Chương 44

Sau Khi Về Hưu Phù Thủy Mạnh Nhất Chỉ Muốn Mở Tạp Hóa

Phục Tuyết 14-05-2025 09:03:51

Chủ nhà đã chiếm một phòng, còn lại một phòng khách vẫn trống. Trước đó, căn phòng này bị quần áo chất đầy, vừa nãy chơi trò thay đồ xong mới được dọn dẹp để làm chỗ ngủ cho khách. "Hai người ngủ chung một phòng có ổn không?" Sylvie liếc nhìn A Qua. Dù cậu mới cao đến eo Lydia, nhưng dù sao vẫn là một cậu trai. "Không vấn đề gì, bởi vì..." Lydia vung tay nhẹ một cái. Cơ thể A Qua bắt đầu thu nhỏ lại nhanh chóng. Hình dáng cậu cũng thay đổi hoàn toàn. Chỉ trong chớp mắt, cậu lại biến trở về hình dạng một chú mèo con đen tuyền. "Ôi trời ơi." Sylvie tròn mắt, tay che miệng."Cậu ấy... cậu ấy là..." Lydia mỉm cười: "Cậu ấy vốn là một con mèo, tôi chỉ tạm thời biến thành người thôi." Bị biến về mèo quá bất ngờ, A Qua vẫn chưa kịp thích ứng. Cậu cố gắng ngước cái cổ nhỏ lên nhìn Lydia, rồi khe khẽ kêu một tiếng. Giọng cậu bé xíu, non nớt vô cùng. Lydia cúi xuống bế cậu lên, ôm vào lòng, nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông mềm mại. Cô quay sang Sylvie: "Giờ thì ổn rồi chứ?" Sylvie vẫn còn đờ đẫn, nhưng Lydia đã xoay người bước vào phòng, đóng cửa lại. Đêm muộn, trời đã khuya. A Qua cuộn tròn bên cạnh Lydia, cả người như một cục bông đen nhỏ, ngủ say sưa. Nữ phù thủy vẫn mặc chiếc váy dài màu xanh đậm từ ban ngày. Mái tóc xoăn nhẹ xõa ngay ngắn trên gối, dáng ngủ tao nhã, thanh thoát. Nhưng rồi, như thể cảm nhận được điều gì đó, cô đột ngột mở mắt. Lydia nhẹ nhàng rời khỏi giường, bước xuống cầu thang, rời khỏi nhà của Sylvie và quay về trước cửa nhà mình. Ngay khi cô tiến đến, ổ khóa trên cửa tự động mở ra, con dấu niêm phong cũng từ từ bong ra một nửa vừa đủ để đẩy cửa vào. Cánh cửa mở ra. Bên trong cửa hàng yên ắng đến lạ, thậm chí không nghe thấy bất kỳ âm thanh nhỏ nào. Ánh sáng cũng mờ nhạt, khiến mọi thứ đều trở nên mơ hồ. Lydia không bật đèn. Cô quen đường, bước vào trong, lặng lẽ lướt qua những kệ hàng và quầy thu ngân, rồi đi thẳng lên tầng hai. Vừa ló đầu đến bậc thang cuối cùng, cô liền nghe thấy một tiếng động trầm đục vang lên từ phòng khách. Dưới ánh sáng lờ mờ, có thể thấy bàn chữ nhật làm bằng gỗ anh đào cùng những chiếc ghế bên cạnh đã bị xê dịch. Trên sàn nhà, một bóng người nhỏ bé đang nằm đó. Lancelot. Cậu lại một lần nữa kích hoạt trận pháp mà Lydia từng thiết lập, bị nhốt ngay chính giữa phòng khách tầng hai. Chỉ có điều, lần này cậu không hề giãy giụa hay phản ứng gì trước khi Lydia xuất hiện. Cứ như thể cố tình tự chui đầu vào bẫy.