Chương 20

Cuộc Đời

Thu Huyền Trần 09-08-2023 14:01:59

Chúng tôi bước ra khỏi chiếc vòng đã thấy phiến đá lớn với dòng chữ : " Trên trần gian người có tội mà không nhận tội, dù trốn chạy được hình phạt thì khi chết bị đầy ải ở tầng này. Hình phạt : soi rõ nội tạng, cắt rút gân rồi đi tiếp các tầng khác chịu tội". Anh con bà cụ bên cạnh tôi trong linh hồn bị giữ chặt đang run rẩy, tiếng thở gấp gáp và khuôn mặt tái xám dần thều thào : - Tầng này dành cho tôi rồi ! Quỷ sứ nhắm trợn trừng đôi mắt đục ngàu về phía anh ta : - Có tội ắt phải trả! Bước vô trong, tiếng gầm rú nghe rõ mồn một từng người xếp thành hàng dài để chờ xử tội. Bỗng từ đâu xuất hiện một con vật mặt hình con chó nhưng thân con lợn từ xa lao tới ngoạm lấy tay anh ta mà lôi đi , kéo theo tôi và anh Phu chạy theo. Dù cố giẫy giụa kêu cứu nhưng con vật đó không phản ứng , cứ thế cắm đầu mà chạy . . Tiếng gầm rú hung hãn dữ tợn bao giờ hết , lúc này con vật hai nửa hình thú nhả miệng thôi không ngoạm tay nữa , nó đứng nên đi về dưới gầm lối đi . . nơi có bóng người ngồi đấy. . là một phụ nữ cô ta đang vuốt chỉnh lại mái tóc của mình, chốc chốc lại nhìn ngó hướng cửa ra vào. Chúng tôi đi gần đến , hướng nhìn được chuyển đi . Cô ta quắc mắt trợn lên. Tôi sợ hãi , khẽ hỏi quỷ sứ : - Có phải là người kia không hả ngài ? - Là cô ta ! Đến lúc rồi. . Nghe quỷ sứ nói vậy, anh con bà cụ lùi lại và nắm chặt tay tôi. Phía gầm lối đi, người phụ nữ như không thể chờ đợi thêm được nữa. Cô ta lao ra gào thét : - Cuối cùng mày cũng tới, đồ khốn nạn mày là quân khốn nạn, nếu lúc đó gọi cấp cứu thì tao đã không chết. Vừa la hét vừa túm anh ta giật mạnh. Bàn tay đã nắm chặt tay tôi lúc này càng chặt hơn nhưng không thể đối lại với sức mạnh giận dữ kia. Tên đầu trâu kế đó chạy tới , hắn quát lớn : - Nhận dạng đúng người là hết việc của cô ở đây. Còn như này ta trừng phạt hắn được ? Người phụ nữ nghiến răng rin rít : - Không. Tôi muốn giết nó, muốn tự mình giết hắn, quân máu lạnh nếu nó dừng xe lại gọi cấp cứu thì tôi đã không như thế này chứ! - Anh ta đang bị giữ chung hồn với hai người khác, làm như vậy chỉ vô ích mà thôi! - Tôi chờ ở đây rất lâu rồi, chưa khi nào quên cảnh tượng đó, tôi thù nó đến tận xương tận tủy cho dù có sang kiếp sau tôi cũng sẽ gặp để đòi! Sau một hồi giải thích, người phụ nữ khăng khăng một mực theo ý mình. Người mặc quần áo binh lính liền lên tiếng : - Ta là sứ giả quỷ thần! Ta chắc chắn với cô là sẽ có hình phạt thích đáng , cô làm như thế linh hồn anh ta sẽ tan biến. . Cô muốn điều đó sao? - Không ! Người phụ nữ lắc đầu rồi buông cánh tay nhưng ánh mắt căm thù nhìn châng châng. Ông ta lặng nhìn theo hành động rồi quay sang hỏi tên đầu trâu : - Còn có ai muốn nhận dạng nữa không? Theo như lệnh thì có hai người. - Dạ. Chỉ có cô ta thưa ngài! có thể ở tầng khác họ cũng đang đợi. Ông ta vội lấy ra quyển sổ nhỏ ghi ghi chép chép rồi quay sang người phụ nữ , nói : - Được rồi. Cô đợi và đã gặp được hắn giờ đi thôi ! - Không. Tôi muốn tận mắt chứng kiến hắn đau đớn! - Vậy là cô chịu lỡ một khắc cho cơ hội đầu thai ư? Sẽ ở lại đây mãi mãi. - Tôi. . Không. . huhuhu tôi đi tôi đi! Cô ta cười rồi lại khóc ánh mắt căm thù vẫn hướng về ba linh hồn giữ. chặt chúng tôi đến tội nghiệp . Quỷ sứ đi lên ngang hàng, nhấn mạnh : - Ở kiếp người đều là nhân quả mà ra . Đến lúc anh phải chịu tội cho mình ! Anh ta cúi xuống không nói gì tay vẫn bám vào tôi chặt cứng. Người phụ nữ được tên đầu trâu dẫn đi, đi rồi mà cô ta còn cố nói với lại : - Có kiếp sau tao vẫn đến tìm mày để đòi mạng, quân khốn khiếp. Phía sau gáy cô ta bị lõm trũng thành một mớ bùng nhùng có nhũng vệt máu khô bết vào với tóc. Những âm thanh gầm rú lại bắt đầu, tiếng rên rỉ , tiếng khóc bi ai tiếng hét đau đớn không ngừng! Tôi thấy lành lạnh . . - Dù ở đây chỉ có một người đợi, ta buộc phải tách linh hồn để chịu phạt sau đó đi tiếp đến nơi còn người kia đang đợi. Quỷ sứ sát lại gần kéo tôi và anh Phu nói một hồi. Anh Phu bật ra ngoài , đứng cứ ặt ẹo trực chờ ngã. Quỷ sứ nhăn nhở : - Trong ba linh hồn rồi giờ đứng một mình thế kia hả? Anh Phu mếu máo : - Tôi đang ráng đây ! Còn tôi và anh con bà cụ mãi không ra được , anh ta cứ bám chặt vào tôi không chịu rời mà van xin người mặc quần áo binh lính : - Tha cho tôi, tôi rất ân hận. . huhuhu. . sao mà tôi chịu được hình phạt này. . hic hic tha cho tôi. - Không chịu tội là sẽ giam cầm vĩnh viễn không siêu sinh đươc nữa. Anh ta khóc lớn và dần lơi lỏng tay, chờ có vậy thằng quỷ đẩy tôi ngã nhào trên đất. Bà cụ nhìn con trai mắt đã nhạt nhoà : - Có tội phải chịu tội con ah! không trả tội không được , mong có kiếp sau sẽ không mắc sai lầm. . - Mẹ... Tên đầu trâu lại lôi anh ta đi . Địa ngục sao tràn ngập tội lỗi như vậy ? Nếu như người ta biết có lúc như này thì sẽ không để điều xấu xảy ra. Tôi lầm lũi bước từng bước chậm chạp đứng một chỗ trong lòng bao suy nghĩ. Sát bên, quy sứ nói lí nhí : - Dần dần rồi âm gian cũng có cách báo để cho mọi người tránh nhưng khi nào thì ta không biết nữa! Tên đầu trâu kéo anh ta tới một tấm kính lớn rồi dừng lại hai bên hai chum nước sôi sùng sục. Hắn gào thét : - Nhìn vào kính kia ! Anh ta trong tấm kính nội tạng mạch máu đang hoạt động như hối hả. . Tên đầu trâu lấy thanh gỗ nhấc quả tim lên, trái tim đập thịch thịch. . bỗng nó dùng thanh gỗ chọc chọc mạnh . Bên này anh ta đang ôm lấy ngực kêu khóc . Tên đầu trâu lách nhấc trái tim rồi múc nước bên chum tạt vào. . Anh ta khóc lăn lộn dưới nền : - Trời ơi! Tôi không chịu nổi! Bất giác nhìn lên tấm kính tôi thấy tên đầu trâu đó thả một con côn trùng vào bộ nội tạng kia nó từ từ bò len len vào các mạch máu dúi dúi đầu cắn . Máu chảy mút một hơi dài nó cào cào tay bới ra những đoạn gân cứ thế mà kéo toàn thân người trong tấm kính co rút liên hồi. . Anh ta quằn quại giẫy đạp ! Con côn trùng di chuyển đến đâu anh ta kêu gào đến đó cảm giác đau đớn tận cùng . Anh ta cắn miệng bật máu , mùi máu tanh tanh khiến con côn trùng bò dần lên chui vào khoang miệng nó lấy tay ấn mạnh bên trong cắn đứt một phần ít đầu lưỡi rồi nhai phồng má... - Đừng đừng. . tha cho tôi. . ! Quỵ xuống anh ta bất tỉnh. Tên đầu trâu hầm hầm trên tay xô nước sôi vẫn còn sủi bọt , hắn ra hiệu tôi đứng lui vô chút nữa rồi hất thẳng vào khuôn mặt đang gục xuống. . Anh ta bật lên trong bộ dạng bất tỉnh ôm lấy mặt mình : - Rát. . rát. . quá. . ôi mắt của tôi ! Da bong tróc từng mảng tôi vội chạy lại người anh ta hừng hực hơi nóng. . Da bắt đầu phồng lên toàn nước, khuôn mặt biến dạng mắt không mở được. . Tên đầu trâu cất dụng cụ rồi nói với sứ giả quỷ thần : - Đến đây hết hình phạt ở tầng này. Các ngài có thể đi tới tầng khác. Tới đỡ anh ta dậy người tôi vẫn còn run sợ ! sự trừng trị đau đớn gấp trăm ngàn lần. Bên cạnh anh ta - bà cụ khóc đến té ngất vì con mình bị hành tội. Mọi thứ lại im lặng. Đi không xa lắm tôi đã ở tầng thứ năm địa ngục. .