gì mà không an toàn chứ! Em còn phải đem dược liệu trồng ở sân, sửa sang lại nhà một chút!"
Tô Lỗi nhìn chiếc giỏ không có bao nhiêu thảo dược kia, trầm mặc một lúc rồi nói: "Ngày mai anh sẽ dắt Đại Hắc qua trông chừng giúp em."
Ánh mắt Tô Hạ sáng lên, việc này đương nhiên là được rồi!
Nhà bác cả Tô có nuôi hai con chó, Đại Hắc và Đại Hoàng.
Chó được người nuôi trên núi, đều là chó giỏi giữ nhà! Tô Hạ cũng rất thân quen với Đại Hắc cùng Đại Hoàng, hoàn toàn không bị sợ chúng.
Bận rộn cả buổi chiều, bụng của Tô Hạ cũng đói rồi.
Vặt được hai quả cà chua ở bên ngoài vườn, làm một đĩa trứng sốt cà chua. Mới ăn được một nửa đã thấy anh cả dắt Đại Hắc tới.
"Vừa cho nó ăn xong rồi, anh nhốt nó trong sân, ngày mai em dậy nhớ thả cho nó chạy về nhà nhé." Tô Lỗi sờ đầu Đại Hắc, rồi nhanh chóng quay về.
Đại Hắc dường như cũng ý thức được nhiệm vụ mà mình mới được giao, nhu thuận ghé vào cửa hiên.
Ăn xong trứng sốt cà chua rồi, Tô Hạ mới cẩn thận xem xét hệ thống.
[Tìm dược liệu] Nhiệm vụ đã hoàn thành được 23/100.
Ừm... dựa vào tốc độ này, nếu vẫn thuận lợi thì có thể khoảng bốn năm ngày là hoàn thành rồi.
Chỉ sợ thảo dược bình thường quanh núi đã tìm được hết rồi, hệ thống không chấp nhận thảo dược đã nhặt rồi, đến lúc đó sẽ phải đi vào núi sâu bên trong.
Tô Hạ suy nghĩ, có phải nên luyện ngũ cầm hí đang bị để sang một bên không? Nếu không về sau hoàn thành nhiệm vụ hệ thống giao rồi sẽ không được thuận tiện cho lắm!
Cứ tự hỏi như vậy, Tô Hạ lại đọc qua "cương mục bản thảo", sau đó rửa mặt rồi lâm vào mộng đẹp. ...
Sáng sớm hôm sau.
Sau khi Tô Hạ rời giường rồi, nhớ ra còn phải thả Đại Hắc về nữa.
Nhưng vừa mới mở cửa ra, liền phát hiện bên ngoài có vài người đứng ngoài cửa, Tô Hạ không khỏi hoảng sợ.
Lại nhìn qua lần nữa.
Đây không phải là chị Tiền hôm qua cô gặp sao?
Người đến là chị Tiền, phía sau còn có một bác trai và bác gái.