Chương 26

Sau Khi Về Hưu Phù Thủy Mạnh Nhất Chỉ Muốn Mở Tạp Hóa

Phục Tuyết 14-05-2025 09:03:51

Lydia chớp mắt vài lần, không biết nên trả lời thế nào: "À... không cần đâu, bà Rosie. Tôi rất vui khi bà thích rượu của tôi." "Không được đâu, Lydia! Một chai rượu ngon thế này, sao có thể không trả tiền được?" Lydia và A Qua đưa mắt nhìn nhau, sau cùng Lydia khẽ nói: "Vậy... 30 đồng bạc nhé." "Chỉ 30 đồng sao? Cô thật tốt bụng, Lydia à!" Bà Rosie vui vẻ đưa tiền cho A Qua. Trước khi rời đi, bà còn quay đầu lại nhắc nhở. "Lydia, nhất định phải tăng giá đấy! Loại rượu ngon như thế này không thể chỉ có giá 30 đồng bạc đâu. Tạm biệt nhé!" Tiếng chuông cửa lại vang lên khi bà Rosie bước ra ngoài. Hai người—một lớn, một nhỏ—đứng song song nhìn theo bóng dáng bà Rosie khuất dần. Sau một lúc im lặng, Lydia cúi xuống nhìn A Qua, còn cậu bé cũng ngước lên nhìn cô. "Chúng ta... đã hoàn thành giao dịch đầu tiên sao?" Lydia hỏi, đôi mắt ánh lên niềm vui rạng rỡ. A Qua nghiêm túc gật đầu. "Yeah!" Lydia giơ tay lên, cùng A Qua đập tay ăn mừng. Hai người khoác vai nhau, vui vẻ tiến về phía sân sau. "Hôm nay nhất định phải ăn mừng thật lớn! Nào, cùng uống một bữa thật đã đời nhé!" "Tôi cũng có thể uống rượu không?" "Không được."... A Qua cầm cây bút lông, viết những nét cuối cùng lên tờ giấy da dê rồi đẩy nó đến trước mặt Lydia. "Ừm..." Lydia nghiêng đầu liếc qua vài dòng, nụ cười rạng rỡ như đóa hoa nở rộ. "Không ngờ cậu thông minh vậy đấy, mới mấy ngày mà đã viết được từng này chữ rồi." Gần đây cửa tiệm bắt đầu bận rộn hơn. Sau vị khách đầu tiên ghé mua hàng, dần dà cũng có thêm nhiều người tìm đến. Dù nơi này khá hẻo lánh, nhưng mỗi ngày vẫn có hai, ba vị khách ghé qua. Lydia rất hài lòng. Vốn dĩ cô cũng không đặt nặng chuyện buôn bán phải thật đắt khách. Mỗi ngày vừa mở tiệm, vừa tận hưởng cuộc sống thong thả, đây chính là viễn cảnh nghỉ hưu mà cô hằng mong muốn. Thế nhưng, chẳng bao lâu sau, cô phát hiện ra một chuyện. A Qua không biết chữ. Cũng không có gì lạ. Không giống những chú mèo đen lớn lên trong giới pháp thuật, ngay từ nhỏ đã biết mình sẽ đồng hành cùng một phù thủy nên được dạy dỗ rất nhiều thứ, A Qua trước khi gặp Lydia chẳng biết gì cả. Cậu chỉ là một con mèo hoang đói bữa nay, lo bữa mai. Thậm chí còn suýt nữa hóa thành một linh hồn lang thang chỉ vì vô tình xuất hiện trên con phố này. Thế là mỗi tối sau bữa ăn, Lydia lại dạy cậu nhận mặt chữ, tập viết ngay tại phòng khách tầng hai.