Khổ Qua Truyện - Q1 - Kiếp sau không sinh vào nhà huyền môn
Dạ Táng21-09-2023 11:51:56
Chú Kiên kéo tay Khổ Qua tới 1 ngôi mộ vừa mới được chôn cất. ông ấy cầm lấy xẻng xúc từng lát đất đẩy lên trên. miệng không ngừng kêu:
- Con không tin chứ gì, để ta cho con thấy thi thể của họ chết thảm thế nào
Không thể công nhận là chú kiên có thể lực cực tốt, loáng cái đã đào chạm tới được mặt quan tài. Ông ấy dùng xẻng cạy nắp quan tài bật ra rồi nhảy lên trên mặt đất. Hỏi cậu bé bằng ánh mắt có chút ngạc nhiên:
- Trong lúc chú đào mộ, sao con không bỏ chạy? – Chú Kiên nhìn thấy ánh mắt của Khổ Qua thì nở nụ cười – Ngay cả con cũng có nghi ngờ đúng không? Theo ta xuống đây
Chú Kiên xoắn lấy nắp quan tài rồi bật tung, bên trong là thi thể của 1 người trong 9 người bị hại chết. Ông ấy cắn con dao ở trong miệng rồi ngước lên nhìn Khổ Qua đứng trên:
- Con nhìn cho kỹ đây. Xem lời ta nói có đúng không?
Trời lúc này chuyển sắc, mây đen lũ lượt đổ về không báo trước điều gì, giông sấm nổi lên đì đùng. Khổ Qua nuốt nước bọt khi lưỡi dao kia cắt nhẹ vào bụng thi thể, không hề có máu chảy ra chỉ có lớp khí chướng ở bên trong đó bùng ra ngoài. Ông ấy trực tiếp mở toang khoang bụng thi thể của người chết, bên trong đó là nội tạng đã bị đụng khoét lỗ chỗ, trên ngay chỗ ruột bị từng chấm đen lấm chấm như áo bị xăm kim. chú Kiên dùng dao cắt phăng 1 khúc cơ quan nội tạng đưa lên trời:
- Con nhìn cho kỹ. Dấu hiệu này là trúng bị trùng độc, chúng cắn xé, đục thủng toàn bộ
Chú Kiên nhảy lên trên bờ, thấy Khổ Qua đang suy nghĩ điều gì. Chú Kiên đi tới vỗ vai cậu rồi hỏi Khổ Qua rằng:
- Cổ trùng luyện tới cảnh giới này chỉ có bác 2 Hoài của con, còn gọi là vô thượng đạo nhân. Ông ta ngoài mặt là 1 chân tu nhưng tâm cơ ác động hơn bất kỳ thứ gì. Ta nghĩ ngay cả con cũng bị ông ta điều khiển mà thôi
Khổ Qua vẫn không dám tin vào mắt mình, khi mà người bác 2 hiền dịu như mẹ, lo lắng. nghiêm khắc như cha lại giết hết 9 người dân vô tội. Cơn mưa đổ xuống làm ướt hết toàn bộ Khổ Qua, tâm can cậu đau tới mức xé nát toàn bộ. Khổ Qua lùi lại liên tục:
- Con không tin, con không tin đâu. Mấy người kia bị bệnh, bác con không thể giết họ được
Chú Kiên định nói điều gì đó thì đột nhiên lại nắm lấy Khổ Qua rồi đột ngột rút con dao kề vào cổ Khổ Qua rằng:
- Vô thượng đạo nhân, tôi biết ông đang ở đây. Ra đây cho tao, thằng khốn
Từ trong bóng tối, 1 thân ảnh mặc đạo bào đen viền sắc đỏ cùng chỉ vàng nổi bậc. Bác 2 như u linh hiện thân ra:
- Phản đồ, ngươi dám giết hại 9 người kia. Còn dám bắt cóc ấu đệ Khổ Qua. Từ trên cao đã ra phán quyết cho mi tội chết. Ta nể tình sư phụ ngươi là Lục thông cho ngươi được phép tự vẫn. tránh đau đớn tột cùng
Chú Kiên ngược lại cười gằng, không ngớt cười khằng khặc:
- 2 Hoài, ta nghĩ ông tới được đây không phải ngẫu nhiên, mà vì thằng bé này. Ta nói đúng tim đen của ông chứ
Thấy mình đã đoán đúng, chú Kiên bắt đầu ra điều kiện của bản thân:
- Ông giết 9 mạng người. hại sư phụ tôi nằm liệt giường, có nguy cơ bị tàn phế. Lòng dạ của ông còn ác hơn cả rắn rết. Tôi muốn trao đổi. Nếu ông tự chặt 1 cánh tay mình thì tôi thả thằng bé ra
Bác 2 cười nhếch mép, đột nhiên ở tròng mắt của bác có 1 lỗ đen và từ bên trong đó 1 đầu rắn nhỏ bằng đầu đũa. Miệng bác 2 cũng mở to. 1 con rắn nữa chui ra ngoài. Nhìn bác 2 bây giờ chẳng khác nào là 1 quái vật. Hai mắt cùng miệng giờ đã thay vào đó là 3 đầu rắn loe hoe ở giữa không trung. Chú Kiên cười khì khì, lay Khổ Qua:
- Con thấy chưa, thấy bộ dạng quái vật của người bác ruột mình chưa
Nhưng lay mãi không thấy nó động đậy thì cúi xuống nhìn. thấy nó đã bị ngất liệm đi. Chú Kiên phát giác ra chuyện không ổn:
- Ông dùng mê thuật khiến nó rơi vào hôn mê. Cháu của ông cũng dám ra tay
- Ta chỉ cho nó ngủ 1 giấc sâu, giải quyết mi xong thì ta sẽ phong ấn đoạn ký ức này lại. Coi như vĩnh viễn chẳng bao giờ có chuyện này
Chú Kiên biết mình không phải đối thủ của bác 2. Miệng cười gằng:
- Ta biết đánh với ông chẳng bao giờ thắng, nhưng ông cả gan tới được đây thì nghĩ ta không có sự chuẩn bị ư?Xem ta đây
Chú Kiên đột nhiên lấy con dao đang dắt ở bên hông đưa lên cao, cắt lấy lòng bàn tay cho đổ máu thấm lên hết toàn bộ:
- Ta đoán trước ông tới. Đã có phần chuẩn bị cho ông đây.
Chú Kiên nói thầm rằng, quỳ xuống đập đầu vào nền đất rồi mắt ứa lệ:
- Con xin lỗi các chú bác. con mạo phạm thân thể. Chỉ muốn đòi lại công bằng cho mọi người. Tội của con, kiếp sau làm trâu làm bò cho mọi người. – khấn xong, thì chú Kiên đứng dậy nhìn bác 2 – Khởi pháp
Chú Kiên lôi ra 9 ngọn cờ, nhanh chân chạy tới cắm lên từng ngôi mộ lần lượt. Chú Kiên đứng trước bác và nói:
- Pháp này, tôi gọi nó là Cửu Càn Chuyển. 9 thi lần 9 mộ huyệt hóa ra 81 biến hóa. Tôi không tin ông sẽ phá giải được
Bác 2 đứng trước pháp thuật của chú Kiên vẫn thờ ơ nhắm hờ mắt, mưa gió càng nổi lên càng khiến cho trận quyết đấu. Từ 9 ngôi mộ kia tỏa ra làn khí đặc, chính là thi khí cùng oán khí của người đã chết. Chúng tạo thành làn sương mù chướng ngại không cho nhìn thấy toàn bộ. Bác 2 thờ ơ nói:
- Nếu chỉ dựa vào phép cửu chuyển, rồi lấy cái đám rác rưới này muốn đấu với ta thì thật sự rất thất vọng
Chú Kiên đột ngột chuyển giọng trầm đục. như tiếng người chết kêu thán:
- Mãnh hổ cũng chẳng địch nổi bầy sói. Xem ta đây. . Ba Lạt Ma Giạ, Cửu Chuyển Tích Hợp tại đạo nhân
Từng cánh tay vươn dài ở dưới đất trồi lên nắm lấy chân bác, 9 thi thể kia bị Chú Kiên điều khiển. Chúng ở dưới đất muốn lôi bác 2 xuống dưới. Bác 2 giơ chân lên cao giáng xuống 1 cước thật mạnh. làm gẫy đôi tay của 1 phế thi:
- Ta nghi nên thôi cái trò lố lăng đi
Chú Kiên thấy ông ta không bị dọa sợ. lại chẳng suy chuyển. ý định của chú Kiên trước muốn đánh vào tâm lý, . Tinh thần bị đập tan thì dù là mãnh hổ cũng chỉ là con mèo mướp. Bác 2 nói toạc ra:
- Mày đấu pháp còn kém lắm. Đấu pháp không những cần tu vi đủ cao, còn cần có chiến thuật, biết dùng cái đầu. Những gì mày thể hiện ra chỉ đủ dọa bọn tôm tép
Bác 2 đưa bàn tay mình ra, và nói dõng dạc:
- Ta sẽ cho mày biết cách sức mạnh nghiền ép tuyệt đối mưu kế là như thế nào
Chú Kiên cảm thấy rùng mình sau lời nói của ông ấy. Chú Kiên di chuyển dần sang các ngôi mộ khác, rút 9 ngọn cờ đã cắm từ trước. Tay chú ấy cầm chắc lấy:
- Mình câu kéo thời gian để cửu chuyển kỳ nạp đủ rồi. Thằng chó, xem đây
Bác thấy 9 ngọn cờ phất lên phần phật trong mưa gió. chú Kiên mang sau lưng 9 ngọn cờ, tay bắt ấn liên tục niệm lên:
- Cửu chuyển âm linh kỳ, phát lệnh. Ta xem ông chạy đi đâu
Khi chú kiên phất tay lên chỉ về bác 2 thì ông ấy khá ngạc nhiên:
- Hóa ra. nãy giờ mi để 9 lá cờ kia nạp đủ lực từ mộ huyệt. Cũng tạm được
Trước mặt bác 2 đột ngột hiện ra 1 bóng người đầy đau đớn, vươn tay cào lên người bác 2. Ông ấy lật bàn tay mình. lòng bàn tay tỏa ra nhiệt lượng lớn làm nước mưa bốc hơi tát thẳng vào thứ trước mặt:
- Cỏ rác thấp kém
Chú Kiên không thể tin tưởng nổi, chỉ 1 tay đánh tan 1 đạo kỳ của mình, miệng hộc ra máu cùng với phản chấn. Phía sau lưng thì 1 ngọn cờ đã bị bẻ gãy. rơi xuống đất. Bác 2 di chuyển với tốc độ cực nhanh. Ưu thể của 1 thân thể hàng ngày rèn võ, so với 1 thân thể nghiện thuốc phiện, còi cọc, yếu ớt. Bác 2 đánh thẳng cùi chỏ vào bụng chú Kiên, tay tạo thành trảo nhắm vào mắt chụp thẳng vào: "ROẸT". Bác 2 dùng tay móc ra 1 cầu mắt của chú Kiên, tiếng gào thảm thiết, máu chảy đầm đìa rơi xuống quyện với nước mưa. Bác 2 nhẹ nhàng thể hiện ra sự áp đảo, nét mặt cười hiền dịu:
- Lần tới không chỉ là 1 con mắt. mà là 1 lỗ thủng trên người
Chú Kiên bị mất máu quá nhiều, xé lấy mảnh vải trên áo bịt lại 1 bên mắt. Nước mưa rơi vào càng làm cho cơn đau nhiều hơn bao giờ hết. Chú Kiên rút lấy 6 lá cờ sau lưng của mình, quyết 1 phen sống chết cật lực với bác 2:
- Tôi không tin ông không giết được ông
Bác 2 phì cười, nở nụ cười đầy tà mị:
- Ta cũng chưa bao giờ làm kẻ thù thất vọng, dù là sư huynh đệ trong tông tộc. Mà mày vẫn chỉ là ngoại đệ tử. giết mày chỉ như 1 con sâu đáng thương. Có bao nhiêu lên hết đi
Chú Kiên rút lấy 2 cây cờ còn lại cắm xuống đất. mặt đầy kiên chiến:
- Nhị huyệt tốn đàn. âm huyệt ẩn thoái. Di
Chú kiên chìm vào trong làn sương mù do thi. oán khí gây ra. Chú Kiên thoắt ẩn thoắt hiện tiến hành đánh du kích giữa vùng nghĩa địa với Bác Hai . Ông ta đứng như trụ chống trời, bất kỳ phương hướng nào ập tới đều bị hóa giải 1 cách nhanh chóng. Chú Kiên càng lúc càng tiến lại gần, anh ấy di chuyển hình xoắn ốc cố tình tiếp cận lấy bác 2. Khi cảm thấy đã đủ. chú Kiên gầm phẫn nộ:
- Tao còn 6 cây cờ này, mày đỡ đi
Những thi thể ở dưới đất nắm chức lấy chân. cố tình câu giữ để cho chú Kiên đoạt lấy:
- Ta đốt cả sinh mạng, tác ý hóa linh hồn này vào 1 thức pháp. Quyết giết chết lấy tên ác nhơn
6 ngọn cờ mang theo quyết tâm đâm thẳng vào người bác 2. đầu nhọn xuyên thủng da thịt đâm thủng qua nhiều, những vị trí hiểm yếu như mắt, cổ, ngực. vai, lưng, ... tất cả bị 6 ngọn cờ đủng thủng. Chú Kiên thấy bác 2 đứng bất động, không hề có chút đau đớn:
- Cuối cùng tao cũng giết được mày
Anh ta vừa dứt lời thì: "ROẸT". ngay ở trên đầu anh ta bị 1 ngón tay hình cốc đâm thẳng xuống, xương sợ nứt vỡ nghe được cả tiếng rắc chát chúa, chú Kiên đơ người và lần này 5 ngón tay sắc nhọn chụp thẳng vào đầu bấm mạnh vào các tử huyệt. Nguyên khuôn mặt chảy ra máu tươi đầm đìa, cùng với tiếng khô khốc đổ gục xuống. Chú Kiên vẫn không phục mà nhìn bác 2:
- Tại sao. tại sao
Bác 2 từ đằng sau lưng anh ta bước ra, nãy giờ thứ anh ta đâm xuống chỉ là 1 trong 9 thi thể. Bác ngồi thụp xuống. nắm lấy đầu hắn:
- Biết mê thị hồn không, mày ngay cả sợi tóc tao còn chưa động được
Chú Kiên thều thào, ánh mắt không hề có chút cam tâm:
- Tao làm ma cũng không tha cho mày
Bác 2 đứng phắt dậy, nắm lấy cổ chân chú Kiên cùng với thi thể bị đâm lỗ chỗ kia kéo lên. Trong cơn mưa tầm tã, bác ném phăng cả hai rơi vào lại quan tài. Chú Kiên bị vứt nằm dưới, còn thi thể kia đè lên trên. Bác chỉ vào trán hắn và cười:
- Lúc còn sống, mày chẳng là đối thủ của tao. Thì liệu chết đi, thứ cỏ rác như mày còn làm được gì nữa hửm?
Bác nói rồi đóng lại nắp quan tài, mặc cho chú Kiên vẫn còn hơi thở. Ông ấy cầm lấy xẻng lấp lại đất, rồi đưa từng cái thi thể về lại mộ phần. Xong xuôi thì nơi này chẳng có dấu hiệu của 1 trận sinh tử chiến xảy ra. toàn bộ tội ác đều đã bị cơn mưa từ trời cao xóa nhòa đi. Bác 2 bế lấy Khổ Qua vẫn còn bất tỉnh, ông ấy đưa Khổ Qua quay trở lại tiên điện. khi trời vừa chạm 5 giờ thì Khổ Qua đã được đặt nằm trước Tiên điện. Bác 2 quỳ 1 chân. hành lễ:
- Cửu Thiên Trùng Địa, bẩm ông Ngài. Đệ tử đã mang Khổ Qua an toàn quay lại
Bóng người mờ ảo ở trên cao đã ngự ở đó từ bao giờ. 1 cơn gió thổi vào cùng với bụi phấn bay theo phủ lên người cậu bé. Bác 2 nhìn tất cả mà không ngăn lại. Khi lớp bụi đó theo đường hô hấp vào trong người thì bác 2 đỡ lấy:
- Cơn ác mộng vừa rồi, ta đã phong ấn nó sâu trong tiềm thức. Con sẽ chẳng nhớ gì về tối vừa rồi
Ngày hôm sau, Khổ Qua tỉnh dậy với cơn đau đớn ở đầu và phần mũi. Cậu tỉnh lại thấy mình đang nằm ở phòng, vội vàng hỏi về mấy người anh em của mình. Về phần 4 người anh bị bắt cóc thì ngay trong đêm qua, dưới sự quây bắt và tìm kiếm thì rốt cục chú 4 cũng đã tìm được căn nhà kho kia. 4 Tên bắt cóc bị dần cho 1 trận mềm xương, và bắt lên giao cho chính quyền xử lý. chú Tư mặt thì nói cắt ngón tay. nhưng vẫn biết giữ cái đầu lạnh. 6 anh em qua lần tự ý trốn ra ngoài, lập tức bị phạt tới Tuệ điện ở ngọn núi sau Tiên Điện chép 1000 lần môn quy. cùng với lau dọn Tuệ Điện trong vòng 1 tháng. Ở đây là nơi các vị cao lão, chức sắc quan trọng tề tựu hội họp và là nơi họ ngồi thiền định hằng ngày. Ngoài ra thì còn có rất nhiều thư sách, đồ cổ được cất giữ ở đây như 1 kho tàng rộng lớn. Từng món cổ vật được đặt trong lồng kính vững chắc, đạn bắn không thấu, búa đập không sướt. 6 Anh em ngày đầu tiên tới đã bị mấy vị cao lão ở đó cười trêu:
- ấu tử các con cố mà làm cho sạch. Ông mà thấy hạt bụi nào là bắt lau lại
6 Quốc phụng phịu má, xách theo xô nước, giẻ lau, những người còn lại thì mang chổi, cây lau nhà mang theo. Thế là đám nhóc quậy này phải gánh 2 hình phạt, vừa cuốc đất sau núi, lại phải đi lau dọn. Chúng ấm ức mà nói với nhau rằng:
- vầy là đi làm lao công. chú Tư hành gì nữa.
- Bé cái mồm đi thằng mập. Vạ cái miệng mày đó
Quay trở lại ngôi mộ mà chú Kiên bị chôn sống, thì từ dưới đó 1 chỗ đất sụt lún xuống, 1 bàn tay thò lên khỏi lớp đất nhớp nhúa, cùng với 1 cái đầu và cuối cùng là cả người chú Kiên bò lên từ mộ. Đã không thể nhận ra đây là hình người nữa rồi. Chú Kiên bò lên được thì 1 bàn chân đặt trước mặt chú, ngước lên thì thấy đó là ả nhện tinh Si Mị cười khúc khích:
- Ta nói có sai đâu. Với thực lực của mày thì sao đấu lại Vô thượng đạo nhân.
Chú Kiên phun ra 1 ngụm máu, lau đi vết bùn đất trên mặt:
- May mà nhờ thứ bà cho ta, mới giả chết gạt được hắn
Từ ở ngực lộ ra hình 1 con nhện, hình xăm đó động đậy rồi hóa thành thực bò ra ngoài chui vào lại Si Mị. Cô ta nắm lấy chú Kiên rồi bảo rằng:
- Quân tử trả thù 10 năm chưa muộn? Chính nghĩa cũng cần có sức mạnh để thực thi.
TẬP 37
Qua 1 tháng dọn dẹp Tuệ điện và cuốc đất đã xong. Khổ Qua hào hứng nói ra 1 việc mà nó mong đợi:
- 3 ngày nữa là sinh nhật của em
- Thiệt hả? Sinh nhật là được ăn bánh kem đúng không mày?
- Chứ sao? Ba mẹ em sẽ tới rồi tổ chức sinh nhật. bánh kẹo, trái cây. có mua cả siêu nhân. Mẹ em bảo thế á
5 người anh nghe thì vui lắm, vì trong các anh em thì Khổ Qua là tội nghiệp nhất, họ còn có ba mẹ thăm hàng tháng đôi ba lần, còn từ Khổ Qua lại khác. Vào những ngày ba mẹ các sư huynh đệ vào thăm, chỉ thấy 1 mình Khổ Qua cắm cúi chạy ra sau núi, nó bảo cố gắng luyện tập cho bằng các anh các em. Ai cũng biết. những ngày đó Khổ Qua đều sưng húp cả mắt, khàn đặc giọng vì khóc quá nhiều. Chỉ chờ có ngày sinh nhật thì ba mẹ nó mới tới, đây là điều mà các anh em cũng mừng. Từ đây tới ngày đó, đêm nào Khổ Qua cũng trằn trọc. háo hức tới mức không ngủ được. Lúc ngồi học, lại nhìn đồng hồ tính từng giờ cho nhanh tới ngày đó. Cuối cùng thì cũng đã tới, Khổ Qua dậy từ sớm. gấp chăn xếp màn, chạy ra ngoài cổng đứng chờ nhìn xuống dưới núi. Buổi sáng vẫn chưa thấy ai, buổi trưa nó ăn chẳng ngon. Mãi tới gần chiều, bóng dáng ba mẹ Khổ Qua cũng không thấy. 4 Dương mới nói với mấy anh em:
- Thằng quốc mập lấy chỗ bánh kẹo trong tủ mày ra. Tao với anh 2 lên trên điện lấy ít cây đèn cầy (nến) xuống.
- Ơ, ơ, ơ, chỗ bánh mới của em mà anh 4.
- Tao quánh phù cái mỏ mày bây giờ. Anh nói thì mày làm
Khổ Qua đang ngồi thu mình ở trước cổng thì mấy anh em tiến lại gần. 3 Phát vỗ vai:
- Út Khổ nè, tụi anh có cái này cho em nè
Út Khổ Quay lại thì thấy mấy anh em cầm 1 cái dĩa. có cắm mấy cây đèn cầy, xung quanh là bánh kẹo. 2 Thiên cười tươi, vỗ lấy tay thằng em:
- Có tụi anh đây thì năm nào cũng làm sinh nhật cho út mà. Ước đi em, thổi nến nữa
Khổ Qua cảm động, khóc òa lên, tay chắp lại, mắt nhắm nghiền ước điều mình mong mỏi. 6 Đứa ngồi ở cổng vừa ăn bánh kẹo, nói chuyện rất vui. 6 Quốc vẫn còn tiếc bánh kẹo:
- Tụi anh cũng chẳng có quà sinh nhật út. ăn đỡ bánh kẹo của anh nhể?
Chú Tư đi gần đó. nghe thấy thì khựng lại tiến lại gần hỏi chúng:
- 6 quốc, con vừa nói gì?
- Dạ, sinh nhật thằng Khổ Qua đó chú
Chú 4 mặt nghiêm nghị cực độ, nạt lớn lên:
- Tất cả đứng lên cho chú?
Mấy đứa nhỏ bị dọa sợ, vội vàng đứng thẳng lưng, chưa hiểu chúng làm sai ở đâu mà bị chú Tư nạt vậy. chú Tư bảo chúng đứng xếp hàng. mặt lạnh như tiền rồi bảo rằng:
- Ba mẹ các con chưa nói về ngày sinh cho các con biết hửm?
- Dạ, chưa
- Thế thì chú nói luôn. Các con không có ngày tháng năm sinh chuẩn xác đâu
- Hả, chú nói gì con chẳng hiểu
Chú Tư chậm rãi nói cho mấy anh em nghe hiểu. Những đệ tử nhỏ tuổi khi sinh ra thì ngày sinh của họ đã bị làm lệch đi rất nhiều. đặc biệt là năm sinh sẽ bị làm chênh đi. có thể là nhỏ hơn 2 năm, hoặc lớn hơn 2 năm. Và những thông tin này được xếp vào tuyệt mật, được đưa vào trong dưới các tầng thư viện. Còn ngày sinh thì sẽ chọn 1 ngày khác bất kỳ để đăng ký trên giấy khai sinh. Đây là cách tốt nhất để bảo vệ các đệ tử tránh bị người ta biết được bát tự, ngày sinh mà làm hại. Khổ Qua nghe xong thì suy sụp, nó chờ đợi ngày sinh nhật quá lâu như vậy mà giờ lại không đúng. Nó òa lên khóc nức nở:
- Con không chịu, ứ chịu đâu chú 4 ơi, huhu, trả lại ngày sinh cho con đi
Chú Tư bị mấy đứa nhỏ nhất thời kích động vây tới chúng nắm lấy chân quần rồi bấu víu như đang lấy lại thứ quan trọng. Khổ Qua là đứa khóc to nhất:
- Mẹ con bảo ngày sinh nhật sẽ tới đón con. Trả cho con. Trả cho con. Chú Tư xấu lắm, con không biết, trả cho con. Huhu
Mắt khóe mắt chú cay cay, không tự chủ mà nói ra 1 câu rằng;
- Các con nghĩ chỉ mình các con không có ngày sinh thật sao. MÀ NGAY CẢ CHÚ CŨNG KHÔNG BIẾT NGÀY CỦA MÌNH ĐÂY NÀY
6 anh em nghe xong thì ngơ ngác, chúng dần buông lỏng khâu quần ra rồi ngồi thụp xuống. Chú 4 ngồi xuống ôm chúng hết vào trong lòng như gà mẹ che chở đàn con mình. Chú biết lời nói sắp tới của mình sẽ rất đau lòng, nhưng phải nói để cho chúng biết:
- Cuộc sống của chúng ta tàn khốc hơn người phàm rất nhiều. Chú chỉ cần các con mạnh khỏe, Hứa với chú, đừng đặt nặng chuyện này nữa. Và luôn nhớ cho chú. Chỉ cần mình còn sống, thì ngày nào cũng là sinh nhật rồi.
Khổ Qua dụi mắt, mũi vẫn còn nước mũi được chú Tư lau đi. Chú kể lại 1 câu chuyện rằng:
- Vào thời của chú, cũng có 1 vị sư đệ vì cố chấp cố biết cho bằng được ngày sinh. Các con biết kết cục ra sao không, trong 1 lần hành pháp vị sư đệ đó chết dưới tay 1 quỷ mạn cũng chỉ vì ngày sinh. Nó đọc được tâm trí của người phàm cái 1. Cách bảo vệ tốt nhất vẫn là không biết. Lúc con người ta mất kiểm soát nhất là khi yêu và khi say. Trùng hợp là tối hôm nay, ta sẽ đi bốc mộ cho vị sư đệ đó. Nó chết đã được hơn 3 năm rồi, giờ ta mới có thời gian đi. Các con có muốn đi không
Nghe tới việc ra mộ vào ban đêm thì ai cũng sợ, chỉ có Khổ Qua là giơ tay lên xung phong:
- Con đi với chú. Con cũng muốn tới thắp hương cho sư huynh đó
Chú Tư cười lắc đầu, xoa đầu:
- Vào phòng, chú lấy dầu với thuốc xoa cho mày trước đã rồi hẳn đi
Trong phòng, chú 4 lấy dầu thuốc xoa hết người Khổ Qua, rồi bảo cậu ngậm 1 viên thuốc to bằng quả trứng cá rồi:
- Đi bốc mộ thì tiên quyết phải bảo vệ cơ thể mình trước, rồi làm gì thì làm.
Dầu thuốc thấm hết vào người làm Khổ Qua cảm thấy nóng hừng hực, cùng với mùi thuốc tan trong miệng. hít thở vài hơi xộc thẳng lên mũi. Chú Tư lấy vải quấn băng hết người Khổ Qua lần nữa, rồi phủ lên 1 lớp thuốc nữa thẩm thấu. làm Khổ Qua kêu lên:
- Nóng quá chú ơi
- Ráng qua chút ít thời gian, nó nhanh hết mau thôi
Chú Tư chuẩn bị 1 cái balo, bên trong đó có nhang, đuốc, đồ cúng cùng với ít đồ lặt vặt. chiếc xe 67 hai bên được buộc sẵn 1 cái xẻng, 1 cái chiếu cùng với 1 bộ quần áo của đệ tử trong tông. Xong xuôi. chú Tư bảo Khổ Qua leo lên xe ngồi ở trước mình, Khổ Qua ngồi lọt thỏm vào lòng chú Tư. Chiếc xe bon bon chạy khỏi sơn môn, dọc đường chú 4 vừa đi vừa xoa xoa làm Khổ Qua hơi khó chịu:
- Sao chú xoa đầu con miết thế?
- Chú còn chẳng hiểu mày. Con vẫn còn chấp niệm. muốn biết ngày sinh của mình, nghĩ ta nói là cốt dọa cho sợ. Mày cũng gan lì lắm. Mà tao quên nói, mình không ra nghĩa địa bình thường đâu. Phải lên núi đấy. chỉ có chú cháu mình mình thôi
- Hả
Khổ Qua nghe xong thì nghệt mặt ra. Vì không biết điều này. Quả tim muốn thòng xuống dưới tận bụng, chú Tư cười cợt:
- Tông tộc chúng ta có nghĩa trang riêng, không thể chôn cùng với người phàm được. Vì đó mà có những ngọn núi được trưng dụng để chôn cất
- Ủa, sao không đưa về nhà họ vậy chú
Chú Tư nghe tới đây có chút buồn:
- Vì những người chôn cất ở đó là tử sĩ, họ sinh ra đã là trẻ mồ côi được đưa về nuôi dạy. Chẳng có ai
Khổ Qua nghe xong thì im lặng chẳng nói gì thêm nữa, con đường càng đi càng tối, xung quanh độc màu đen tuyền tĩnh mịch. Dế kêu rả rích. chú Tư dừng tại 1 trạm gác nhỏ. Trạm gác này có người sống, mà người này chỉ là 1 người đàn ông trung niên. chú Tư dẫn theo Khổ Qua lễ phép bước vào chào hỏi:
- Dạ, chú Tiến ơi. Con tư tài đây
Người đàn ông trung niên tên Tiến đó đang ngồi điêu khắc, dừng tay lại khi nghe có tiếng gọi. Ông Tiến phủi vụn gỗ ở trên chiếc áo đen, tay đặt chiếc đục. Ông Tiến có phong thái đĩnh đạc, điềm tĩnh, và đặc biệt tiếng thình thịch trong ngực chú nghe rất rõ. như có tiếng trống liên hồi. Nhận ra chú Tư cùng với 1 thằng nhỏ. Chú Tư vội giới thiệu:
- Dạ, đây là cháu con. Mau hành lễ với ông đi con
- Dạ, Khổ Qua ra lễ với ông Tiến
Ông Tiến rót trà, hỏi chuyện chú Tư :
- Nửa đêm tới nơi cùng cốc, u sơn này làm gì hửm?
Chú Tư nghe xong thì từ trong balo lấy ra 1 cái hộp nhỏ, cùng với 1 tấm áo đẫm máu cùng với bài vị có khắc tên của vị sư đệ mình. Ông Tiến thấy thì thở dài:
- Thôi, khỏi cần nói nữa. Hai cháu đi theo ông
Chú Tư dắt theo Khổ Qua theo sau lưng bóng ông Tiến. Trạm gác này nói nhỏ thì không, ngược lại cực kỳ lớn. Khổ Qua nhìn thấy cả 1 xưởng quan tài nằm ở bên phải, ở đó còn có nhiều đồ giấy, vàng mã, áo liệm. Ở bên trái còn có 1 linh đường được giăng sẵn vải trắng. ông Tiến dẫn 2 chú cháu đi thẳng tới linh đường. Có rất nhiều bài vị. nến cháy sáng lung linh sáng tên của họ. chú Tư lấy hương thắp lên, đưa lên nói:
- Các huynh đệ, Tư Tài tới đây thắp nén hương cho các vị đây.
Khổ Qua đứng đằng sau thấy đôi vai chú run run. mắt đỏ hoe lên chút ít. Ông Tiến đưa cho chú Tư 1 chiếc khóa, rồi vỗ vai:
- Đi sớm về sớm. Đừng ở quá lâu trên đó
- Dạ, con biết
Chú Tư dẫn theo Khổ Qua, lưng mang balo, tay cầm xẻng, và Khổ Qua mang theo chiếc chiếu quấn. Khổ Qua hơi thắc mắc:
- Sao phải bốc mộ hả chú Tư , chẳng phải đã chôn cất họ ở đây?
Chú Tư chầm chậm giải thích. Các ngôi mộ ở đây. người chết đều mang theo nỗi uất hận, và chết trong các cuộc chiến, đấu pháp ở trần gian. Trong người họ vẫn mang theo tà thuật bị trúng, thậm chí là các loại độc. Ngọn núi này có hình dạng giống 1 cái lò luyện khổng lồ, thân xác trải qua nhiều năm chôn cất đã được thanh tẩy hết toàn bộ. Khổ Qua ngộ nghễ nói:
- Thế lỡ chôn ở bên ngoài thì sao chú??
Chú Tư thở dài:
- Các vị huynh đệ đều là người tu hành, đã có chứng quả trên đại đạo nhất định. Nếu thân xác họ không được đưa về đây. Thứ nhất sẽ trở thành công cụ cho bọn ác đạo, ma quỷ lợi dụng. Trong trường hợp chết ở nơi hoang vắng, không ai động tới thì phần thân xác sẽ hóa thành thứ gì. có thể là cương thi, hoặc tà vật. nói chung phần xác này tuyệt đối phải được đưa về Luyện Ngục Sơn ( chính là tên ngọn núi này. cùng với nghĩa trang) để thanh tẩy. Khi chẳng còn nguy hiểm, mới đưa họ về nghĩa trang của tông tộc chôn cất đàng hoàng
Khổ Qua đã hiểu được đôi chút về vấn đề này. Ở trên núi đường đi gồ ghề, mộ phần san sát nhau tạo nên không khí vô cùng ghê rợn. Phần mộ của vị sư đệ chú Tư nằm ở lưng chừng, hàng ngày ông Tiến đều lên trông nom chúng. Việc thắp hương, dọn cỏ làm vô cùng chỉnh chu. Khổ Qua đứng từ trên núi nghe được tiếng đàn tranh từ trạm gác vang văng vẳng lên. cùng tiếng hát của ông Tiến:
- Tích tịch tình tang ... Tuổi đôi mươi xuân xanh, tình tang tính. có người dừng mãi tuổi xuân. người đời không biết đạo nhân là gì? Hỏi trời, hỏi đất, cuối đại đạo có ai chờ ta, tích tịch tình tang
Tiếng hát đầy thê lương, làm Khổ Qua bất giác cảm động, cậu không hiểu tại sao mình rưng rưng nước mắt. Chú Tư cầm cây đuốc đốt lên cắm ở đầu hướng Bắc, lấy mâm lễ chỉ 1 đĩa xôi, cùng vài trái cây đặt trước mộ:
- Sư đệ. Mấy năm qua, đệ nằm ở đây chịu khổ. Người chết đã chết, chỉ chúng ta là mãi thống khổ từ sinh tới tử. Bây giờ ta đưa đệ về nơi an nghỉ chính thức
chú Tư thắp hương rồi rót hai ly rượu, 1 ly mình uống. ly còn lại rải lên mộ phần. chú Tư lấy xẻng rồi từ từ xắn từng lát đất. Mồ hôi đổ ra như tắm, cả người gồng lên cả gân xanh. chú Tư chốc chốc lại ngừng lại rồi nhìn lên trên thấy Khổ Qua ngồi ở trên nhìn chăm chú. Nó hỏi chú:
- Con giúp chú được gì không?
- Việc nặng để chú, lát nữa có việc cho con làm
Khi đào xuống gần 1 mét rưỡi thì đụng trúng 1 bia đá trên đó có khắc các dòng chú văn, cùng với hình đồ luyện hỏa cháy hừng hực. chú Tư dùng sức nhấc tấm bia lên, rễ cây bám lên đó khá nhiều. Chú phủi đi tấm bia. thở hì hục:
- Vật này mang về luôn
Chú đặt nó lên trên. đào xuống thêm 1 lát nữa thì đụng trúng nắp quan tài, chú bảo Khổ Qua đưa cho cái búa nhổ đinh cùng cây xà beng. Chú dùng sức bật nắp quan tài, rồi nhổ hết từng cây đinh. Mỗi cây đinh dài bằng ngón tay người, nó không phải đinh bình thường. chú Tư đưa cho Khổ Qua hết 18 cây. Khổ Qua thắc mắc tại sao phải mang về. chú Tư cười vì đứa cháu:
- Mỗi thứ ở đây đều là đồ tốt để đi hành pháp. Cây đinh này mà trị bọn ma quỷ, yêu tà cực tốt. Lá rụng về cội, cung cấp dưỡng chất để nuôi dưỡng thế hệ mới. Chúng ta chết đi cũng cống hiến cho tông tộc thôi con. hahaha
Chú Tư mở được nắp quan tài, bên trong đó hiện ra 1 bộ hài cốt, trên xương cốt vẫn còn chút đen bám lấy, đặc biệt ở đỉnh đầu có 1 vết lõm thủng lớn. Có vẻ đây là vết thương chí mạng gây ra cái chết cho vị sư đệ này. Chú Tư mang bao tay vào. Cẩn thận mang từng phần xương cốt đưa lên trên cho Khổ Qua. Cậu lần đầu thấy xương người, có sợ hãi, mà xung quanh vẫn có tiếng động rột roạc làm quả tim đã sợ nay càng đập mạnh thêm. Có vẻ chú Tư hiểu được:
- Chú lần đầu cũng sợ lắm Khổ Qua. Năm chú 18 tuổi đã đi hành pháp, ra tận chiến trường. Đối mặt với ma quỷ, nghịch cảnh xung quanh thì chú như biến thành 1 thằng ngu. Khi còn đi học thì chú rất giỏi, học đâu tiến đó. Còn vị sư đệ này ngược lại, học rất chậm. Ấy thế khi ra chiến trường, thì sư đệ chú mới là anh hùng, còn chú chỉ là kẻ hèn nhát. Ngày sư đệ ngã xuống, chú sợ lắm, sợ khi nhìn thấy di hài sư đệ mình quay về không lành lặn. Chính chú là người tắm rửa, trang điểm. mặc quần áo cho đệ ấy. Giờ mấy năm quay lại, chú vẫn còn sợ. Sợ mình không đủ thực lực bảo vệ thứ quý giá của mình
Khổ Qua nghe thì cũng cảm động, hiểu ra phần nào đó. Cậu mạnh dạn quỳ xuống, đưa hai tay rồi cúi đầu khi nhận lấy hài cốt như hành động thể hiện lòng thành kính. Qua hơn 30 phút thì đã đưa lên đầy đủ. Chú Tư kiểm tra lại từng đốt xương, từng vị trí xem có thiếu sót, rồi lại nhảy xuống dưới huyệt tìm kiếm. Dò từng chỗ đất, chỗ đáy quan tài xem có bỏ sót phần nào. Khi đã kiểm tra kỹ càng thì chú Tư mới đứng lên, cẩn thận gói lại chỗ hài cốt ấy vào bộ quần áo, bọc thêm bên ngoài 1 tấm vải, cuối cùng là quấn trong cái chiếu, dùng dây buộc thật chặt hai đầu tránh rơi ra. chú Tư lấy dây buộc cuộn chiếu vào lưng, dây thắt chặt vào ngực, vào bụng. chú Tư hít 1 hơi thở:
- Tư tài cõng đệ về nhà nghen
Nói rồi chú đưa cho Khổ Qua 1 cái chiêng nhỏ cùng thanh dùi, và dặn:
- Con đánh 9 hồi lên cho chú.
Khổ Qua làm theo, tiếng chiêng vang lên trong đêm đánh thức mấy con vật đang ngủ. chú Tư làm động tác gì đó, chân lùi lại, tay vòng ra trước rồi quỳ 1 chân xuống. Khi mỗi hồi chiêng vang lên thì chú lại biến chuyển động tác:
- KHỞI HÀNH, ĐƯA ĐỆ VỀ NHÀ
Chú Tư dặn dò Khổ Qua tiếp:
- Con tiếp tục gõ chiêng, 9 hồi lại hô to lên cho chú như thế này: "cửu thiên trùng địa, thân sĩ hồi hương" Lặp lại cho chú
- Cửu thiên trùng địa, thân sĩ hồi hương
- Ừm tốt. Nào bắt đầu
Chú Tư tay cầm ngọn đuốc, chân đi trần, không mang giày. Còn Khổ Qua chạy theo sau. Chú Tư để lại xe máy ở trạm gác, mà băng rừng mang theo sư đệ quay về. Chặng đường đi cực xa phải trên 20 ki-lo-met, Khổ Qua đi theo sau mà hai chân mềm nhũn, dù đã thấm mệt nhưng khi thấy chú Tư vẫn kiên trì. 1 lòng tự hào từ trong đáy lòng trỗi lên. Cậu càng ra sức hô to lên. Đánh chuông mạnh lên nữa. Khổ Qua mệt rồi ngồi nghỉ chừng 10 phút. Cuối cùng khi mặt trời đã mọc, đồng hồ điểm 8 giờ sáng thì 2 chú cháu cũng tới được tiên sơn. Các đệ tử ở từ xa nghe thấy tiếng chiêng cùng hô. thì vội vàng chỉnh lại quần áo. Ai nấy cũng hiểu đây là việc gì. Đệ tử chắp tay vòng ra trước, cúi người hành lễ mỗi khi hai chú cháu chạy ngang qua:
- Cửu thiên trùng địa, thân sĩ hồi hương
Chú Tư lo liệu việc an táng đưa hài cốt sư đệ mình vào ngôi nhà mới đã xong. Khuôn mặt chú đã tươi tỉnh hơn bao giờ hết. Ngày nhập mộ, thông sư huynh ở điện chấp pháp có tới thắp hương. Thông sư huynh dâng hương lên xong thì hỏi chú Tư :
- Đệ đã nghĩ kỹ chưa. Con đường chúng ta đi. Sẽ là con đường không có đường lui. Thành thì sống, bại sẽ chết
Chú Tư mở lời ngay. bình thản đón nhận:
- Đệ đã mất 3 năm để suy thấu. Bây giờ lo liệu mộ phần cho đệ ấy xong thì tư tài chẳng còn gì để vướng bận nữa.
Thông sư huynh hiểu lời chú Tư đang nói:
- Đời này, chúng ta không hoàn thành được thì Khổ Qua sẽ tiếp tục thay chúng ta. Tông tộc cần 1 cuộc cải cách lớn. Hiện giờ các ghế và chức sắc ở tam quyền phân lập đều do các vị cổ lão và Hương sắc nắm giữ. Lớp trẻ chúng ta không cách nào chuyển mình, mãi mãi sống trong đau khổ. Rồi cho các cổ lão, hương sắc mất đi thì cũng sẽ có 1 lớp mới lên thay thế.
Chú Tư lật úp chiếc ly xuống dưới. tay bóp nát toàn bộ:
- Chỉ có đảo chính là cách cứu vãn duy nhất. Tông tộc tổ tiên gầy dựng trăm năm, không thể để lụn bại dưới tay đám cổ lão hủ bại
- Đúng. Thời đại đã thay đổi, đây không phải là thời phong kiến. Ngay cả đất nước ta cũng đang và thay đổi. Ngay cả Liên Xô cũ cũng không thoát khỏi vận mệnh tan rã thì đó là bài học cực đắt cho chúng ta. Nhưng cái đám cổ lão ngu dốt, cứng đầu đó. luôn nghĩ có tư tưởng bế quan tỏa cảng, không cho tông tộc phát triển thì cũng đáng bị giết
Hai sư huynh đệ Thông và Tư Tài đã lập kế hoạch đảo chính, nhưng có lẽ kế hoạch này còn rất nhiều thời gian nữa, có thể là 5 năm, 10 năm, nữa mới tới. Và trong vòng chừng ấy năm, Khổ Qua cùng với các sư huynh mình vẫn sẽ tiếp tục lớn lên, và ở trong tương lai sẽ đối mặt với các thử thách, gian khổ đầu cuộc đời. Từ người phàm hóa đạo nhân chưa bao giờ là dễ dàng. Sinh tử cách nhau 1 sợi tóc. Và ở phần 2, chúng ta sẽ theo dõi Khổ Qua qua những lần chập chững ra ngoài hành pháp, theo chân chú bác, cùng các sư huynh thực chiến. Từng bí mật về thân thế Khổ Qua. cậu có liên quan gì với đại chiến huyền giới từ năm 1998 – 2000. Những vị thần bí ẩn như ông Ngài, và ông Kẹ. Từ từ sẽ được hé lộ từng góc tối trong những phần tiếp theo