Đọc Tâm: Sau Khi Nghe Được Tiếng Lòng Của Tiểu Công Chúa, Bạo Quân Luống Cuống
Nghiên Cứu Trọng Tài24-11-2024 13:00:41
Điểm chú ý của Lôi Nam Nhi lại không nằm ở điều này, nàng ta xoa cái tay bị hất đau: "Ngươi giỏi rồi Lôi Niệm Nhi, ngươi cũng dám đánh ta! Ta phải về mách mẫu thân, để mẫu thân đánh ngươi!"
Bối Tịnh Sơ thấy Lôi Niệm Nhi sợ run người, vươn tay nhỏ, ê ê a a mắng Lôi Nam Nhi.
Gương mặt búng ra sữa sinh động hơn hẳn, so với nói là người ngoài tiểu thuyết không thể mắng thành lời, càng giống là vì mắng quá bẩn nên bị mất âm.
Lôi Niệm Nhi nhìn thấy Bối Tịnh Sơ nằm bò trong nôi, thân hình nho nhỏ uốn éo giúp mình mắng người, đáy lòng mềm nhũn.
Sau đó trong tai truyền đến một giọng sữa non nớt: 【 Cái miệng này của ngươi ngâm mấy năm rồi sao mà chua thế? Lúc nhân loại tiến hóa ngươi trốn đi đâu hả? Nói chuyện không biết nghĩ sao, xấu xí như vậy còn tới trước mặt ta lượn lờ, vừa nhìn đã thấy xấu, càng nhìn lại càng xấu. Mọc ra cái đầu chỉ có tác dụng tăng chiều cao thôi à... 】
Tiếng mắng chửi liên tiếp không ngừng nghỉ oanh tạc lỗ tai Lôi Niệm Nhi, nàng không nhịn được che tai, song phát hiện hành động này thật vô dụng.
Hơn nữa ở đây ngoài tiểu công chúa đang cảm xúc dâng trào vặn vẹo quơ tay, hình như không còn ai khác nói chuyện.
Lôi Niệm Nhi cẩn thận phân biệt, phát hiện giọng kia truyền đến từ hướng của tiểu công chúa.
Nàng ghé đến mép giường nhấc mông tiểu công chúa đang hăng say mắng người đặt lên đùi mình, lập tức tiếng nói phát ra từ trên đùi nàng.
Vậy giọng sữa vừa rồi, không phải là tiếng lòng của tiểu công chúa chứ... ?
Con nít luôn cảm thấy hứng thú với những chuyện thần tiên ma quái, Lôi Niệm Nhi cũng không ngoại lệ, nàng đang cực kỳ hưng phấn.
Càng khiến nàng kinh ngạc cảm thán chính là, năng lực mắng chửi của tiểu công chúa, đến giờ vẫn chưa thấy lặp lại từ ngữ nào, câu từ vô cùng phong phú.
Điều này làm Lôi Niệm Nhi không biết mắng chửi chỉ hận không thể lập tức bái sư tại trận.
Bối Tịnh Sơ không biết nói, nhưng ngữ điệu kia, thần thái kia, vừa nhìn là biết đang mắng chửi.
Lôi Nam Nhi cảm nhận được rõ ràng, đứa bé này đang mắng mình.
Từ lúc sinh ra đến giờ Lôi Nam Nhi chưa bị ai mắng cứ thế bùng nổ, những gì phụ thân dặn dò trước khi tiến cung lập tức quên sạch.
Nói đúng hơn thì, nàng ta không nghe lọt tai.
"Vật nhỏ này ngươi giỏi thật, ngươi cũng dám mắng ta!"
Nàng ta tác oai tác quái ở nhà đã quen, thường xuyên được Lôi phu nhân dẫn ra ngoài tham dự yến tiệc, bởi vì phụ thân quyền cao chức trọng, cho nên nàng ta trở thành sự tồn tại như trăng được ngàn sao vây quanh.
Đám phu nhân tiểu thư kia có ai không nịnh nọt lấy lòng nàng ta, dẫn đến Lôi Nam Nhi dưỡng thành tính tình ta đây là bà cô thiên hạ.
Hoàn toàn không ý thức được, trên thế giới này còn có người mình không thể trêu vào.
Nói xong, nàng ta ra điều muốn đánh Bối Tịnh Sơ.
Lần này trực tiếp bị ma ma bên cạnh bắt được, đè trên mặt đất.
【 Ha ha ha ha cười chết ta rồi, làm hay lắm! 】
Bé con cười khanh khách không ngừng, rơi vào trong mắt Lôi Niệm Nhi thấy thế nào cũng giống... Tiểu nhân đắc ý?
Không được không được, sao nàng có thể nghĩ tiểu công chúa như vậy? Tiểu công chúa vì giúp nàng nên mới mắng người ta.
"Điêu nô! Các ngươi đang làm gì? Còn không buông bổn tiểu thư ra, chờ a gia ta tới, sẽ chém chết các ngươi!"
Đáng tiếc, hoàng cung không phải nhà nàng ta, mặc nàng ta kêu gào thế nào, các ma ma đều không nương tay cho kẻ dám tổn thương tiểu công chúa.
Tiếng Lôi Nam Nhi quát mắng quá lớn, truyền tới Ngự Thư Phòng. Không chờ người báo tin, hoàng đế và Lôi tướng quân đều chạy tới.
【 Cha ta cha ta! Ngài cuối cùng cũng tới rồi! Có người bắt nạt bảo bảo! 】
Bối Tịnh Sơ chỉ vào Lôi Nam Nhi bị đè trên mặt đất, nhìn thoáng qua hoàng đế lên án.
Hoàng đế đi đến, bế Bối Tịnh Sơ khỏi đùi Lôi Niệm Nhi.
"Nói đi, đã xảy ra chuyện gì?"
Ma ma hồi bẩm: "Bệ hạ, vị tiểu thư này vừa đến đã muốn mạo phạm công chúa, bị Lôi đại tiểu thư cản lại, lúc sau nàng ta như phát điên muốn đánh công chúa, nô tỳ đành phải khống chế nàng."...