Sau Khi Về Hưu Phù Thủy Mạnh Nhất Chỉ Muốn Mở Tạp Hóa
Phục Tuyết14-05-2025 09:03:51
Một bức ảnh rơi xuống trước mặt cậu. Trong ảnh là một người đàn ông trung niên, mặc bộ vest dạ, ngồi ngay ngắn đối diện ống kính máy ảnh.
Lancelot nhặt bức ảnh lên, ngẩng đầu, ánh mắt lóe lên một tia dao động.
Công tước đứng phía sau ghế sô pha, đưa lưng về phía cậu.
"Đừng lo, nhiệm vụ đầu tiên cậu đã hoàn thành rất tốt. Ngôi nhà đó sẽ sớm được trả lại cho cậu và chính thức đứng tên cậu coi như một món quà nhỏ ta tặng."
"Cảm ơn ngài, Công tước." Cậu nuốt nước bọt, đáp lời nhưng giọng nói không chút sức lực.
Tuy nhiên, Công tước không hề nhận ra sự bất thường của cậu, tiếp tục nói: "Lần này, cậu cần đến gặp người đàn ông này. Nhưng không giống lần trước, cậu không cần phải quá thận trọng. Nếu hắn không chịu hợp tác, có thể trực tiếp giết..."
"Rầm!"
Cánh cửa phòng họp bị đẩy mạnh mở tung.
Juliet bước vào, mái tóc vàng óng xõa dài như thác nước. Cô ấy mặc một chiếc váy dài trễ vai bằng ren màu xanh nhạt.
Sự phẫn nộ trên gương mặt cô ấy ngay khi nhìn thấy Lancelot bỗng chốc biến thành vẻ kinh ngạc, rồi nhanh chóng chuyển thành cơn giận dữ dữ dội hơn.
Cô ấy nắm chặt váy, sải bước về phía Công tước, mái tóc dài hai bên bị gió cuốn tung lên.
Cô ấy kiễng chân, túm lấy cổ áo Công tước thật chặt, giơ tay chỉ vào Lancelot, nghiến răng nói từng chữ một: "So với ông, ngay cả Satan cũng cao thượng hơn! Cậu ấy vẫn chỉ là một đứa trẻ, vậy mà ông lại bắt cậu ấy làm chuyện khủng khiếp thế này!"
Lancelot vô cùng kinh ngạc. Cậu không biết cô gái này là ai, nhưng chưa từng thấy ai dám đối xử với Công tước như vậy.
Trong ấn tượng của cậu, Công tước là người khiến cả thế giới phải khiếp sợ.
Điều quan trọng nhất là, dù trông cậu có vẻ như một đứa trẻ, thực chất cậu đã gần ba mươi tuổi rồi.
Cậu khẽ hắng giọng, định lên tiếng giải thích: "Thưa tiểu thư, không phải như cô nghĩ đâu..."
Công tước quay đầu nhìn cậu một cái, ánh mắt đầy uy nghiêm như một lời cảnh cáo.
Lancelot lập tức ngậm miệng.
Nhưng khi Juliet nhìn cậu, biểu cảm của cô ấy lập tức dịu đi. Giọng cô ấy mềm mại hơn hẳn: "Đừng để hắn lừa gạt. Hắn là một con quỷ ích kỷ và tàn nhẫn. Nếu có cơ hội, hãy rời khỏi đây, thoát khỏi sự kiểm soát của hắn."
Lancelot không nghe lọt bất kỳ lời nào Juliet vừa nói.
Bởi vì ngay khoảnh khắc cô ấy nhìn cậu, cậu đã trông thấy...
Đôi mắt cô ấy.
Đôi mắt xanh thẳm như đại dương trong vắt, như bầu trời quang đãng sau cơn mưa bão.