Đọc Tâm: Sau Khi Nghe Được Tiếng Lòng Của Tiểu Công Chúa, Bạo Quân Luống Cuống
Nghiên Cứu Trọng Tài24-11-2024 13:00:52
Tới gần lúc khai tiệc, hoàng đế di giá đến Lưỡng Nghi Điện, mọi người hành lễ rồi lại nhập tọa.
Lỗ Vương không hề phát hiện rượu của mình có gì không đúng, gã uống vào mấy chén mới thấy đầu óc choáng váng, lại tưởng rượu hôm nay là rượu mạnh.
Không đến một lát, gã giơ cao chén rượu: "Thần đệ thấy vui cho bệ hạ sinh khi sinh được công chúa, vốn cho rằng năm ngoái đã có thể ăn tiệc đầy tháng của hoàng tử, nay cách một năm cuối cùng cũng ăn được rồi."
Lời này vừa nói ra, trong điện nháy mắt lặng ngắt như tờ, những người khác thở cũng không dám thở lớn.
Năm ngoái không được dự tiệc đầy tháng của hoàng tử là bởi vì hai tiểu hoàng tử của bệ hạ đều chết yểu, Lỗ Vương đây là đang nhổ răng trong miệng lão hổ.
Cho dù là đệ đệ ruột của Hoàng Thượng cũng không dám to gan lớn mật như vậy đi!
Xem Quý phi và Thục phi sắp ném đũa là biết.
Gân xanh trên cổ tay hoàng đế nổi lên, tỏ rõ ông đang phẫn nộ, ấy thế mà mặt mày vẫn bình tĩnh như thường.
"Cho nên mới phải mở tiệc cảm tạ trời xanh ban ân, giữ lại cho trẫm một cô công chúa."
"Ha ha ha ha."
Lỗ Vương cười nói: "Không phải là trời xanh ban ân, mà là một tiểu nha đầu không làm nên trò trống gì, cho nên bổn vương mới không xuống tay thôi."
Gã đắc ý uống thêm ngụm rượu ngon, đũa gắp miếng vịt quay nhét vào trong miệng, dáng vẻ chuẩn chỉnh của một một tên hán tử đã say khướt.
"Chủ tử!" Quý phi chịu không nổi, ngã xuống khỏi ghế ngồi, cung nữ theo hầu phía sau vội đỡ lấy bà ta.
Song, thân thể bà ta mềm nhũn như bún, đỡ không nổi, một đôi mắt đẹp tôi độc, nhìn chằm chằm Lỗ Vương như muốn xuyên thủng người nọ.
Những người có mặt tại hiện trường lại không thấy có gì không đúng, dẫu sao Quý phi cũng là mẹ đẻ của một trong hai vị hoàng tử chết yểu, đột nhiên nghe được tin này từ Lỗ Vương, chịu đả kích cũng bình thường.
Hoàng đế đánh mắt ra hiệu cho Tưởng công công, Tưởng công công lập tức hô to: "Cấm quân đâu? Nhanh chóng bắt lấy Lỗ Vương!"
Áo giáp ủng chiến đạp trên sàn nhà phát ra tiếng vang rợn người, cấm quân canh gác bên ngoài Lưỡng Nghi Điện tiến vào lập tức bắt được Lỗ Vương.
"Lớn mật! Bổn vương là thân vương Thục Triều, các ngươi còn buông ra cái tay bẩn thỉu của mình ra!"
Gã bị rượu thao túng, vẫn chưa ý thức được tình huống hiện tại.
Người bị áp đi rồi, trong điện một mảnh tĩnh lặng, ca vũ cũng dừng, nhạc sư vũ cơ co rúm trong góc, không dám soát độ tồn tại.
Trung thư lệnh lặng lẽ nói với phu nhân: "Bệ hạ chắc không còn tâm tình tiếp tục yến hội, đợi lát nữa chúng ta có thể trở về đánh lén, xem bọn nhỏ có nghiêm túc học bài hay không."
Phu nhân Trung thư lệnh gật đầu.
Lúc này, trên long ỷ truyền đến giọng nói trầm thấp hùng hậu của hoàng đế: "Hôm nay công chúa đầy tháng là chuyện vui, các khanh không cần bị tiểu nhân vô sỉ làm mất hứng thú."
Ông vỗ tay một cái: "Ca vũ tiếp tục!"
Trung thư lệnh: Đã thế này mà ngài vẫn nuốt trôi được sao?
*
Tại Tuyên Thất Điện, Bối Tịnh Sơ nghênh đón thời khắc vui sướng nhất ngày, nhũ mẫu đọc danh sách quà tặng cho nàng.
Nào là Trung thư lệnh tặng gối đầu mã não.
Nào là nhà mẹ đẻ của Hiền phi tặng tơ băng.
Còn có người cha tiện nghi ban tặng cho nàng 12 rương châu báu.
Bối Tịnh Sơ tính thử, khố vàng càng ngày càng nặng, cười đến thấy lợi không thấy mắt.
Ma ma thấy thế cũng bật cười: "Tiểu công chúa thật thông tuệ! Mới tí tuổi đã nghe hiểu thứ tốt."
Tận tâm tận lực chăm sóc đứa nhỏ này hơn nửa tháng, ma ma càng xem càng thích.
【 Còn không phải sao! Ta thông minh nhất! 】
Ma ma: ? Ai? Ai đang nói chuyện?
【 Ngươi ngẩn người làm gì! Tiếp tục đọc đi! Ta còn muốn nghe xem quà của ta còn những gì? 】
Chờ ma ma nhận ra mình có thể nghe hiểu tiếng lòng của tiểu công chúa thì hoàng đế cũng quay về.
Bà im hơi lặng tiếng hành lễ, không lộ ra chút khác lạ.
Trong thôn của bà, những đứa trẻ không bình thường đều sẽ bị thiêu chết, nếu những người khác biết trên người tiểu công chúa có chỗ thần kỳ, cũng không biết là phúc hay họa.
Bà không dám đánh cuộc, chỉ có thể tận lực che giấu cho công chúa.