Chương 48 - Chương 48

Làm Ổ Tại Sơn Thôn Làm Thần Y

Ngư Diệu Thanh 23-11-2024 05:32:58

Nghĩ đến đấy, Khương Vân Vân liền tiến đến gần, hỏi mấy nữ y tá kia: "Mọi người đang nói chuyện gì vậy?" Khương Vân Vân làm việc ở đây sớm hơn bọn họ mấy năm nên mấy nữ y tá kia đều chào: "Chị Vân Vân." Lúc này nghe được Khương Vân Vân hỏi như vậy, mấy y tá liền đồng loạt trả lời cho cô ấy nghe hết một lượt, Khương Vân Vân mới biết gần đây mấy y tá đều truyền miệng nhau dùng một phương thuốc giúp mọc tóc, vô cùng hiệu quả! Khương Vân Vân nghe thấy vô cùng thần kỳ, nhưng cũng rất hoài nghi: "Thật hay giả vậy?" Người làm trong bệnh viện như cô ấy đều hiểu được phương thuốc được coi là "bí truyền" có hiệu quả đến mức nào. "Đương nhiên là thật rồi!" Mấy y tá liền mở một diễn đàn trao đổi lên cho Khương Vân Vân xem: "Chị Vân Vân nhìn đi, còn có cả ảnh chụp nữa nè!" Ảnh chụp không hiện rõ ra mặt Tô Lâm nhưng thay đổi trên tóc chị ấy lại khá rõ ràng. Nữ y tá kia nói tiếp: "Nhưng nghe nói phương thuốc hiện tại mà Tô Lâm dùng lại hiệu quả hơn. Quán thuốc của chú ba Tô Lâm có điều chế dầu gội đầu giúp mọc tóc, đều là thuốc Đông y tinh khiết, chăm chỉ sử dụng cũng sẽ có hiệu quả!" "Đúng vậy đúng vậy! Tôi cũng đã hỏi địa chỉ rồi, rảnh sẽ đến mua hai bình để dùng thử!" Khương Vân Vân nghe vậy thì tâm liền động. Cô ấy liền nhớ rõ địa chỉ. Đợi đến thứ bảy, sáng sớm liền lái xe đến thị trấn Vân Thủy, tìm được quán thuốc như lời mấy y tá kia nói, mua một chai dầu gội đầu về. Đợi đến thứ hai đi làm nghe được mấy y tá khác oán giận vì không mua được dầu gội đầu, Khương Vân Vân liền cảm thấy vô cùng may mắn trong lòng. Cầm dầu gội đầu về ngay trong ngày hôm đó, tối đến Khương Vân Vân liền trực tiếp đưa cho Thạch Huy luôn, còn nói ra chuyện của y tá Tô Lâm khoa cấp cứu. Thạch Huy cầm lấy chai nhựa kia mà nhìn, lại mở ra ngửi, ngửi được mùi thuốc Đông y đăng đắng, nhưng lại ẩn hiện mùi thảo dược thơm ngát. Cũng không biết là loại thuốc Đông y gì. Vẻ mặt Thạch Huy bất đắc dĩ: "Lại mấy sản phẩm linh tinh à?" Thạch Huy đương nhiên cũng muốn chữa khỏi bệnh hói đầu của mình rồi. Chẳng qua sau nhiều lần thất vọng cũng khiến anh ấy phiền lòng, lúc này ngữ khí nói chuyện cũng không được tốt cho lắm. Khương Vân Vân nói: "Là thuốc Đông y được bào chế thủ công đó, mỗi ngày bán được ba mươi chai! Cho dù có linh tinh thì anh cũng cứ thử xem, biết đâu lại có tác dụng!" Thạch Huy bình thường đều dùng nước đun gừng để gội đầu nhún nhún vai: "Được! Vậy cứ thử xem sao!" Anh ấy cũng không còn mong chờ gì nhiều nữa. Mỗi ngày đều dùng dầu gội đầu. Ngoài việc cảm thấy nhẹ nhàng khoan khoái hơn thì Thạch Huy cũng không có cảm giác gì nhiều. Nhưng rất nhanh sau đó, Thạch Huy liền nhận thấy được lợi ích, tóc anh ấy khá ngắn, mỗi ngày đều gội đầu một lần. Ba ngày sau đó, sau khi thức dậy anh ấy đều dọn dẹp giường gối như thường lệ, tránh việc tóc rụng của anh ấy làm ảnh hưởng đến vợ. Nhưng lần này lại sâu sắc cảm nhận được, tóc rơi trên gối hôm nay ít hơn mấy hôm trước tới tận hai phần ba. Đây là bắt đầu có hiệu quả rồi sao? "Vân Vân, Vân Vân, em mau nhìn xem! Em mau dậy nhìn xem!" Thạch Huy vỗ vào gối vợ đang ngủ. Khương Vân Vân mơ mơ màng màng mà tỉnh dậy, sau khi nghe thấy Thạch Huy nói gì liền nhìn về phía gối của Thạch Huy: "Tóc rụng ít hơn rất nhiều vậy sao?" Sau phản ứng đầu tiên, Khương Vân Vân lập tức lên đường: "Dù có một chai rồi nhưng em sẽ đi mua thêm mấy chai nữa!"