Chương 35 - Mọi thứ đều đã thay đổi

Trở Thành Mẹ Của Năm Vị Lão Đại!

Nữ Vương Bất Tại Gia 01-01-2025 05:14:38

Sau khi chụp ảnh xong, Hồ Duyệt Tĩnh vội vàng rời đi cùng trợ lý. Vương Quyệt Hàm và Trần Vũ Đình hưng phấn nhìn ảnh chụp trong điện thoại, suýt nữa thì nhảy cẫng lên. Cao hứng thì cao hứng, nhưng nhìn ảnh chụp, Trần Vũ Đình vẫn cảm thấy có chút không thích hợp: "Các cậu có thấy đàn chị Hồ hơi lạ không? Sao tớ cảm thấy chị ấy hơi là lạ nhỉ?" Trong bức ảnh, rõ ràng Hồ Duyệt Tĩnh đang cười rất tươi, rất tao nhã thong dong, lớp trang điểm hoàn mỹ, nhưng quả thật có chỗ nào đó không thích hợp lắm. Nụ cười cứng đờ giống như miễn cưỡng nặn ra, đôi mắt cũng mang theo một cảm giác không nói nên lời, giống như bị người ta ép buộc vậy. Hai người buồn bực: "Sao thế nhỉ? Bình thường đàn chị Hồ chụp ảnh đâu có như vậy? Chẳng lẽ chị ấy không muốn chụp với chúng ta ư?" Cố Nguyên nghe vậy bèn xen vào: "Tớ nghĩ không phải đâu, chắc cô ấy mệt mỏi quá chăng?" Nghe cô nói vậy, hai người đều cảm thấy rất có lý, sau đó lại tiếp tục ngắm nghía ảnh chụp rồi không ngừng ca ngợi Hồ Duyệt Tĩnh: "Đàn chị Hồ là thần tượng của tớ, sau này tớ chỉ cần bằng một nửa chị ấy là đã mãn nguyện lắm rồi!" Trần Vũ Đình liên tục gật đầu, vẻ mặt đầy ước ao: "Nhan sắc trẻ mãi không già, còn có một người chồng giàu có như vậy. Cố Nguyên cậu không biết câu, chồng chị ấy chính là cậu chủ nhà giàu Trần Hách Nhiên đó! Nghe nói trước kia Trần Hách Nhiên này rất phong lưu, nhưng từ khi cưới chị ấy là lập tức đổi tà quy chính, đây quả là tình yêu thần tiên có thể viết vào tiểu thuyết ngôn tình mà!" Cố Nguyên nghe các cô ấy nói vậy, chợt nhớ tới khoảng thời gian còn ở chung kí túc xá với Hồ Duyệt Tĩnh. Khi đó ngày nào Hồ Duyệt Tĩnh cũng viết thư cho bạn trai ở nơi khác, sau đó ôm thư bạn trai gửi tới mà không nỡ buông tay, nói bạn trai cô ấy là người cô ấy yêu nhất, nhất định sẽ yêu cả đời. Bạn trai kia không họ Trần, cũng không phải Trần Hách Nhiên. Sau khi cô tỉnh dậy, thế giới này đã hoàn toàn thay đổi rồi! Nghĩ vậy, Cố Nguyên quay đầu, nhìn về phía Hồ Duyệt Tĩnh rời đi. Thật ra Hồ Duyệt Tĩnh đã đi xa, nhưng ngay lúc Cố Nguyên quay đầu, cô thoáng nhìn thấy Hồ Duyệt Tĩnh cũng đang quay đầu nhìn về phía này. Cách một khoảng rất xa, cả hai đều thấy đối phương đang nhìn mình, tuy không nhìn rõ vẻ mặt của đối phương, nhưng dường như họ có thể tưởng tượng ra được biểu cảm của nhau. Cố Nguyên thu hồi ánh mắt. Lúc này hai người bạn cùng phòng vẫn đang chia sẻ ảnh chụp, đồng thời không quên dặn dò cô: "Giữ cho kĩ nhé, đây là ảnh chụp chung với Hồ Duyệt Tĩnh đấy!" Có thể chụp ảnh chung với Hồ Duyệt Tĩnh là một vinh hạnh rất lớn lao, có thể khoe khoang trong vòng bạn bè cả năm luôn! Mà cách đó không xa, Hồ Duyệt Tĩnh đi rất xa nhưng vẫn không nhịn được mà quay đầu nhìn lại. Cố Nguyên, là cô ư? Người bạn cùng phòng của cô ta hai mươi bảy năm trước đây, sau đó bị đóng băng và đáng lẽ không bao giờ tỉnh lại? Hồ Duyệt Tĩnh theo trợ lý ngồi lên xe, nhắm mắt lại, nhớ lại màn gặp mặt Cố Nguyên ban nãy. Không biết tại sao, sau lưng cô ta bỗng cảm thấy rét lạnh. Cô ta đột nhiên mở mắt ra: "Tại sao điều hòa lại thấp như vậy?" Trợ lý hoảng sợ, không hiểu tại sao hôm nay Hồ Duyệt Tĩnh nói chuyện hung dữ như vậy, bình thường cô ta vẫn luôn dịu dàng mà? Sau khi nhìn thấy trợ lý sợ hãi, Hồ Duyệt Tĩnh hít sâu một hơi, cố gắng để bản thân bình tĩnh lại. Người kia rõ ràng đã chết, bị đóng băng không thể tỉnh lại! Chắc chắn cô ta không phải Cố Nguyên, chỉ là người giống người mà thôi! Không! Làm gì có người nào giống nhau đến vậy chứ? Hơn nữa còn nhìn cô ta với ánh mắt như rất quen thuộc như vậy! Chính là cô ta! Không thể sai được! Trán Hồ Duyệt Tĩnh thấm đầy mồ hôi lạnh, siết chặt nắm đấm, đột nhiên nói: "Thám tử tư, tìm thám tử tư cho tôi!" Trở lại ký túc xá, hai người Vương Nguyệt Hàm còn đang thảo luận chuyện chụp ảnh chung với Hồ Duyệt Tĩnh. Bọn họ chỉnh sửa ảnh thật tỉ mỉ, sau đó đăng lên vòng bạn bè khoe khoang khiến không ít người hâm mộ. Khi có người hỏi: "Các cậu và Hồ Duyệt Tĩnh quen nhau à?" Cả hai bèn hàm hồ trả lời: "Là đàn chị của bọn tới, hôm nay tình cờ gặp được, thấy thời tiết không tệ nên cùng chụp một tấm!" Nói như vậy, người khác sẽ không biết rốt cuộc bọn họ có quen Hồ Duyệt Tĩnh hay không, dù sao đoán thế nào cũng được, bọn họ đều được hưởng ké ánh sáng. Cố Nguyên không có hứng thú với weibo hay vòng bạn bè gì đó, cô càng cảm thấy hứng thú với tình huống của Hồ Duyệt Tĩnh hơn. Cô nằm sấp trên giường suy nghĩ lung tung, ví dụ như tại sao Hồ Duyệt Tĩnh lại chia tay với bạn trai trong khi hai người yêu nhau như vậy, sao lại gả cho cậu chủ ngành thực phẩm kia? Bởi vì tình yêu, hay là thứ gì khác? Cô nâng cằm suy nghĩ lung tung, thật ra bỏ rơi tình yêu gả vào nhà giàu cũng là chuyện bình thường. Giới giải trí chính là như vậy, ai ai cũng theo đuổi những thứ mình muốn! Nhưng cô vẫn vô thức cảm thấy thế giới này vẫn là thế giới ban đầu, Hồ Duyệt Tĩnh vẫn ôm những lá thư mà bạn trai viết cho cô ấy, sau đó tràn ngập hạnh phúc nói sẽ yêu anh ấy cả đời. Nhưng mọi thứ đều đã thay đổi, cũng giống như cô sẽ không bao giờ nhìn thấy ống khói lớn bên ngoài căn nhà của mình nữa! Cố Nguyên khẽ thở dài, muốn tìm người tán gẫu một chút.