Thế nhưng Tần Phong đã nhìn một hồi lâu, lại không ngộ được thứ gì.
"Không khoa học a!"
Tần Phong không hiểu.
Hào quang ngộ tính của hắn vẫn còn kỳ hạn, cùng với cái đầu nhỏ thông minh, lại thêm ngộ tính gấp trăm lần, nhưng tại sao lại không ngộ ra được thứ gì!?
Tử Diên đáp: "Không phải ngộ tính cao thì liền hiểu được thẻ tre Thánh Nhân, mà còn cần duyên phận, giống như phật gia nói hữu duyên với phật."
"Rác rưởi!"
Tần Phong bắt đầu ghét bỏ thứ gọi là thẻ tre Thánh Nhân, chỉ cần những thứ mình không dùng được thì tất cả đều là rác rưởi.
"Bập bẹ..."
Tiểu Bạch giống như cảm ứng được cái gì, nó dùng chân nhỏ còn chưa bước vững vàng mà đi về phía thẻ tre Thánh Nhân, sau đó nằm sấp lên bên trên mặt, lộ ra biểu tình vô cùng thỏa mãn.
"Lấy thẻ tre Thánh Nhân làm chiếu, tiểu gia hỏa này đúng là sáng tạo!"
Tần Phong không có ý tứ ngăn cản, tùy ý tiểu Bạch lấy thẻ tre làm chiếu.
Ở bên cạnh, Tử Diên triệt để im lặng, người ra dùng mạng để tranh giành thẻ tre Thánh Nhân, còn hắn thì lấy làm chiếu cho thỏ con nằm.
Leng keng! Leng keng!
Bên ngoài sơn động vang lên tiếng đánh nhau, còn mơ hồ nghe thấy có người hô tên Lâm Tam.
"Đây không phải đúng dịp sao!!"
Tần Phong lập tức lên tinh thần, khỏi phải nói hắn nhớ Lâm Tam bao nhiêu.
"Đi, đi ra xem một chút!"
Tần Phong đem tiểu Bạch cùng thẻ tre Thánh Nhân bỏ vào trong giỏ trúc, mang ở sau lưng, rồi lôi kéo Tử Diên đi ra ngoài xem tình hình.
Rất nhanh ——
Hai người đã tới hiện trường.
Chỉ thấy dưới ánh trăng, Lâm Tam bị một đám tu sĩ Siêu Phàm cảnh bao vây, buộc hắn phải giao ra hộp ngọc trong di tích.
"Ta đã nói rất nhiều lần rồi, hộp ngọc hoàn toàn trống không!"
Lâm Tam trải qua mấy chục cuộc chiến lớn nhỏ, toàn thân cao thấp đã chồng chất vết thương, nhưng nhờ sự cường đại của hào quang nhân vật chính mà chưa có ngã xuống, thậm chí còn đủ sức đánh tay ngang với đối phương.
"Quỷ lừa gạt, ngươi nghĩ chúng ta sẽ tin sao?" Đối phương hừ lạnh một tiếng, lực tấn công càng thêm mạnh mẽ.
"Lâm công tử đúng là mở mắt liền nói lời bịa đặt!"
Tử Diên thấy thế thì lắc đầu, vì bảo vật mà thậm chí ngay cả mệnh cũng không cần.
Tần Phong rất là nghiêm túc nói: "Ta cảm thấy Lâm Tam nói chuyện rất chân thành, hộp ngọc đúng là trống không."
"Chuyện hoang đường như vậy mà ngươi cũng tin!?"
Tử Diên nhịn không được trợn mắt lên, phát hiện Tần Phong thật sự quá đơn thuần.
Bịch một tiếng!!
Tình thế ở hiện trường đã phát sinh thay đổi.
Chỉ thấy hai thân ảnh xông vào vòng chiến đấu, một đấm thẳng, một quét chân, trực tiếp đánh Lâm Tam bay ra ngoài.
"Là anh em nhà Tây Môn, Đại Lãng cùng Nhị Lang!"
Tu sĩ Siêu Phàm cảnh ở xung quanh đều không cam lòng, thật vất vả mới tìm được Lâm Tam, hiện tại chỉ cần chờ y chết, nhưng ai nghĩ nửa đường lại có hai tên Trình Giảo Kim đột nhiên giết ra.
Đều là tu vi Linh Vũ Cảnh tam trọng, cho nên chỉ có thể trơ mắt nhìn con vịt sắp vào miệng bay đi.
"Mẹ kiếp!!"
Tần Phong nhịn không được là phun lời thô tục, chỉ thấy Lâm Tam rơi vào bên cạnh hắn.
"Là Tần Phong!!"
Anh em nhà Tây Môn hai mắt tỏa sáng, trong lòng hô to hôm nay phát tài.
Liên thủ đánh bay Lâm Tam, còn ngoài ý muốn phát hiện Tần Phong đang đứng bên ngoài xem trò vui.
"Ách, ta nói ta cùng hắn không quen, chỉ là đi ngang qua, các ngươi tin hay không!?" Tần Phong yếu ớt hỏi.
"Ngươi cảm thấy thế nào!?"
Huynh đệ nhà Tây Môn đều giống như lão háo sắc nhìn thấy tuyệt thế mỹ nhân, hai mắt sáng lên, xông về phía trước bao vây lấy hai người.
"Lâm huynh, chúng ta liên thủ a!" Tần Phong dùng thái độ thành khẩn nói.
"Ta sợ bị người bán đi!"
Lâm Tam đứng dậy, lấy tay lau máu tươi trên khóe miệng, từ đầu đến cuối đều cảm thấy lão lúc tính toán sau lưng y chính là Tần Phong.
Tần Phong hô to oan uổng: "Oan uổng a, Lâm huynh, ta xem ngươi như huynh đệ ruột thịt khác cha khác mẹ, bán đứng ngươi thì ta nhận được chỗ tốt nào sao!?"
"Cái này..."
Lâm Tam cảm thấy lời nói của Tần Phong không phải không có đạo lý, khi dễ mình thì cũng không có người phát thưởng cho hắn.
Víu một tiếng!!
Huynh đệ Tây Môn dùng sức đạp mạnh về phía trước, thân hình trong chớp mắt liền vọt tới trước mặt hai người.
Bọn họ đã nghe chiến tích của hai vị thiên kiêu này, cho nên cả hai đều không dám bất cẩn, vừa lên liền dùng sát chiêu của riêng mình.
"Mẹ kiếp, đúng là không nói lý!!"
Tần Phong tức giận phun lời thô tục, thân hình giống như Hồng Nhạn mà lướt đi mấy trượng.
"Muốn chiến, vậy tới đây đi!"
Bên trong ánh mắt của Lâm Tam tràn đầy sự điên cuồng, trường kiếm trong tay lóe ra kiếm quang chói mắt.
Lập tức ——
Kiếm khí cực kỳ hung hãn cuồng bạo giống như dòng lũ tàn phá bừa bãi rừng cây, tất cả lá khô rụng trong không trung đều biến thành cát bụi, mấy chục luồng kiếm khí áp đảo quét về phía huynh đệ Tây Môn.
"Đây chính là một kiếm đêm hôm đó sao!?"
Trong lòng Tần Phong bật giác nhảy lên, hắn có thể cảm nhận rõ ràng một kiếm này kinh khủng đến nhường nào.
Xoạc! Xoạc! Xoạc!
Năng lượng kiếm khí hung hãn quét ra như áp đảo bầu trời, ngay cả không khí cũng như bị xé toạc, hủy diệt mọi thứ nó đi qua, khí thế vô cùng khổng lồ.
"Không tốt!"
Nhị Lang bỗng nhiên thay đổi sắc mặt, một cỗ năng lượng khinh khủng tuôn ra từ bốn phía.
Ầm ầm!!
Cả hai mạnh mẽ va chạm vào nhau, kiếm khí phong bạo bao phủ toàn bộ núi rừng.
"Phốc!!"
Nhị Lang phun ra một ngụm máu tươi, trong nháy mắt liền mất đi sức chiến đấu.
"Đây chính là truyền nhân của trường không Kiếm Thần, đệ nhất kiếm trăm năm sau sao!?"
Tu sĩ Siêu Cảnh phảm ở xung quanh vội vàng ngăn cản kiếm khí, nhưng cũng bị thực lực mạnh mẽ của Lâm Tam làm cho hoảng hốt.
"Ha ha..."
Lâm Tam thở hổn hển đắc ý mà liếc nhìn Tần Phong, phảng phất muốn nói, lần trước tại Tần gia, ta cố ý thua ngươi, cũng chính là vì giữ mặt mũi cho ngươi.
Đối với cái này ——
Tần Phong liền đáp lại, hắn chạy đến sau lưng Lâm Tam, bắt đầu giở trò khiêu khích Đại Lãng của Tây Môn gia: "Tới nha, tên khốn, ngươi có dám so chiêu với Tam ca của ta không, Tam ca nói, hắn còn có thể đánh thêm 10 hiệp...