"Lâm huynh, ngươi muốn đi đâu a!"
Tần Phong vội vàng chạy lên bờ, mang giày vào đuổi theo.
Nói đùa!
Chỉ một câu liền kiếm kiếm được 40 vạn điểm phản diện, cho nên làm sao có thể để y chạy trốn, nhất định phải phát tinh thần thuốc cao da chó, gắt gao bám sát lên y mới được.
Ầm ầm!!
Một tiếng kinh thiên động địa gào thét điên cuồng vang vọng, trên bầu trời mây mù như thủy triều cuốn tới, trong nháy mắt, trong hư không phương viên mấy ngàn dặm tràn ngập một cỗ uy áp mãnh liệt, hư không kịch liệt chấn động.
"Hoàng đế Đại Hạ truyền lệnh, Trường Nhật hầu, Thường Côn phụng mệnh bệ hạ, chuyên tới để lấy thủ cấp của Tần Phong!"
Một bóng người vạm vỡ cưỡi một yêu thú không rõ danh tính, đang lơ lửng trong không trung, sau lưng còn có mấy ngàn thiết giáp được huấn luyện chỉnh tề, khí thế như hồng, Thần Ma né tránh.
"Trường Nhật hầu, Thường Côn!!"
Đám tu sĩ đuổi giết Tần Phong ở gần đó đều kinh hô, bị một màn trước mắt dọa cho phát khiếp.
Bọn họ rất quen thuộc với cái tên Thường Côn này, đối phương chính là lão đại của Hoàng Thành Ti, cận vệ của hoàng đế Đại Hạ, tu vi cao cường, tuyệt không thể dùng ngôn ngữ bình thường để hình dung được.
Bây giờ toàn bộ Hoàng Thành Ti điều động, hơn nữa vị lão đại Thường Côn này còn đích thân dẫn đội, chỉ vì đối phó với một Tần Phong có tu vi tam trọng siêu phàm cảnh, mà tuổi tác cũng chỉ mới có 8 tám.
Thực sự là bê con đặt trên lồng hấp!!
"Cmn, phô trương như vậy!"
Tần Phong biết chuyện hôm nay chẳng lành, hắn đang chuẩn bị kích hoạt lão quái tóc đỏ cấp max bất cứ lúc nào.
Ầm ầm!!
Lại một tiếng nổ kinh thiên động địa khác điên cuồng vang vọng trên bầu trời, một đoàn xe ngựa như mây mù giáng xuống, uy áp đáng sợ không chút che giấu, càn quét thiên hạ.
Khí thế cường đại, uy áp Hoàng Thành Ti.
"Tần Phong là người Tần gia, không cần làm phiền Hoàng tộc động thủ!"
Tần gia xem như là đầu địa xà ở khu vực đông bộ, cho nên đã sớm biết Hoàng Thành Ti tới, cũng biết bọn hắn muốn làm gì, thế là đệ thập tổ tự mình mang theo Thập Tam Thái Bảo chạy đến.
Nếu như không thể tiếp tục kế hoạch mong muốn, ông sẽ mang Tần Phong trở về nhà.
Thường Côn cũng không hề sợ hãi, nói: "Bệ hạ cũng không muốn tự mình động thủ, nhưng Tần Phong đại nghịch bất đạo, giết hại huynh đệ tay chân, ta sợ Tần gia các ngươi không xuống tay được, cho nên mới để bản hầu ra tay."
"Ai nói ta Tần gia không xuống tay được !"
Ánh mắt của đệ thập tổ sáng ngời: "Hôm nay lão phu phải dẫn hắn về nhà, thi hành gia pháp của Tần gia!"
"Chấp hành gia pháp!?"
Thường Côn cười một cách giễu cợt, nói: "Nếu Tần gia các ngươi có cái tâm đó thì Tần Phong cũng không thể sống đến bây giờ, ta thấy các ngươi đang muốn chơi cổ, mà chuyện này cũng không phải bí mật gì."
"Tùy ngươi nói thế nào!"
Đệ thập tổ không dài dòng, đưa tay nắm lấy Tần Phong.
"Ngươi mơ tưởng!!"
Ánh mắt của Thường Côn trở nên sắc bén, trong tay cầm chặt chiến kích, ra lệnh yêu thú dưới thân bổ nhào đến.
Ầm ầm!!
Hai bên va chạm vào nhau, năng lượng cường đại bao phủ thiên địa, đại địa cũng bắt đầu đung đưa kịch liệt, vết rách dữ tợn không ngừng lan tràn ra.
"Chạy mau!!"
Đám người ở gần đó vội vàng bỏ chạy, quả thực là thần tiên đánh nhau phàm nhân gặp nạn.
"Bản hầu đã sớm biết, Tần gia các ngươi sẽ không ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ, may mắn bản hầu đã sớm chuẩn bị!"
Khóe miệng Thường Côn lộ ra một nụ cười lạnh, lấy ra Xuyên Vân tiễn, bắn về phía không trung.
Đông Đông!!
Xuyên Vân tiễn nổ tung trên không trung, một chữ Côn khổng lồ xuất hiện.
Ầm ầm!!
Cỗ uy áp kinh khủng không ngừng buông xuống, biểu ngữ đại diện cho các thế lực lớn lần lượt xuất hiện, Đông xưởng, Tây Hán, Cẩm Y Vệ... Còn có các đại thế gia cũng tới, ít nhất có mười mấy vạn người.
"Cái gì!!"
Đệ thập tổ sắc mặt đại biến, không nghĩ lại có nhiều người tới như vậy.
Đây là muốn, hôm nay Tần Phong không chết thì nhất định khai chiến sao!
"Tần Phong, hôm nay ta phải giết người, cho dù ai tới cũng vô dụng!"
Thường Côn bá khí ầm ầm cầm chiến kích trong tay, hướng toàn bộ Hoang Cổ tuyên án tử hình Tần Phong...
"Trời ạ!!"
Đám người xung quanh đều run lẩy bẩy, bọn họ thật sự chưa bao giờ chứng kiến cảnh tượng hoành tránh như vậy.
Vì để giết Tần Phong, hoàng đệ Đại Hạ thế mà điều động nhiều sức mạnh như vậy, có thể thấy được lão rất kiêng kị sự tồn tại của đại công tử Tần gia, người nắm giữ tư chất Đại Đế.
"Phô trương thật lớn a!"
Trên bầu trời, tầng mây lại sôi trào, tiếng cười lạnh từ xa truyền đến.
Chỉ thấy ở phương xa trên đường chân trời, mười mấy vạn người đen kịt đang tiến tới, mỗi bước đi đều khiến đại địa lay động, dẫn đầu là một lá cờ màu đen với chữ Tần bên trên, tràn ngập một cỗ túc sát chi khí.
Đồng thời, bên cạnh đệ thập tổ còn có thêm năm thân ảnh, theo thứ tự là Ngũ tổ, Lục Tổ, thất tổ, Bát Tổ, Cửu Tổ.
"Tràng diện này..."
Lâm Tam bị một màn trước mắt hù sợ.
Hắn tự nhận chính mình rùm lên động tĩnh đã quá lớn, không nghĩ tới nếu so với Tần Phong thì chỉ giống như tiểu hài tử đang đùa giỡn.
Trong lúc nhất thời.
Song phương giương cung bạt kiếm, tùy thời có thể khai chiến.
Thường Côn cười lạnh nói: "Xem ra, Tần gia các ngươi đây là muốn chết cũng phải bảo vệ Tần Phong đúng không!?"
"Tần Phong phạm vào tộc quy, tự nhiên phải về chịu phạt trong tộc!"
Ngũ tổ là người có bội phận cao nhất toàn trường, nhàn nhạt đáp một câu, cơ bản không thèm để Thường Côn Hoàng Thành Ti vào trong mắt, về phần Đông xưởng, Tây Hán, Cẩm Y Vệ thì càng là cặn bã.
Chẳng qua là hoàng tộc Đại Hạ thiết lập một chút cơ quan dọa người, nhưng trong hoàng triều này, người có quyền thống trị chính là thế gia, bất kỳ một thế gia nào cũng không coi trọng những cơ quan này, cho nên bọn họ mới tìm kiếm một chút tồn tại giữa đám phàm nhân.
Chỉ có thế gia mới là thứ bọn họ kiêng kỵ nhất.
"Loại giết hại tộc nhân này còn thẩm tra cái gì, cứ trực tiếp giết chết đi!"
Có thế gia mở miệng nói chuyện.
Bọn hắn không biết Tần gia có ý gì, không biết kế hoạch của đối phương, hơn nữa cũng không muốn biết, chỉ biết bây giờ là thời cơ tốt nhất để giết Tần Phong, nếu bỏ lỡ thì về sau sẽ càng khó khăn.
Nhưng để cho bọn hắn trực tiếp động thủ, thì rõ ràng không dám, tên tuổi đệ nhất thế gia cũng không phải gọi cho có, vẫn là Hoàng tộc dẫn đầu giật dây, chính mình đi theo phất cờ hò reo là được rồi.